mardi 8 octobre 2019

Bắc Minh Lục Mạch - Chương 3




Chương 3
Nguyệt Hoa Cung là 1 trong 5 đại môn phái ở Trùng Thiên đại lục.
Đại lục này có tới mấy chục đế quốc và hàng trăm quốc gia nhỏ. Tổng cộng cũng có đến hàng ngàn học viện và môn phái, tuy nhiên cũng chỉ có 5 môn phái được liệt vào hàng đỉnh cấp:
— Nguyệt Hoa Cung, nơi chỉ dành cho nữ.
— Thần Long Tự, chỉ có nam.
— Thiên Âm Tông
— Xích Hoả Tông
— Cổ chân Tông.
Bọn họ luôn phái cao thủ vân du bát phương, tìm kiếm mầm non tốt để bồi dưỡng.
Lục Tiên Nhi là 1 ví dụ, tư chất của nàng đã được vị kia ở Nguyệt Hoa Cung nhìn trúng!
...
Nam Phong thu thập đầy đủ thông tin về Trùng Thiên đại lục và ngũ đại tông môn, hắn chẳng hi vọng gì nhập vào mấy tông phái đó, nhưng Trùng Thiên đại lục thì nhất định phải đi.
Đừng nói hắn không có linh căn, cho dù có lonh căn mà tư chất thấp thì cũng đừng mong được 5 đại tông môn chọn!
Vẫn là phải tự lực cánh sinh! Cân phải trải qua rất nhiều thời gian và đau đớn nữa, Nam Phong mới đạt đến Kim đan sơ kì, tu vi thấp nhất để có thể vượt biển!
Mà tu vi đó vượt biển có an toàn hay không cũng chưa thể nói trước được đâu nha!
Nam Phong lắc lắc đầu, ngày tháng năm nào mới lại gặp lại được Tiên Nhi đây! Cảm giác mút cánh môi thơm ấy thật khó quên!
...
Cuộc sống ở Học Viện với Nam Phong rất thoải mái, chỉ có chút khó chịu là Lý Dũng vẫn cứ hay bày kế đối phó hắn.
Từ sau lần đó, Lý Dũng đã chẳng dám mở miệng đòi đấu với Nam Phong nữa! 2 gia đinh Trúc cơ kì không giết nổi 1 thằng nhóc phàm căn! Chắc chắn có gì đó uẩn khuất.
Nam Phong cũng rất bực mình, nhưng ở trong khuôn viên trường, không thể đập chết con ruồi vo ve này!
Chỉ có thể cẩn thận đề phòng mưu hèn kế bẩn của gã!
...
Lý gia là đại gia tộc của Uyên Long quốc, tiền tài, danh vọng đều là bậc nhất quốc gia.
Nhưng cũng bởi vậy mà thế hệ trẻ của gia tộc này thường sinh ra tính tình không tốt.
Dĩ nhiên nếu có thể còn sống đến 40-50 tuổi, sẽ chín chắn và trưởng thành hơn, khiến Lý gia có thể phát triển bền vững mấy trăm năm ở Uyên Long quốc.
Lý Dũng không ngoại lệ, 1 thiếu gia trẻ tuổi nông nổi. Tuy không được gia tộc tập trung tài bồi, nhưng những tiêu chuẩn khác vẫn rất xứng tầm thiếu gia đại gia tộc.
Cha hắn không thể làm tộc trưởng, nên đặt nhiều hi vọng vào thằng con, cung cấp cho hắn rất nhiều tiền bạc và chỉ đạo 1 số phương pháp hành xử.
Để trở thành gia chủ, tu vi bản thân chỉ là 1 phần nhỏ. Quan trọng là lực lượng tổng thể, dựa trên tu vi cá nhân, quan hệ ngoại giao, và nhất là đội tử sĩ trung thành!
Lý Dũng giành 1 phần nhỏ tiền tài vào tu luyện, phần lớn dành cho thu phục nhân tâm và “tiểu đệ”, hộ vệ trung thành.
Thế giới này rất nhiều tán tu nghèo, muốn tiếp tục tu luyện, phải dựa vào 1 thế lực giàu có.
Các thiếu gia, công tử là đối tượng dễ tiếp cận nhất. Vì các lão gia, đều đã có đội ngũ trung thành của bọn họ, muốn được trọng dụng sẽ tốn rất nhiều công sức.
2 Trúc cơ kì mà Lý Dũng phái đi giết Đoàn Nam Phong, chính là thuộc đội tử sĩ “trung thành” của gã.
Trong phòng khách, phủ đệ của Lý Chân Nguyên.
Lý Dũng ngồi trên ghế thủ toạ, bên dưới là những ghế xếp dọc 2 bên có gần 50 người. Từ khí tức của bọn họ, đều ít nhất là Trúc cơ sơ kì!
Ở tuổi Lý Dũng, có hàng “đệ” khủng như vậy là rất khó, trừ phi là hoàng tử.
Trong những người ở đây, phần lớn là thủ hạ của Lý Chân Nguyên, cha của Lý Dũng!
Ông ta muốn con trai được làm gia chủ đời này, nên hết lòng đầu tư cho con trai, bao gồm cả thủ hạ dưới trướng.
Mỗi tuần vẫn có những cuộc họp như vậy, nhằm tạo quan hệ tốt giữa chủ nhân và thuộc hạ.
— Lý công tử, thời gian gần đây thấy ngài có vẻ không được vui thì phải?
— đúng rồi, không biết có chuyện gì? Chúng tôi có thể giúp ngài phân ưu hay không?
— hèm, thật ra cũng không có gì to tát, ý trung nhân của ta, Lục Tiên Nhi, lại lọt mắt xanh Nguyệt Hoa Cung.
— ồ, chúc mừng công tử!
Lý Dũng mặt dày, tự cho mình trở thành ý trung nhân của Lục Tiên Nhi.
— các người theo ta, sau này nhất định sẽ mở mày mở mặt. Uyên Long này quá bé đối với 1 con rồng như ta. Ta nhất định sẽ đưa Lý gia đến lập nghiệp ở Trùng Thiên!
Đám người sáng rực đôi mắt, chủ tử này có mịc tiêu thật lớn! Xứng đáng phò tá!
— Ngoài ra cũng có chút chuyện thật sự khiến ta khó chịu!
— ồ, chuyện gì thế công tử?
— cũng không có gì to tát, trong học viện, có 1 thằng nhóc suốt ngày đối đầu ta, có ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, hồi đó cứ đeo bám Tiên Nhi của ta! Ta vì tôn trọng quy định trong học viện mà tha cho hắn. Nhưng càng lúc hắn càng quá đáng, bày ra mưu hèn kế bẩn hạ uy tín của ta trong Học Viện!
— thật lớn gan! Coing tử nhân từ với hắn, hắn càng lấn tới. Để thuộc hạ xử lý hắn.
— cũng được, nhưng mà đã có 2 người bạn Trúc Cơ kì của ta muốn lén xử lý hắn, mà kết quả, đều không thấy bọn họ quay về, trong khi hắn vẫn ung dung.
— công tử cứ nói ra, hắn là ai?
— Đoàn Nam Phong.
...
Như thường lệ, cách 1 thời gian, Nam Phong lại đi U Ảnh Sâm Lâm một lần.
Để cha nuôi không lo lắng, hắn đều mang nội đan về học viện, mới tiến hành hấp thu.
Thành ra mỗi chuyến đi rừng, chỉ kéo dài 10 ngày nửa tháng thôi.
Hiện tại thân thể trải qua nhiều lần chịu đau đớn và được thịt yêu thú bồi dưỡng, trở lên mạnh mẽ hơn, giúp Nam Phong có thể thoải mái đối đầu với các cơn đau khi dùng bắc Minh thần công hấp thu nội đan yêu thú.
Lúc hấp thu nội đan cấp 1, thân thể đã không còn những biểu hiện vặn vẹo vì đau như trước nữa, và hắn đã có thể hấp thu nội đan cấp 2.
Yêu thú cấp 1, tương ứng với Luyện khí sơ kì.
Yêu thú cấp 2, tương ứng với Luyện Khí trung kì.
Linh lực bên trong nội đan hung hãn gấp mấy lần!
Linh lực của nhân loại thì nhu hoà hơn nhiều, dù là của Trúc cơ kì cũng không bằng của yêu thú cấp 1 kia!
Nam Phong săn, mua được khá nhiều nội đan, nhưng chủ yếu là cấp 1, cấp 2 rất ít, thế nên tu vi của hắn mấy tháng qua vẫn chỉ là Luyện Khí trung kì thôi. Mấy khi gặp được dịp cao thủ Trúc cơ kì “cho” hắn linh lực chứ!
Vì linh lực của nhân loại nhu hoà, nên tỷ lệ chuyển hoá thành tu vi cao hơn của nội đan yêu thú nhiều.
Tính theo tỷ lệ hiện tại, phải hấp thu linh lực của bốn, năm ngàn viên nội đan cấp 1 nữa mới đủ cho Nam Phong tấn cấp tu vi hậu kì!
Tu luyện là như vậy, không dễ dàng đâu.
Ngày trước, hắn hấp 2 cao thủ Trúc cơ kì mới đạt đến Luyện khí sơ kì đỉnh phong đấy thôi.
Nhưng được cái thời gian hấp thu và chuyển hoá 1 viên nội đan cấp 1 hiện nay của Nam Phong đã giảm xuống còn 3 giờ, thay vì gần 11 giờ như trước.
Chủ yếu là vì thân thể đã quen với đau đớn, khiến tâm lực không bị phân tán, Bắc Minh và Lục Mạch tâm pháp vận dụng được trôi chảy, hiệu quả tăng thấy rõ.
— xem ra phải tìm một số bí kíp luyện thể thuật để tu luyện rồi!
Muốn tu vi tăng nhanh, hắn cần “ăn” nội đan cao cấp hơn. Nhưng như thế thì thân thể cần phải chịu được đau đớn khủng khiếp hơn. Muốn thế thì chỉ có thể nâng cao phòng ngự và tố chất thân thể.
Các loại bí kíp Luyện thể thuật có thể giúp làm việc này.
Luyện thể thuật là kĩ thuật rèn luyện thể xác dành cho người không có linh căn. Tất nhiên, người có linh căn cũng có thể tu luyện, chỉ là thể - linh song tu sẽ mất nhiều thời gian và tài nguyên hơn nhiều thôi.
Nam Phong dạo bước trong thư viện của Học viện. Học viện cho phép học viên tự do xem các loại bí kíp mà mình thu thập được.
Và ở đây, có không ít bí kíp rèn luyện thân thể.
Nam Phong đã xem qua hơn 10 cuốn, để hắn chú ý nhất, chính là Bảo Khí thuật. Mới nghe thì tưởng là sách dạy rèn chế pháp bảo, nhưng không phải, đây là 1 bí kíp rèn luyện thân thể, giúp tôi luyện thân thể trở nên cứng rắn như pháp bảo!!
Nhưng nghe nói, rất ít người có thể thành công, đa số người tu luyện, đều chết cả rồi vì đánh giá thấp độ nguy hiểm của nó.
Nam Phong đọc thấy ở tầng cao nhất, cần nhảy vào miệng núi lửa, ngâm mình trong dung nham, tôi luyện ngàn ngày!!!
Mà phải làm mấy hiệp như vậy mới coi là đại thành.
Người tu luyện thành công bí kíp này tuy ít, nhưng đều trở thành những huyền thoại trong tiên - phàm nhị giới!
Nghe đâu Kim đan kì muốn tổn thương thân thể những người này cũng khó!
Nam Phong chọn cuốn này, Bảo Khí Thuật. Vì tầng 1 và 2, cần sử dụng sự đau đớn để rèn luyện.
Mà cái gì chứ, sự đau đớn, với Nam Phong, rất dễ có!
Cái hắn cần làm, chính là luyện tập kĩ năng nhất tâm nhị dụng, để 1 nửa vận dụng Bảo Khí thuật, 1 nửa vận dụng Lục Mạch tâm pháp!
Mẹ hắn là Vương Ngữ Yên đã tốn không ít tâm tư nghiên cứu vấn đề này và cũng đạt được 1 số thành quả nhất định.
Cho nên rất nhanh Nam Phong đã có thể nắm bắt kỹ năng nhất tâm nhị dụng này.
Dĩ nhiên ban đầu rất khó, để hấp thu 1 viên nội đan cấp 1, vừa vận dụng Lục Mạch tâm pháp, vừa vận dụng Bảo Khí thuật, Nam Phong lại tốn đến tận 9 giờ đồng hồ!
Những lần sau đó, độ quen thuộc tăng lên, thời gian cũng bắt đầu giảm đi, cuối cùng duy trì ở mức 4 giờ.
Còn nội đan cấp 2 thì tốn 8 giờ, nhưng hiệu quả gấp mấy chục lần nội đan cấp 1.
Cấp 3 thì Nam Phong chưa thử, do là mức độ đau đớn khi đó vượt qua sức chịu đựng của thân thể, nếu ngất đi, thì không những không hấp thu được linh lực đó, mà còn có thể hư hỏng kinh mạch do chúng được tự do vận hành tàn phá thân thể!
Cũng phải chờ đến Bảo khí thuật đạt đến tầng 2, Nam Phong mới có thể sử dụng nội đan cấp 3.
...
Đợt này Nam Phong hầu như chú tâm tu luyện trong phòng, út khi ra ngoài, có ra ngoài cũng ít ai biết!
Lý Dũng vẫn luôn để ý hành tung của Nam Phong mà cũng không tài nào nắm bắt, không thể kịp thời thông tri cho đám “đệ”!
Chờ mãi cũng tới cơ hội, 1 năm rưỡi nữa là mừng thọ cha nuôi Nam Phong, cũng là sư phụ Lý Dũng, 270 tuổi!
Từ sau 200 tuổi, cứ cách 10 năm, cao thủ Kim đan kì sẽ mừng thọ 1 lần.
Ài, thọ nguyên tới 500 năm, nếu năm nào cũng tổ chức, thì sẽ mệt chết!
Đám môn sinh đệ tử của ông ta bàn nhau xem nên tặng sư phụ lễ vật gì.
Nam Phong và Lý Dũng đương nhiên cũng trong đám này!
Kim đan kì ở Uyên Long quốc không nhiều, nên đại lễ mừng thọ kiểu này sẽ có rất nhièu khách khứa đến dự, lại toang là quý nhân cao cấp, món quà đám học sinh đệ tử muốn dâng tặng thầy phải hoành tráng 1 tý nên mới có kiểu cả đám hợp sức bàn bạc chuẩn bị chung 1 món quà.
— chúng ta sẽ tặng thầy 1 món đặc biệt nhất trong ngày hôm đấy.
Đại sư huynh nói. Đây là thanh niên thuộc lớp học viên già tuổi nhất. 39 tuổi. Vì từ 40 tuổi, sẽ phải ra trường!
Ngoại trừ đạt cấp Trúc cơ trung kì trở lên, có thể tiếp tục ở lại học viện, đảm nhiệm vai trò trợ giảng, thực tập sinh ... đến khi đạt cấp Kim đan sơ kì, có thể trở thành giảng viên chính thức!
— quà gì bây giờ?
— Thất sắc Tiên Diệp thảo!
— a, là chí bảo kéo dài 10 năm tuổi thọ?
Những dược thảo, đan dược có thể tăng cường thọ nguyên, luôn là vật chí bảo hiếm có khó gặp.
Tưởng tượng, bạn đang là Trúc cơ hậu kì đỉnh phong, thọ nguyên tối đa 200 tuổi, chỉ kém 1 chút nữa là có thể đột phá Kim đan kì tăng lên 500 năm tuổi thọ!
Mà 1 chút đó lại đạt được nhờ mấy năm kéo dài của 1 loại bảo vật nào đó, nói xem, quan trọng đến dường nào chứ!
Hoặc đang từ Kim đan kì đỉnh phong, sau mấy năm đó lại đột phá lên Nguyên Thần kì, tự nhiên tuổi thọ dài ra đến 3000 năm!
Quá trân quý!!!
— nhưng đồ như vậy đi đâu mà kiếm? Nếu có bán, cũng chẳng đến lượt chúng ta mua!
Một đệ tử nói.
— ta có nguồn tin chắc chắn, thứ này xuất hiện trong 1 di tích cổ mộ!
— thế thì hẳn là đã bị lấy đi rồi!!
— chưa! Cổ mộ đó có trận pháp tuyệt thế bao phủ, Kim đan kì không thể phá! Nó ngăn tất cả người có tu vi từ Trúc cơ trung kì trở lên ở ngoài!
— dù thế đi nữa thì vô số Luyện khí kì khác đã vào và lấy được nó rồi!
— không! Trận pháp đó chỉ cho phép từ Trúc cơ sơ kig trở xuống đi vào, nhưng cổ mộ là 1 không gian khác, có yêu thú rất nhiều. Bầy yêu thú bảo vệ Thất sắc Tiên diệp thảo, có tồn tại tu vi Kim đan kì!
— a, vậy thì có tác dụng gì chứ! Ai mà lấy được nó đây trời!
— thực ra là ta đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng có biện pháp, nhưng cần sự giúp đỡ của các đệ, muội ở đây!
Đại sư huynh nói.
— cách gì? Đại sư huynh có thể nói 1 chút không? Bọn ta không muốn đến đó rồi chết oan!
— yên tâm, 100 phần trăm không nguy hiểm tính mạng! Ta có pháp quyết bí thuật tạm thời mượn linh lực truyền vào để tăng sức chiến đấu. Dựa vào tu vi của các đệ, muội nếu tin tưởng ta, trong nhất thời nửa khắc, có thể nâng chiến lực của ta lên tương đương Kim đan sơ kì đỉnh phong, từng đó thờ gian, đủ cho ta giải quyết đám yêu thú thủ hộ! Dũ nhiên sau đó, ta sẽ lâm vào suy yếu, cần các đệ, muội lấy bảo vật, hộ tống trở về!
— kế hoạch có vẻ tốt, nhưng ở nơi đó thế nào cũng có rất nhièu bọ ngựa bắt ve, hoàng tước rình rập!
— vậy nên cần mọi người giúp lực! Ai có người thân, bạn bè tin tưởng được cấp Trúc cơ sơ kì, mời họ theo làm hộ pháp!
— được, bọn đệ tán thành!
Không ai hỏi ý kiến Nam Phong, cho hắn tham gia cũng chỉ là vì hắn là con nuôi của sư phụ thôi!
Chứ hắn phàm căn, tu vi cũng chỉ mới Luyện khí trung kì, đóng góp được mấy phần sức lực đây!
Nam Phong cũng không lấy làm buồn, mọi người cũng là đang bàn kế hoạch kiếm quà tặng cha nuôi của hắn!
Theo dự kiến, 30 ngày sau, tất cả những ai có thể tham gia, sẽ tụ tập ở Hương Thuỷ Trấn!
Nơi phát hiện cổ mộ, nằm ở phía Bắc Uyên Long Quốc, cách Kinh thành, Học viện Hoàng gia tổng cộng 10 ngày cưỡi ngựa.
....
Vân Tiêu Sơn Mạch. Một vùng núi non rộng lớn với hàng trăm đỉnh núi chọc xuyên mây!
Nam Phong từ mấy hôm trước đã có mặt ở nơi này, Hương Thuỷ Trấn.
Trấn này cũng giống Nguỵ Hoà Trấn, nơi nghỉ ngơi dành cho những người thám hiểm vùng núi này.
Vẫn còn mười ngày mới đến thời gian hẹn với Đại sư huynh, Nam Phong một mình tranh thủ vào núi xem xét tình hình.
Nơi này nguy hiểm hơn U Ảnh Sâm Lâm. Vùng ngoại vi cũng có thể gặp cả yêu thú cấp 3!
Nếu đánh cò cưa, Nam Phong có thể dùng Lăng Ba Vi Bộ chạy loanh quanh rồi rỉa dần dần máu của yêu thú cấp 3, nhưng hắn không muốn mệt mỏi như vậy.
Thương Dương Kiếm và Quan Xung Kiếm hiện tại đã đạt cấp độ Trúc cơ sơ kì, một kiếm thuấn sát bọn chúng!
Hắn moi lấy nội đan, thu thập ít thịt đem nướng ăn, mùi vị yêu thú cấp 3 rất ngon!
Nơi này linh thảo cũng cao cấp hơn, Nam Phong thu thập đầy cả balo. Mấy đồ này đem về Trấn bán hoặc đổi nội đan đều được.
Loanh quanh, lòng vòng, Nam Phong lạc mất lối ra, cuối cùng bí mật theo sau 1 nhóm người, lại đến vị trí cổ mộ kia.
Vì độ khó của nó, nên Cổ Mộ này trở thành địa điểm ai cũng có thể đến xem.
Lối vào cổ mộ là 1 hang động trên 1 vách núi cao vút, được che lại bởi 1 màng ánh sáng.
Màng ánh sáng này là 1 phần lộ ra của cả trận pháp bao kín Cổ Mộ mà chỉ có Trúc cơ kì trở xuống là đi lọt!
Xung quanh vị trí Cổ Mộ, có khá nhiều lều trại của những đội ngũ có người thăm dò di tích. Dù sao cũng cần có “thế lực” làm chỗ dựa chứ. Vào đó chẳng may có thu hoạch, đi ra không có “người đón”, rất dễ trở thành mục tiêu bị đánh cướp!
Thời điểm này, đội nhóm của Đại Sư Huynh vẫn chưa đến.
Nam Phong đơn độc xuất hiện cũng thu được nhiều ánh mắt “quan tâm”.
Hắn cũng không chờ nữa, một mạch đi qua màng chắn ánh sáng.
Tựa như đi qua 1 màn nước mỏng, không có bất kì cản trở gì.
Trước mắt hắn lại hiện ra 1 vòng sáng nhỏ, hẳn là cửa truyền tống đến động thiên kia!
Nam Phong không ngần ngại bước chân vào đó, đầu óc cảm giác quay cuồng 1 hồi, mắt loá đi phải nhắm chặt.
Mấy giây sau, hắn mở mắt. Nam Phong phát hiện ra mình đã xuất hiện ở 1 bình nguyên rộng lớn, cỏ cây xanh mướt.
Phía sau là 1 vòng sáng tương tự ở hang động kia, mà bao lấy khu vực này cũng là 1 lồng sáng nhỏ.
Xung Quanh Nam Phong có mấy người đang ngồi vận khí thương tích đầy mình, mà bên ngoài vòng sáng cũng có 1 số nhóm người đốt lửa nướng đồ ăn.
— đạo hữu, chuyện gì vậy?
Nam Phong hỏi 1 thanh niên ngồi cạnh.
— bọn chúng cậy đông muốn giết người cướp của, cũng may trong lồng sáng này không thể vận dụng linh lực, nên bọn chúng mới ở ngoài chờ. Cũng là chỗ cho những người yếu thế trốn tránh!
— còn chưa vào mà đã đánh cướp sao??
— ừm, có nhiều tán tu có thói quen luôn mang toàn bộ gia tài theo người!
— ra là vậy, bảo sao Cổ mộ này cho ra vào tự do!
— bên ngoài đó, các đội đánh cướp đều có tới mấy Trúc cơ sơ kì làm trụ cột. Mấy kẻ Luyện Khí kì như chúng ta khó lòng qua được, trừ phi giao nộp hết tài sản trên người cho bọn chúng!

Bọn người kia có vẻ cũng có chút cố kị, nên chỉ cướp của là chính, rất ít khi đoạt mạng người. Dù sao thì ai biết sau lưng những nạn nhân của bọn họ là những thế lực lớn thế nào!
Bị đánh cướp thì chỉ trách ngươi tu luyện không thông thôi!
Nam Phong đương nhiên chẳng chịu đưa đồ cho đám người đó rồi! Dẫu những đồ đó chẳng có ích gì với hắn. Tính khí hoàng tử không chịu thiệt là từ kiếp trước mang theo!
Có điều ra đó cũng khó đây, chỉ cần uy áp tu vi thôi cũng đủ áp hắn nằm xuống đất rồi! Làm sao mà thi triển Lăng Ba Vi Bộ chạy trốn chứ?
Mà hắn thì chưa muốn lộ bài tẩy, Thương Dương Kiếm và Quan Xung Kiếm có thể phát ra chỉ cần hắn nghĩ đến, sẽ không bị uy áp đó ảnh hưởng chút nào.
Nhưng mà Luyện khí trung kì lấy mạng Trúc cơ sơ kì giữa thanh thiên bạch nhật, ắt sẽ bị cho là sở hữu bí bảo, trở thành miếng mồi ngon cho cả đám người xâu xé!
— bọn khốn nạn!
Đang chưa biết tính sao thì Nam Phong thấy 1 tráng hán cơ bắp cuồn cuộn gầm lớn lao ra ngoài!
— người đó Linh - Thể song tu, lực chiến rất mạnh, hôm qua 1 mình xông ra đại chiến 1 đám cùng cấp Trúc cơ sơ kì bất phân thắng bại.
— ồ!
Nam Phong hứng thú quan sát người này. Lúc hắn ra ngoài, không có ai chặn hắn nữa.
— ủa! Sao lạ vậy?
— có thể bữa trước đánh loạn 1 hồi mà chẳng có thu hoạch, bọn cướp kia cũng không muốn tái chiến, hao tốn sức lực nữa!
— có thể vậy!

Nam Phong suy nghĩ 1 hồi, liền lúi húi chuẩn bị gì đó. Rồi hắn cũng bước ra ngoài.
Không ai tấn công hắn ngay, chỉ có 1 thanh niên Luyện khí hậu kì nhếch mép nói:
— không muốn dừ đòn thì tự động để lại của cải!
— quên đi!
Nam Phong thi triển Lăng Ba Vi Bộ, nháy mắt đã đi xa hàng trăm mét.
— a! Bộ pháp ảo diệu!
Quả nhiên Nam Phong cảm giác như bị cả cái chăn nặng ngàn cân đè lên, muốn nằm sụm xuống.
— Sư phụ, xuất chiêu đi!
Nam Phong cố vung tờ giấy đã chuẩn bị trong tay ra, nó đã được hắn bí mật đặt vào 1 chút Hoả linh lực.
Tờ giấy bốc cháy, hệt như lúc người ta dùng bùa vậy.
Một vệt sáng đỏ rực loé lên, nó chính xác phi đến, cắm xuyên trán kẻ có tu vi Trúc cơ đang tạo uy áp lên Nam Phong.
Vệt sáng vòng lại chui vào người hắn.
Kẻ kia gục xuống. Toàn trường lặng ngắt như tờ.
— sư phụ ban cho ta mấy bảo mạng bùa, thật ra không nguy hiểm tính mạng sẽ không dùng tới!
— đậu má, có ai uy hiếp giết ngươi đâu mà ngươi dùng rồi!
1 người cố ngăn run rẩy nói.
— nhưng ta cảm thấy nguy hiểm! Còn có chục cái nữa thôi, sau khi dùng hết, ta sẽ vô phương chống cự đấy!
— á đù!
Nói thế nhưng ai dám làm kẻ hi sinh đây! Điên à! Cướp của 1 thằng Luyện khí trung kì, chắc gì đã được gì quý mà đòi đổi chục mạng Trúc cơ kì!!
Nam Phong lừng lững bỏ đi, mặc kệ đám người phía sau.
Ngay cả đội ngũ có người bị hắn giết cũng chẳng dám vọng động. Hắn vẫn còn loại bùa đoạt mạng đó đấy!
...
Nam Phong đi như ruồi không đầu vậy. Động thiên này không ngờ lại rộng đến thế!
Hắn lại chẳng biết vị trí Thất sắc Tiên diệp thảo kia ở chỗ nào cả!
Đành tiếp tục nhắm 1 hướng mà đi thôi.
Trong không gian này yêu thú cũng nhiều, nhưng chủ yếu là cấp thấp.
Nam Phong cũng không ngại thu hoạch nội đan của chúng.
...
— Đại sư huynh vô địch! Đại sư huynh uy vũ!
Nhóm đệ tử của Học Viện Hoàng Gia tiến vào cổ mộ, cũng bị chặn cướp.
Trong nhóm, ngoài Đại Sư Huynh cũng còn mấy người Trúc cơ sơ kì nữa.
Chỉ là bọn họ không cần ra tay.
Một mình Đại Sư huynh đang đánh với 6 tên khác cùng tu vi.
Đại Sư Huynh nhiều năm trước đã là Trúc cơ sơ kì, linh lực rất hùng hậu và cô đọng. Hắn đi theo con đường tu luyện chậm mà chắc.
Chất lượng linh lực của hắn rất tinh thuần, do hàng ngày, khi tu luyện, thay vì tăng cường tích luỹ, đột phá tu vi, hắn lại chau chuốt cô đọng linh lực đã có.
Tưởng tượng, linh lực của người khác loãng như khí, của hắn thì đặc lại như chất lỏng rồi!
Mỗi chiêu thức khi hắn sử dụng đều phát ra uy lực cao gấp chục lần!
6 người kia vất vả bở hơi tai, rốt cuộc vẫn bị hắn đánh cho nằm lê bò toài!
Đại Sư Huynh là người tính tình cương trực, lại được tiếp thụ giáo dục chính thống, nên rất ghét các hành vi đánh cướp, phạm pháp.
Hắn giành hẳn mấy ngày ở đây, đánh tan toàn bộ các đám cướp. Mệt thì vào khu an toàn nghỉ ngơi, các sư đệ, sư luội sẽ giúp hắn hộ pháp.
Trong này không có Trúc cơ trung kì, Đại Sư Huynh gần như là vô địch cùng cấp, có khả năng 1 địch 10!
Nhân khí của hắn vì vậy tăng rất cao. Cái tên Lãnh Vô Cực coi như nổi danh từ đây.
...
Lãnh Vô Cực ngồi xếp bằng khôi phục linh lực. Khuôn mặt hắn bình thản, thư giãn.
Nơi này, hắn lại có thể quay lại đây! Kì diệu!
3000 năm trước, nó là chiến trường của 2 vị vượt qua Nguyên Thần Kì.
Kết quả lưỡng bại câu thương!
Cũng là lúc trận pháp bảo hộ kích hoạt.
một thanh niên, là đệ tử của 1 trong 2 người, bị trận pháp đẩy ra ngoài!
Hắn cũng có hiểu biết nhất định với trận pháp này, nên biết không thể mạnh mẽ phá bỏ nó được.
Hắn đã “tô điểm” thêm 1 chút để ẩn đi hoàn toàn nơi này.
Mấy năm sau hắn bị kẻ thù diệt sát, Nguyên Thần tổn thương chạy trốn, nhưng vì bị thương quá nặng, nên phải ẩn náu trong 1 đèn cổ!
Mấy ngàn năm sau, một thanh niên học viện Hoàng Gia nhặt được cái đèn này trong một miếu hoang đổ nát từ ngàn năm trước.
Cuộc gặp giữ giữa linh hồn một Nguyên Thần kì và Lãnh Vô Cực bắt đầu.
Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, Lãnh Vô Cực đã tới đây, phá bỏ những thứ “hắn” đã tô điểm che mắt thiên hạ, di tích Cổ Mộ lan truyền nhanh chóng khắp Uyên Long quốc.
Lãnh Vô Cực, hay cũng chính là “hắn” có kế hoạch của mình!
Kế hoạch vượt qua Nguyên Thần Kì, đạt đến Hoá Thánh kì!
Không ai am hiểu nơi này như hắn.
Đồ vật năm đó mà sư phụ hắn cùng kẻ kia tranh đoạt, vẫn nằm ở 1 nơi, mà chỉ hắn mới biết!
Hắn cần những sư đệ sư muội này giúp hắn đoạt nó đến tay.
Khi đó, hắn có thể độc bộ thiên hạ, Trùng Thiên đại lục cũng chẳng là cái gì!


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire