Năm đó, khi Tống Vị Nhiên rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận nhất, tôi từng bảo anh soi gương lại bản thân, xem xem mình có xứng để ở bên tôi hay không.
Sau này, khi anh thành danh rực rỡ, bạn gái xinh đẹp kề bên, lại bắt tôi quỳ trên đất c ở i đ-ồ, mỗi lần c-ởi một món, thưởng cho tôi một vạn.
Tôi ngoan ngoãn đồng ý.
Anh lại tức giận đến phát đ.ên, b ó.p cằm tôi, nghiến răng nói: “Chúc Vân Tranh, cô sắp nghèo ch.t đến nơi rồi à!”
Tôi nhe răng cười với anh, không ngờ phun ra một ngụm mau.
Phải đấy, tôi sắp ch.t rồi.
================
===================

Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire