Chương 2
Tiếng lạch cạch tới gần, nhưng còn ngăn 1 lớp tường ngăn, chỉ có một vài khe hở:
— Tiêu Dao, thêm một tháng đã trôi qua! Tính ra đã 25 năm 3 tháng!
Ngươi không thấy mệt, nhưng ta thấy oải lắm rồi! Hôm nay ngươi nói cũng
được, không nói cũng được, đều phải chết! Cùng lắm ta trốn đi ở ẩn, nơi
này cách xa Thánh Thành, người đó cũng chẳng thể tìm ta hỏi tội được!
— ta đã nói với ngươi trăm lần rồi còn gì!
Jack giả vờ mệt mỏi nói.
— hừ! Đều là công pháp giả! Đó không thể nào là thần cấp công pháp!
— là các ngươi ngu độn, không thể lĩnh hội, lại còn kêu đồ giả!
— vậy thì ngươi nên chết đi thôi! Hơi tiếc nhưng giữ lại cũng vô dụng!
Tiếng lạch cạch mở khoá, một trung niên râu quai nón bước vào. Người này tu vi Tứ Tinh hậu kì.
25 năm trước khi bắt đầu canh giữ Tiêu Dao chỉ mới Nhị tinh sơ kì.
Đủ thấy là một người tư chất thấp kém, nhìn được đời này cũng đừng
hòng tiến tới Bát Tinh chứ đừng nói là bước vào Nguyệt cấp cảnh giới.
Tiêu Dao đã từng đạt Cửu Tinh đỉnh phong, tuy tu vi bị phế, nhưng
thần thức vẫn còn, liếc mắt là nhìn ra tu vi người thấp hơn mình.
— A! Xích trên người ngươi đâu cả rồi!! Ài, hại ta chết khiếp, quên
mất ngươi đã không còn là Tiêu Dao năm đó! Cho ngươi cơ hội cuối! Chép
ra công pháp thật đi!
Trần Vô Lượng xông đến túm cổ Jack nhấc lên đe doạ.
— ta đã nói, chỉ là các ngươi không tin. 25 năm qua, ngươi cũng đã hành hạ ta đủ đáng tội chết vạn lần!
Dứt lời, Kiếm Tâm của Jack vô thanh vô tức từ người hắn phát ra,
cắm xuyên yết hầu Trần Vô Lượng. Khi cắm qua cổ gã, lưỡi kiếm đột nhiên
tách làm 8 phần, văng về 8 phương, cắt lìa cổ Trần Vô Lượng!
Đây là Jack thử áp dụng võ kĩ Bát Quái Kiếm Pháp của thế giới này, không ngờ lại thành công.
Điều đặc biệt, lại chỉ cần dùng ý thức điều khiển, không cần dùng
tới chân khí! Chỉ cần võ kĩ kiếm pháp muốn thi triển, trước đó đã luyện
tới viên mãn!
Hiện tại đan điền Jack đã bị phế, xung quanh chi chít lỗ hổng, khiến 25 năm qua hắn không thể tu luyện lại.
Giờ muốn tu luyện lại, nhất định phải tu bổ đan điền. Vốn tưởng sẽ
vô vàn khó khăn, thậm chí là không thể. Nhưng với sự xuất hiện của dị
năng Kiếm Tâm, hắn lại bừng lên hi vọng!
Trên người Trần Vô Lượng, Jack thu được 1 ít đan dược, võ kĩ cấp thấp và 1 ít ngân lượng.
Jack lần theo cửa hang, run rẩy bước ra. Sau 25 năm giam cầm, thân thể này đã vô cùng yếu ớt, suy kiệt!
Ánh sáng ban ngày chói loá khiến Jack phải nhắm mắt hồi lâu mới quen được.
Nơi này là một sơn mạch đến chính Tiêu Dao cũng không nhận ra. Phía
xa có dòng suối nhỏ, Jack nhặt một cành cây làm gậy chống, đi ra đó
uống nước, tắm rửa.
Cảm giác vô cùng sảng khoái, dễ chịu! Không tin, bạn thử không tắm 25 năm xem!
Giặt bộ quần áo rách rưới, phơi lên một hòn đá cho khô, Jack thèm món thịt nướng!
Thế giới này không như Trái Đất, ở đây nhân loại có thể tu luyện,
động vật cũng có năng lực tự động hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa, trở
thành yêu thú!
Nên dù là một con thỏ, cũng có thể giết chết người không có chút chân khí nào như Jack bây giờ.
Thậm chí đứng tắm giữa suối như này, gần như là một hành động tự sát với người không có chân khí!
Nhưng Jack có Kiếm Tâm! Với cấp độ Kiếm Tâm tương đương vũ khí Tam
Tinh, lại không cần chân khí mà vẫn phát huy được uy lực của kiếm pháp,
dù gặp yêu thú Ngũ Tinh, Jack vẫn rất tự tin! Vì hắn đã dung hợp hoàn
toàn kí ức và linh hồn Tiêu Dao, nên một thiên tài yêu nghiệt kia thông
thạo cái gì, Jack cũng như vậy!
Nơi này là nguồn nước, không lâu sau quả nhiên xuất hiện một con
Hươu tới uống nước, Jack nhìn ngay ra tu vi của nó là Nhất Tinh trung
kì.
Những yêu thú ăn thực vật thông thường tu vi không quá cao, trừ phi
dùng linh thảo như đồ ăn! Chỉ có động vật ăn thịt mới mạnh mẽ! Chúng
lấy động vật khác làm thức ăn, ăn xong cũng sẽ hấp thu nhật nguyệt tinh
hoa trong cơ thể con mồi, nên tu vi tăng nhanh hơn nhiều.
Kiếm Tâm xuất ra, dễ dàng tiêu diệt con hươu. Jack xẻ lấy 2 đùi sau, châm lửa nướng.
Nếu có chân khí, việc nhóm lửa rất dễ dàng, nhưng không làm khó
được Jack. Bằng kiến thức của kiếp trước, hắn có 1001 cách tạo ra lửa
trong dã ngoại sinh tồn kiểu này!
Mùi thịt nướng thơm phức, Jack ngoạm một miếng thịt vàng ươm, nét mặt đê mê hưởng thụ!
Bổ sung đầy đủ dưỡng chất, cơ thể Jack nhanh chóng khôi phục, hắn đã có thể đi lại như bình thường.
Jack có ý định rời đi, chỉ là nơi này xa lạ, Jack không biết đi hướng nào.
Dựa vào một chút dấu vết mà Trần Vô Lượng lưu lại, Jack dần dần đi ra khỏi sơn lâm.
Trên đường cũng tiện tay xử lý chục đầu yêu thú muốn tấn công hắn.
Những con này tu vi đều dưới Tam Tinh, không gây ra chút uy hiếp nào tới
Jack.
Một ngày sau, Jack đã ra đến đường mòn ngoài sơn lâm. Dù đi theo
hướng nào, cũng nhất định có thể tới nơi có người ở. Hắn có thể hỏi ra
địa phương hiện tại.
Tiêu Dao có một tâm nguyện tìm ra kẻ hãm hại hắn, tâm niệm này trở
thành chấp niệm trước khi chết, Jack nhờ thân thể Tiêu Dao mà sống lại,
nên cũng muốn hoàn thành di nguyện của Tiêu Dao, bên cạnh việc khôi phục
đan điền, tiếp tục tu luyện.
Dĩ nhiên Jack biết, kẻ thù của hắn có thể lúc này đã vô cùng mạnh mẽ, nhưng hắn không sợ!
Về việc tu luyện, đây cũng là mục tiêu không thể bỏ qua của Jack.
Là người thường thọ nguyên cùng lắm 70-80 tuổi. Chỉ có đạt tu vi càng
cao, thọ nguyên mới càng được kéo dài!
Jack chọn một hướng và đi.
..
Một đoàn người ngựa chạy nhanh trên đường mòn, tạo thành đội hình quần tinh ủng nguyệt, bao quanh một cỗ xe ngựa đi giữa.
Vừa đi, bọn họ vừa ngoái lại phía sau với nét mặt lo lắng.
— đại tiểu thư, chỉ cần qua khỏi trăm dặm phía trước, chúng ta sẽ
về tới địa phận Tô Thành, kẻ địch nhất định sẽ không dám lộ liễu.
— ta cảm giác sẽ không đơn giản như vậy, phiền Liu đội trưởng và các anh em tăng cường cảnh giác.
Một giọng nói vô cùng dễ nghe từ trong xe ngựa vang lên. Dù đang
mệt mỏi, căng thẳng mà anh em hộ vệ xung quanh như được tắm qua gió
xuân, tinh thần tăng cao không ít.
Cách sau đoàn người ngựa vài dặm, cũng là 1 đoàn người ngựa khác,
chỉ là tất cả mặc áo đen, mang khăn bịt mặt đen, ai cũng cầm theo đao
kiếm, chăm chú tiến lên.
…
Jack vác trên vai xác một con sói yêu thú Tứ Tinh muốn tấn công hắn
giữa đường. Một mặt làm thức ăn đi đường, một mặt rèn luyện lại thể lực
cho cỗ thân thể này.
Mặt đất rung chuyển nhè nhẹ, Jack dừng lại sát lề đường, nhìn ra
phía sau, bụi tung mù mịt, lấp lo 2 đội nhân mã khoảng cách không xa
nhau đuổi gần tới vị trí Jack.
Khi khoảng cách với Jack chỉ còn vài trăm mét, đoàn người phía sau
giẫm lên lưng ngựa nhún mạnh, bật tới vượt qua đoàn ngựa phía trước.
Vừa lướt qua vừa bổ xuống đao quanh kiếm ảnh.
Đoàn ngựa phía trước buộc phải dừng lại, vung đao kiếm đón đỡ. Tuy
chưa xảy ra thương vong, nhưng bọn họ cũng không thể tiến lên nữa.
— Tô Nguyệt Anh, giao ra đồ vật đấu giá! Ta cho chết toàn thây!
— các ngươi dù bịt mặt, nhưng không qua mắt được ta, người của
Triệu Gia, Triệu Thành! Các ngươi muốn gây chiến gia tộc phải không?
Liu đội trưởng cầm trường đao chỉ về phía trước nói.
— gây chiến gia tộc? Ha ha? Chỉ bằng các ngươi? Chỉ cần toàn bộ các ngươi chết ở đây, ai biết do người nào làm!
— hừ, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào!
— chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Giết hết cho ta!
2 đoàn người đồng loạt xông vào nhau đánh đấm thành 1 đoàn.
Jack trợn mắt, không phải trùng hợp thế chứ, vừa ra khỏi rừng rậm liền gặp cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, y như trong tiểu thuyết!
Jack thấy cứ phe nào bị tấn công lại có phụ nữ, hẳn là phe bị hại!
Ở kia có vị Tô đại tiểu thư gì đó, hẳn cũng là mỹ nhân rồi! Truyện nào cũng thế mà!
Jack thầm tự nghĩ mà không sai, phe Liu đội trưởng nhanh chóng có tử thương, mà số lượng còn sức chiến đấu ngày càng giảm.
Mà phe Triệu gia càng đánh càng hăng, ép bên Liu đội trưởng không thở nổi.
Tu vi cao nhất Tô gia cũng chỉ Tứ Tinh trung kì.
Liu đội trường hét lớn, trên đầu hiện lên hư ảnh 4 ngôi sao, đây là dấu hiệu tu sĩ dùng toàn lực chiến đấu.
Tên cầm đầu Triệu gia cũng hiện ra 4 ngôi sao, hai người quấn lấy nhau, nhưng tu vi gã kia đã là Tứ Tinh hậu kì.
Qua lại hơn 20 chiêu, Liu đội trưởng bị trúng chiêu, bị đánh bay trượt hàng chục mét trên mặt đất, hộc máu.
Liu đội trưởng chống đao gượng dậy, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ thấy một lưỡi kiếm không chuôi khoảng 40 cm, bay lượn trong đội ngũ
Triệu gia. Từ gã đội trưởng trở xuống, đều bị một kiếm xuyên hầu. Còn
lại chục gã vội vã toả ra chạy trốn!
Jack đã từng là Cửu Tinh đỉnh phong, chiến kĩ sử dụng đều đạt viên
mãn cảnh giới, lại thêm đánh lén, nên Triệu gia cao thủ Tứ Tinh hậu kì
cũng phải chết!
Lưỡi kiếm quay trở về bên Jack rồi biến mất, Liu đội trưởng kinh
ngạc không hiểu thủ đoạn của Jack, nhưng vũ khí có năng lực ẩn vào cơ
thể người chính là Pháp Bảo, chỉ có Nhất Nhật Cảnh giới trở lên mới
luyện ra được!
Người kia không có dao động chân khí gì mà lại có Pháp Bảo! Hẳn là
tu vi không dưới Nhất Nhật, mới có thể ẩn giấu khí tức đến mức như vậy!
Nhưng từ khi nào ở Phong Vân Vương triều này xuất hiện cao thủ Nhật cấp!
— đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp!
Liu đội trưởng chắp tay hướng Jack cám ơn.
— ta không phải tiền bối gì, chỉ là người bình thường, may mắn được
truyền thừa từ tổ tiên 1 thanh kiếm thôi. Cũng chỉ là tiện tay thấy bất
bình ra tay tương trợ. Cho hỏi thăm, gần đây có thành thị gì không? Đây
là lãnh địa quốc gia gì?
— phía trước có Tô Thành cách 70 dặm, phía sau 520 dặm là kinh
thành Phong Vân Vương quốc, trực thuộc Lưu Ly Đế quốc, là bộ phận thuộc
về Lục Nguyệt Thánh Quốc.
Đại lục Hoàng Thiên rất rộng lớn, phân bổ cấp cao nhất là Thần Quốc
ở trung tâm đại lục, thống trị bên dưới có 5 Thánh Quốc, dưới quyền
Thánh Quốc có 5 Đế quốc, mỗi Đế Quốc lại có 5 Vương Quốc. Mà mỗi Vương
quốc lại có hàng chục đến hàng trăm thành trì.
— ai chà, gần nhất cũng hơn 100km!
Liu đội trưởng không hiểu Jack lẩm bẩm cái gì liền nói:
— nếu huynh đệ không ngại, có thể đi theo đoàn chúng ta tới Tô Thành!
Dù là người phàm nhưng sở hữu Pháp Bảo, chiến lực tuyệt đối không
đơn giản! Như vừa nãy, chỉ cần đứng từ xa, hắn đã diệt sát mười mấy
người từ Nhị Tinh đến Tứ Tinh hậu kì đấy thôi! Kết cái bằng hữu như vậy,
tuyệt không lỗ vốn! Liu đội trưởng thầm nghĩ.
— à, được vậy thì tốt quá!
Jack có thể tiếp tục vừa tự đi vừa rèn luyện thể lực, nhưng nghĩ
lại rèn luyện là chuyện dài hơi, sớm tới Tô Thành sẽ sớm tìm ra cách
chữa trị Đan Điền.
Có một số cách chữa trị đan điền, hoặc là tìm được đại sư luyện đan
cao giai, hoặc tìm được đan dược cao giai, hoặc ăn được Bổ Đan Thảo là
loại linh thảo cao cấp rất hiếm gặp. Hoặc có một cách khác, Tiêu Dao
biết. Tức là Jack biết.
Năm đó Tiêu Dao may mắn đạt được một thượng cổ truyền thừa thần
cấp, kết hợp với thiên tư hơn người, Tiêu Dao 18 tuổi trở thành đệ nhất
nhân trẻ tuổi Lục Nguyệt Thánh Quốc.
Sau khi Liu đội trưởng chôn cất hơn 10 huynh đệ bỏ mạng, đoàn người
tiếp tục hướng Tô Thành khởi hành. Dĩ nhiên Jack cũng trở thành 1 người
trong số họ.
Cưỡi ngựa, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, nửa ngày, Tô Thành đã xuất hiện trong tầm mắt.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire