mardi 26 novembre 2019

Bắc Minh Lục Mạch - Chương 9


Chương 9

Diệp gia là thế gia lớn của Uyên Long quốc, gia tộc có khá nhiều cao thủ Kim đan kì. 
Diệp Lâm Anh là cháu gái Diệp gia chủ, thoing minh xinh đẹp, được xếp vào hàng 4 siêu cấp mỹ nhân toàn quốc. 
Năm nay 24 tuổi, nàng là đối tượng hướng đến của vô số công tử thiếu gia này nọ. Nhưng chưa ai khiến nàng rung động cả. 
Tu vi của nàng là Trúc cơ hậu kì, ở độ tuổi này, không phải ai cũng được như vậy. 
Tất nhiên trừ Nam Phong, mọi người nhìn vào thì thấy hắn “nốc” đan dược của Đoàn Chấn Thiên thay ăn cơm thì mới sêm sêm tuổi mà đạt tu vi như vậy. 
Yến tiệc được tổ chức ở 1 sân rộng hàng trăm mét vuông, xếp mấy trăm bàn , 10 ghế mỗi bàn. 
Nam Phong là tu vi Kim đan sơ kì, đương nhiên được xếp ở khu vực trung tâm gần chủ nhà, tức là Diệp Lâm Anh. 
Thông thường thì những người tăng tu vi bằng đan dược, nhất lại là phàm căn, chiến lực thường chẳng ra đâu vào đâu, nên rất nhiều người không coi trọng Nam Phong. 
Đặc biệt là mấy thanh niên tài tuấn tu vi Trúc cơ hậu kì. Vì bọn họ quả thật có năng lực chiến thắng Kim đan sơ kì nồng nặc mùi thuốc!
Ở đây, có ai không thầm thương trộm nhớ Diệp Lâm Anh? Đương nhiên đều rất muốn thể hiện bản thân trước mỹ nhân. 
Nam phong ngồi không uống trà chờ khai mạc yến tiệc mà cũng bị làm phiền!
Một thanh niên to con trông khá dữ tướng, tu vi Trúc cơ hậu kì đến cạnh Nam Phong khiêu khích. 
— tại sao loại phế vật phàm tục nồng nặc mùi thuốc này lại có thể ngồi đây? Lão tử đánh hắn vỡ mõm là có thể thay chỗ hắn chứ ?
— được
Diệp gia quản gia  trả lời. Xung quanh, những khác mời cũng không có bất mãn gì, tâm ý muốn xem trò vui!
Nam Phong lạnh lùng liếc Diệp quản gia, 1 lão giả Kim đan trung kì. 
Hắn rất ghét bị quấy rầy, tổ chức sự kiện mà không có tí luật lệ nào thế này, có chút làm hắn không vui. Thực sự muốn bỏ về! Chỉ là chưa gặp Diệp Lâm Anh, cũng thấy không nỡ!
— thế nào? Có dám nhận lời thách đấu của ta?
— hừ, cho ngươi ra tay 10 chiêu, sau 10 chiêu, không xéo, chết!
Nam Phong lãnh khốc trả lời. 
Hắn giết vô số yêu thú, gần chục cao thủ Kim đan đan hậu kì, sát khí trên người rất mạng. 
Hắn mới toả ra 1 chút thôi đã khiến những người xung quanh, dù là Kim đan kì, cũng cảm thấy lạnh gáy, run rẩy. 
— ngươi .. ngươi .. ăn gian .. có gan thì thu lại uy áp ...
Kẻ thách đấu hai chân run sắp khuỵ xuống, run run nói. Gã tưởng sát khí thuần của Nam Phong là uy áp tu vi!
— ta mà dùng uy áp tu vi, ngươi có thể nói sao, ra tay đi!
Nam Phong ngồi bình thản trên ghế, tiếp tục uống trà. 
Mọi người khá kinh ngạc trước biểu hiện này. Mã Vân kia là cao thủ có tiếng trong hàng ngũ Trúc cơ hậu kì, gã hoàn toàn có thể đánh bại Kim đan sơ kì “yếu” 1 chút. 
Mã Vân cảm giác được sự coi thường toát ra từ người Nam Phong. Gã trợn mắt dùng lực, nắm tay bốc hoả, nhanh chóng áp sát, đấm mạnh vào ngực Nam Phong. 
— Bụp
Không có vang động như mọi người tưởng tượng. Nam Phong vẫn ngồi đó nhấp ngụm trà. 
Mã Vân cảm giác vừa đấm vào khối thép đặc, mà toàn bộ linh lực sản sinh từ chiêu thức đều như trâu đất xuống biển, biến mất không chút dấu vết. 
— còn 9!
Giọng Nam Phong khiến Mã Vân bừng tỉnh, bật lui lại, lần nữa vận sức, 2 tay đẩy ra 1 chưởng hướng mặt Nam Phong. 
— bụp
Lại như ban nãy. 
— bụp bụp bụp
Mã Vân liên tiếp tung 5 chiêu quyền chưởng các loại đều không khiến Nam Phong lung lay 1 chút!
— còn 3!
Mã Vân cảm giác nóng bừng mặt, vừa sợ vừa mất mặt. 
— Tinh!
Trong tay gã chợt xuất hiện 1 thanh đao, pháp bảo cấp Trúc cơ hậu kì!
— không nên .. không thể có án mạng!
Diệp quản gia vội phóng ra thần thức định thân Mã Vân. 
— để hắn tới đi, lát ta có chuyện xử lý với ông sau!
Nam Phong liếc Diệp Quản gia nói. 
Diệp Nghị thấy cũng bị tổn thương mặt mũi, hừ nhẹ rồi thu lại uy áp.
— chết đi!
Mã Vân xúc lực xong phóng lên cao, vung đại đao chém xuống đỉnh đầu Nam Phong. 
— Keng!
Kinh khủng!
Nam Phong vẫn thản nhiên uống trà, Mã Vân bị bật ngược ra sau, hổ khẩu bật máu do phản lực. 
— không thể nào!
Mã Vân nuốt 2 viên thuốc, linh lực cấp tốc khôi phục, rồi tiến rất gần mốc bán bộ Kim đan kì!
Gã vươn đao hướng thẳng lên trời, linh lực cuồn cuộn tụ tập ở thân đao. 
Mã Vân hét lớn, toàn thân linh lực cuồn cuộn xông ra ngưng tụ thành 1 thanh đao khổng lồ chói lọi chém xuống. 
— uỳnh!
— tách, rắc
Ly trà của Nam Phong bị bổ đôi, đồng thời thanh đao cũng vỡ vụn. Bàn ghế xung quanh nát bét, mấy Kim đan kì gần Nam Phong đều phải bay vút lên né tránh, mồ hôi ướt đẫm lưng! Đao này bọn họ không thể đỡ khi không có sự chuẩn bị!
— không thể nào!!!
Nam Phong bực mình, quần áo tự nhiên bị chém nát, lộ ra thân thể cuồn cuộn cơ bắp sắc nét, nhưng tuyệt đối không hề có 1 vết xước!
Khúc gân giữa 2 chân khá lớn lộ cả ra, buộc hắn phải nhanh chóng lôi ra cái quần đùi mặc tạm. 
Dù vậy thì cũng đủ để rất nhiều người ở đây thấy hết hàng họ này nọ. 
— vốn định tha mạng cho ngươi, nhưng mà ngươi làm quá rồi!!
Mã Vân đã cạn linh lực, run rẩy rơi cả tàn đao, 2 chân quỳ xuống. Tầm này có gì quan trọng hơn mạng sống?!?
Nam Phong chỉ dùng nhục thân để 1 Trúc cơ hậu kì mang pháp bảo cùng cấp tuỳ ý chém mà không chút thương tổn. Phòng ngự thân thể bực này, bọn họ từng nghe qua, nhưng đó là trong truyền thuyết. Với lại người đó nghe đâu cũng mấy trăm tuổi mới đạt cảnh giới như vậy. Đâu phải 24-25 tuổi thế này!!
— Đoàn thiếu nương tay!
Diệp Nghị lên tiếng khi thấy sát khí trên người Nam Phong bốc lên. 
— vù
Ánh kiếm loé lên, đầu Mã Vân lăn lông lốc.
— hừ tiểu tử, dù là hoàng thượng cũng nể mặt Diệp gia 5 phần, ngươi dám không coi lời ta ra gì?
Diệp Nghị nóng mặt khi lời của lão bị bỏ qua. 
— ta là ta, hoàng đế là hoàng đế. Hoàng đế cho ngươi mặt mũi, nhưng ta thì không, sao nào?
Thấy chiêu vừa rồi, Diệp Nghị tức nhưng cũng không dám manh động. Lão tự thấy, bản thân không thể né thoát kiếm đó. 
Xem ra lời đồn thanh niên này mấy năm trước lấy mạng 1 đại tướng Xích Hoả quốc là không có sai!
Hạ nhân Diệp gia rất nhanh tiến đến dọn dẹp thi thể Mã Vân, bàn ghế, chỉ sau mấy phút, không ai còn có thể nhận ra nơi này từng có 1 xác chết và vừa trải qua chiến đấu!
— tiểu nữ xin lỗi vì tới chậm, mời mọi người ngồi! Mà có chuyện gì xảy ra? Sao đều đứng hết vậy?
Giọng nói thanh thuý như châu ngọc rơi, chỉ nghe thôi cũng có thể làm lòng người say đắm. 
Diệp Lâm Anh giờ mới đến. 
Nam Phong vừa mặc xong quần, chưa kịp mặc áo, cơ bắp săn chắc của hắn rất có sức hút. 
Thông thường thì người tu luyện chỉ chú trọng linh lực và thần thức, ít người quan tâm xây dựng cơ bắp. 
Nên tu vi lên cao, giữ được cái bụng không phệ là giỏi lắm. 
Bởi lẽ khi tu luyện, bọn họ đều phải ngồi nhập định 1 chỗ rất lâu, vận động ít. Chỉ khi luyện chiêu thức mới đổ mồ hôi!
Từ Trúc cơ kì, nhân loại có thể ích cốc, không cần ăn uống, lấy thiên địa linh khí làm thức ăn cho thân thể. Nhưng thói quen ăn uống đã ăn sâu vào nhân loại, nên chẳng mấy ai thật sự bỏ cái sung sướng trong tứ khoái này!
Đã vậy tu vi càng cao, càng có nhiều cơ hội thưởng thức trân hào bảo vị, càng dễ béo phì!
Chỉ có nữ nhân là chịu khó bỏ thời gian, dùng linh lực tràn ra da, đốt bỏ mỡ thừa, duy trì dáng vẻ quyến rũ thôi. Vì việc này cũng tiêu tốn 1-2 giờ mỗi ngày, ảnh hưởng rất nhiều tới tăng trưởng tu vi.
Cho nên ngoài Diệp Lâm Anh, rất nhiều thiếu nữ có mặt đều thầm tán thưởng thân hình Nam Phong. Còn đám nam nhân, ngoài ánh mắt đố kị thì là sợ hãi. Thằng này máu lạnh, nói giết liền giết, chẳng nể nang ai!!
Diệp Nghị nói nhỏ sự việc với Diệp Lâm Anh, vốn tưởng nàng sẽ nổi giận mà đuổi hắn khỏi yến tiệc, nhưng lão lại nhầm. 
Diệp Lâm Anh không những thế lại còn mời hắn lên ngồi bàn của nàng, nơi còn có 1 vị tuyệt sắc giai nhân khác, là Thượng Quan Uyển Nhi. 
Diệp gia khá là thân thiết Thượng Quan gia, nên 2 nàng cũng thân nhau như chị em. 
Ở bàn này còn có 4 vị hoàng tử trẻ tuổi, đều là ứng viên cho ngai Thái Tử tương lai. 
Mấy vị hoàng tử này đều thân thiện chào hỏi Nam Phong, nhưng hắn kiếp trước đã trải qua cuộc sống hoàng tộc, thừa hiểu cái này chỉ là xã giao thôi! Sau lưng có thể bị bọn họ đâm cho vài nhát cũng không biết được đâu!
Nam Phong dù kiếp này hay kiếp trước đều chẳng màng ngai vị, nhưng nếu ai đụng tới hắn, vậy thì đừng trách hắn ác. 
Trên toàn Mộ Long đại lục này, có thể nói, không ai có thể uy hiếp được hắn nữa!
Hắn cũng tính chuyện đi Trùng Thiên đại lục, vừa để mở mang kiến thức, vừa để tìm Lục Tiên Nhi. 
Chẳng qua còn chút vấn vương tứ đại mỹ nhân ở đây, và chưa dám chắc đủ sức vượt Vô Tận Hải, hắn mới chần chừ chưa đi. 
Trái Diệp Lâm Anh, phải Thượng Quan Uyển Nhi, đúng là phúc phần khiến toàn bộ đàn ông ở nơi này ghen ghét!
— mời mọi người nâng chén! Hôm nay tiểu nữ mạo muội tổ chức cuộc họp mặt này có 2 nguyên do. Một là để thanh niên tài tuấn có dịp gặp nhau trao đổi kinh nghiệm. Hai là liên quan đến  vận thế 100 năm một lần. Không ngờ đợt này lại rơi vào thế hệ chúng ta!
Diệp Lâm Anh nâng ly nói. 
— vận thế 100 năm một lần?
Nam Phong lẩm bẩm không hiểu. Cũng đúng, trước đó hắn chie là phàn căn, sao có thể tiếp xúc mấy thứ này. Mấy năm nay, từ sau khi trọng sinh, hắn có đọc khá nhiều sách vở, điển tịch, truyền thuyết ... nhưng cũng không thể đủ hết được!
— Đoàn Thế Tử có vẻ không biết chuyện này?
Con vua thì được gọi là hoàng tử. Cháu của vua thì gọi là Thế Tử.
Diệp Lâm Anh thấy hắn lơ ngơ liền hỏi lại. Sau nghĩ đến hắn trước kia liền giải thích luôn. 
— từ hồi khai sinh Mộ Long lục địa, mọi người đồn rằng nơi này là nơi 1 thần long bỏ mạng. Thân xác của nó cứng rắn đến mức không sinh vật nào trên tinh cầu này có thể cắt xé ra ăn được. Lâu ngày, nó kết thạch sinh ra lục địa Mộ Long. Mặt khác, thần thức không gian của nó cũng tạo thành một không gian thực, kí sinh vào chủ không gian. Cứ cách 100 năm, cánh cửa nối thông 2 không gian lại mở ra 1 lần. Chính không gian đó không ngừng thu lấy thiên địa linh khí, mới làm cho ở đây rất khó có ai có thể đột phá lên Nguyên Thần kì. Và cũng chính nó là nguyên nhân gây ra 1 linh áp, khiến tu vi cao nhất ở Trùng Thiên đại lục khi đến đây, cũng bị ép về Nguyên Thần Sơ kì. Thời gian cánh cổng đó duy trì là 3 tháng. Trong đó sau mỗi 100 năm đều xuất hiện rất nhiều linh thảo quý hiếm, ngoài ra có khá nhiều người đã tìm được trân bảo khác. Và quan trọng nhất, ở chính giữa không gian đó, có 1 bảo tháp, trong đó có 1 linh hồn cường đại. Ai có thể thông qua thử thách của lão, sẽ đạt được truyền thừa, trở thành bá chủ vũ trụ, như lời lão nói. Tiếc là bao năm, chưa có ai thành công. Và đặc biệt nữa là cánh cổng nối thông không gian kia chỉ cho phép người dưới 50 tuổi đi vào. Thế nên được vào trong đó, cũng là 1 cái duyên!
— ồ, cám ơn Diệp Cô nương giải thích. 
Nam Phong nghe xong thì cũng để đấy thôi, cái này chẳng có gì hấp dẫn với hắn cả. 
Thân thể tương đương pháp bảo Kim đan hậu kì, tu vi linh lực Kim đan sơ kì, Lục Mạch Thần Kiếm đều đã là Nguyên Thần sơ kì. 
Hắn hiện giờ chỉ cần chịu khó ra Vô Tận Hải săn bắt hải yêu cấp 7,8,9 thu lấy nội đan rồi hấp thu là sẽ mạnh lên thôi. 
Hoặc chỉ cần giúp vài người nữa của Đoàn gia đột phá Nguyên Thần Kì và độ Kiếp là Thiếu Thương Kiếm Thể sẽ tăng lên nhanh chóng. 
Cái không gian kia cũng chẳng làm hắn động tâm. 
— cũng vì vận thế này, người của Trùng Thiên đại lục cũng sẽ đến. Đây cũng là thời điểm xuất hiện nhiều cao thủ Nguyên Thần kì nhất trên Mộ Long. 
Nam Phong bỗng hiểu vì sao 7 gã Kim đan hậu kì bữa trước có thể đến đây muốn ám sát hắn. Chắc chắn là phải có cao thủ Nguyên Thần kì thậm chí còn cao cấp hơn hộ tống. 
Những những cao thủ cấp đó khi đến Mộ Long đại lục thường hạn chế xuất hiện. Vì trên đại lục này, tu vi bọn họ bị thiên địa ép về Nguyên Thần sơ kì, lỡ bị kẻ thù hoặc người đố kị liên thủ ở đây diệt sát thì đúng là lật thuyền trong mương!
Truyền thừa bá chủ vũ trụ thật sự có sức hấp dẫn rất lớn!
Sau đó mọi người tổ chức đấu võ góp vui, cũng là để thể hiện bản thân. Nhưng màn dạo đầu của Nam Phong và Mã Vân đã làm cho những trận sau này kém hấp dẫn hẳn. 
Trong lúc mọi người đổ mồ hôi chiến đấu, Nam Phong tận dụng cái lưỡi không xương tán chuyện khiến 2 đại mỹ nhân cười đến đỏ ửng mặt ngọc. 
Mấy gã hoàng tử được huấn luyện từ bé mọi thứ lễ nghi, tục lệ sao có thể thu hút được sự chú ý của 2 nàng! Ai cũng thầm giận trong lòng, tên hoàng đệ chết tiệt!
Buổi tiệc kéo dài tới đêm, gần lúc kết thúc thì toàn bộ hội trường cảm giác một uy áp khiến tất cả đều phải run rẩy. 
Uy áp  vượt qua Kim đan hậu kì!

Wait for new link