lundi 9 décembre 2019

Thần Đạo - Chương 1

Đạo



Chương 1



Dưới cái nắng chói chang như đổ lửa, cả sa mạc bốc lên hơi nóng hầm hập, tưởng như có thể nướng chín thịt.
Trong bao la biển cát ấy, một thanh niên đang ngồi xếp bằng, tuy mồ hôi nhễ nhại, nhưng gương mặt lộ vẻ thoải mái không nói lên lời!
Hắn từ từ mở mắt, đứng dậy vươn vai, vận công một lúc, thể lực, tinh thần, sức mạnh đều đã hồi phục kha khá!
— ha ha, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh mặt trời!! Ta thật sự còn sống!!
Hắn cười lớn, cùng lúc từ thân thể hắn, vô số hạt kim loại nhỏ li ti như những viên bi ở đầu bút bi vậy.
Chúng dần ngưng tụ dàng triệu viên như vậy, hình thành một cái khiên tròn trĩnh, đường kính 1 m.
Khiên này sau khi hình thành, lại chầm chậm lượn lờ xung quanh hắn, rất kì dị!
Rồi bỗng cái khiên ngửa ra, hạ sát xuống mặt cát, thanh niên bước đứng lên.
Cát mịn tung bay, chàng trai cưỡi khiên lướt đi trên những đụn cát!
Hắn chọn một hướng, cứ thế thẳng tiến.
...
— tiểu thiếu gia mất tích đã một tháng! Lão gia đang rất nóng ruột!
— bình thường thiếu gia ít khi đi xa, lần này e là bị bắt mang đi rồi!
— hẳn là mấy “kẻ đó” làm đi!
— suỵt! Cẩn thận vạ miệng! Hạ nhân chúng ta cứ lo làm tốt công việc của mình, chớ xen vào, cũng không nên tọc mạch!
— đáng tiếc, người có lòng dạ nhân hậu như tiểu thiếu gia lại gặp chuyện! Hi vọng trời cao có mắt, phù hộ cậu ấy gặp dữ hoá lành!
Mấy tên hạ nhân lắc đầu, chúng nói vậy, chứ trong lòng đã xác định số phận tiểu thiếu gia xong rồi!
Tranh quyền đoạt vị trong các gia tộc lớn, xưa nay đều rất ác liệt.
Huống chi Tiêu gia vừa trải qua biến cố, đương kim gia chủ mất tích, gia tộc không thể như rắn mất đầu.
Vị lão gia mà đám hạ nhân này phục vụ là người hùng tài, đại lược rất có tiềm năng trở thành tân gia chủ Tiêu gia. Nhưng Tiêu Chấn Hàn có 1 điểm yếu, chính là con trai!
Đứa con trai thứ 2 nhưng cũng là duy nhất. Vì đứa con cả của lão đã qua đời!
...
Tiêu Chấn Hàn đứng nhìn bầu trời qua khung cửa sổ. Lão định lên làm gia chủ, sẽ đưa Tiêu gia mở mang ở một bầu trời rộng lớn hơn. Nhưng mấy tên anh em họ hàng kia tầm nhìn hạn hẹp, cho rằng thế này đã là nhất!
Bọn họ không chỉ cùng lão tranh đoạt ngai gia chủ, lại còn xuống tay với cả con trai lão, tức là cháu trai bọn họ.
— một đám ếch ngồi đáy giếng! Nếu Minh nhi xảy ra chuyện gì, đừng trách ta không nể tình máu mủ!!
Lão nắm chặt tay, ly rượu bằng đồng lập tức nóng đỏ lên và tan chảy!
...
Sau khi lướt một đoạn dài trên sa mạc, Jack đã thấy vùng thảo nguyên tiếp giáp.
Dải đất xanh tươi với các loại cây tầm thấp.
Từ hôm bị nhóm người đó đem bỏ giữa sa mạc, đến nay đã gần 1 tháng, hắn chưa có ăn uống gì.
Trước đây ở cùng cha, được bảo bọc, hắn “cũ” chỉ lo tăng cường hiểu biết tri thức và tu tâm dưỡng tính mà khá lười luyện võ. Dù vậy tu vi cũng tập tễnh lên được đến Luyện Khí hậu kì, đủ để có thể nhịn ăn nhịn uống một thời gian ngắn.
Tất nhiên để đến tu vi này, hắn cũng được cha đắp cho không ít linh đan diệu dược.
Hiện tại, người mới nhập thể, hắn chưa quen lắm với việc ích cốc này, nên giờ thấy vừa đói vừa khát đấy. Ừ thì chỉ cần ngồi xuống vận công chút xíu là cảm giác đói khát này sẽ giảm dần.
Nhưng mà hắn thèm khoái cảm khi nhai, khi nuốt!
— kia rồi! Suối ! Cáo rừng!
Jack liếm mép.
Hắn vốc tay vốc 1 ngụm nước vừa uống vừa dấp lên mặt.
— mát lạnh, sảng khoái!!
Trong lúc đó, chỉ bằng ý nghĩ, tấm khiên tròn kia xoáy tròn, lao vút tới chỗ con cáo đang nấp.
— phập!
Ngọt xớt xén bay cái đầu cáo! Sau đó lại lượn về bay quanh Jack, không dính chút máu nào.
— mô phật, tội lỗi, tội lỗi, tao hoá kiếp cho mày, kiếp sau làm người nha!
Con cáo vừa bị giết chính là yêu thú cấp 1. Với loại này, tu luyện giả Luyện Khí hậu kì đừng mong solo thắng được nó chứ đừng nói là nhất kích tất sát như vậy!
Jack nhanh chóng lóc thịt, rửa sạch nướng thịt cáo ăn.
Nhìn từng giọt mỡ rơi xèo xèo trên củi lửa, Jack không nhịn được cảm thán.
— tu luyện thật tốt, không thì chả biết lấy đâu ra lửa 1 cách dễ dàng đến vậy!
Hắn vung vung bàn tay trước mặt, mà trên nó đang bùng cháy dữ dội một ngọn lửa kì lạ, mà càng kì lạ là hắn không hề có cảm giác nóng cháy gì cả.
Tất nhiên, đó là lửa của hắn, do linh lực của hắn diễn hoá thành!
— thật giống với dị năng giả Hoả hệ kiếp trước của ta!
...
— bẩm lão gia, vẫn chưa tìm được tin tức của tiểu thiếu gia!
— hài, thông cáo với toàn gia tộc, ta rút khỏi tranh cử tộc trưởng, chỉ cần con trai của ta an toàn, ta sẽ không truy cứu nữa.
— lão gia ...
— làm đi!
...
Jack gãi gãi đầu, lúc trong sa mạc, chỉ là muốn nhanh chóng ra ngoài, không biết phương hướng, nên chọn đại 1 hướng mà đi. Không ngờ lại là ngược hướng trở về Tiêu gia, Mạc Vân Thành.
Giờ muốn về, phải băng qua sa mạc.
— bình thường, nếu không có dị năng của ta, Luyện khí hậu kì đừng mong vượt sa mạc này!
Tấm khiên của hắn lướt trên cát với tốc độ rất nhanh, sử dụng ma sát trượt là chính, thi thoảng mới cần bổ sung lực đẩy, lực nâng nên không bị tiêu hao quá nhiều năng lượng dị năng.
Lần này Jack đã chuẩn bị sẵn gói thịt nướng ăn dọc đường để bớt cảm giác thèm ăn.
Liên tục lướt như vậy suốt 3 ngày, Jack đã thấy biên giới phía kia của sa mạc.
Từ đây về Mạc Vân Thành chỉ khoảng 700 km nữa thôi.
Jack thu lại dị năng, dọc theo đường mòn, chạy bộ.
Khi chạy, hắn cũng không dùng tới linh lực. Hoàn toàn là sử dụng thể lực và cơ bắp. Hắn muốn tranh thủ luyện tập thể chất 1 chút.
Dù sao năng lượng dị năng cũng phụ thuộc rất lớn vào thể lực.
Thể lực càng nhiều, năng lượng dị năng càng nhiều, tốc độ hồi phục năng lượng cũng càng nhanh.
Mấy trăm km thế này, vừa chạy vừa nghỉ chắc cũng mất mấy ngày! Bởi vì Cái gã Tiêu Minh này, trước kia rất lười vận động, thể lực rất kém!
...
— tại sao lúc đó lại mang hắn bỏ ở chỗ đó? Bây giờ phải tính sao?
— thì có sao đâu, hắn không tranh cử gia tộc tộc trưởng chỉ là 1 mục tiêu của ta. Ta muốn hắn tuyệt hậu, chết dần chết mòn như vậy! Ngày xưa cha hắn đã hãm hại cha ta trong cuộc đua tương tự! Giờ đây hắn phải trả giá, ha ha, mạnh thì sao, ta đánh không lại cũng đâu có sao, ta thông minh hơn hắn là được!
— lão thất, cái này gọi là nham hiểm!
— thì đã sao! Sinh ra trong đại tộc, vốn chỉ có nham hiểm, cạn tình ráo máng mới có thể tồn tại!
— nhưng lỡ hắn biết chuyện xảy ra với con hắn, ngươi chết chắc!
— ha ha, ta vẫn còn quân bài khác, muốn giết ta, không dễ vậy đâu!
...
— phù phù phù .. mệt chết mẹ .. kế hoạch tương lai gần .. phù phù .. nâng cao thể lực .. phù phù .. cái xác mục này ... phù phù...
Jack lảo đảo từng bước chạy, mồ hôi đầm đìa, hắn mỗi lần chỉ chạy được 10 km là thở hết nổi.
Tất nhiên đây là do không dùng linh lực bổ trợ! Người tu luyện thật ra chỉ chú trọng linh lực, tất cả đều có thể dùng thứ này bổ trợ nâng cao mà!
Jack dừng lại ven đường nằm lăn ra bãi cỏ mềm, vừa thở vừa ngắm đất trời.
Thật kì diệu!
Hắn vẫn chưa nguôi ngoai được cảm giác lâng lâng khi được trọng sinh.
Đã chết trăm phần trăm, ấy thế mà lại vẫn có thể sống lại.
Ừ thì ở thế giới khác, hình dáng khác.
Nhưng đâu có sao, thể xác chỉ là giá áo thôi mà. Linh hồn mới là thứ quan trọng.
Linh hồn mang theo tư tưởng, cảm xúc, kí ức và cả hạch tâm dị năng của dị năng giả.
— kenh kenh kenh ..
Jack ngồi bật dậy, có tiếng binh khí va chạm ở gần đây!
Hắn nghỉ ngơi cũng đã đủ, men theo hướng phát ra tiếng động mà đi tới.
...
— mọi người chú ý, bảo vệ xe hàng!
— chuyến hộ tiêu này mà mất, bảng hiệu của chúng ta cũng sẽ bị người ta thu! Chúng ta sẽ lại lang thang không công việc như trước kia!
Mấy người mặc đồng phục vừa đánh vừa hò hét cổ vũ tinh thần cho nhau.
Thế giới này phát luật do người mạnh định đoạt. Thực chất là mạnh được yếu thua, thành ra giết chóc và cướp bóc xảy ra rất thường xuyên.
Có trách thì cũng là trách ngươi không đủ mạnh mà thôi!
Jack nhìn tình hình cũng đoán được chỉ một thời gian nữa, nhóm hộ tiêu kia cũng sẽ bị giết sạch thôi.
Thứ nhất là bên phỉ đông hơn, thứ hai lại còn có mấy tên đầu lĩnh tu vi cao hơn hẳn đang vểnh râu quan sát chưa thèm ra tay!
Tu vi mấy tên đầu lĩnh này đều là Luyện khí hậu kì.
Nói chung là tu luyện được đến trình độ này nếu không tón nhiều thời gian, thì cũng phải tư chất cao, hoặc phải tốn nhiều tài lực như gã Tiêu Minh này!
— cứu hay không cứu ?
Jack cũng phân vân có nên trợ giúp mấy tiêu sư kia không? Phần vì hắn mới đến thế giới này, Tiêu Minh lại chỉ là con mọt sách, vốn không hiểu chuyện giang hồ, người ta thường nói giang hồ hiểm ác mà! Giúp xong có khi lại bị chính kẻ mình giúp diệt sát!
Phần nữa cũng là vì hắn không muốn để lộ thực lực! Mấy phần tử ám hại hắn trong tộc kia thấy hắn trở về, thế nào cũng tiếp tục hành động.
Vốn hắn định chẳng trở về, nhưng nghĩ thương lão cha, nên quay mới quay về.
Tất nhiên cũng chẳng phải cha Jack, nhưng lại là cha Tiêu Minh, dù sao lúc này coi như 2 người của 2 thế giới đã trở thành 1 thể duy nhất!
— kệ, tính ta vốn không thể thấy chết mà không cứu!
Trong lúc hắn phân vân, đã có thêm mấy người của đội tiêu sư gục trong vũng máu.
Jack chạy nhanh đến, dùng ý nghĩ điều khiển tấm khiên xoáy tròn lao về phía chiến cuộc.
Tấm thuẫn xé gió như 1 lưỡi cưa cắt qua, không mang theo linh lực phụ trợ, nên bọn kia không thể cảm ứng. Khi nhìn thấy thì đầu đã bị lìa khỏi cổ rồi!
Tấm thuẫn như lưỡi hái tử thần, quét đến đâu, gặt sinh mạng đến đó.
Chỉ có mấy lão đại tu vi Luyện Khí hậu kì mới kịp phản ứng, hoành vũ khí đỡ được.
Dù vậy thì vẫ bị dư lực đẩy lui liên tục.
— ừm, đúng là cần tiếp tục tăng cấp dị năng, tấm thuẫn hiện nay không đủ sức phá huỷ vũ khí của đám này.
Liên tục bị đẩy lùi, tấn công tầm xa tới chỗ Jack thì đều bị tấm thuẫn chặn lại, mà đã có 1 đám thổ phỉ bỏ mạng, mấy tên lão đại lập tức ra hiệu rút lui.
Đám tiêu sư cũng không trụ thêm được, đều thở ra 1 hơi, trĩu người gục xuống. Vừa nãy bọn họ đều là dùng tinh thần mà chống đỡ, tưởng hôm nay bị toàn diệt rồi chứ!
Cả đám cố gắng chắp tay:
— đa tạ ân nhân cứu mạng!
Rồi khoanh chân đả toạ khôi phục.
Jack cũng không làm phiền họ, suy nghĩ về dị năng của mình. Nếu tấm thuẫn khi sử dụng mang theo linh lực thì dù là tấn công hay phòng ngự cũng đều được tăng cường!
Tuy nhiên Luyện khí kì, Trúc cơ kì đều chưa có khả năng khiến linh lực li thể. Chỉ có cấp Kim đan kì trở lên, tức là tương đương lão cha và mấy trụ cột trong gia tộc!
Tư chất của hắn làng nhàng, tự thân tu luyện không hiểu đến ngày tháng năm nào mới Kết đan thành công! Mà dùng đan dược thì đó sẽ là một khoản cực kì lớn, Tiêu gia chắc chắn không đầu tư vào hắn rồi! Dù cha hắn có thành tộc trưởng, cũng không thể lấy tiền công chi cho chuyện tư này.
Xem ra khả dĩ nhất vẫn là tạm thời tập trung nâng cao năng lực dị năng, sau đó tìm cách kiếm tiền dựa trên khả năng của mình, rồi mới đầu tư vào đan dược tăng cấp.
Chỉ có thể như vậy!
..
— xin hỏi ân nhân tên là gì? Để sau này có dịp, Ngân Báo tiêu cục xin được đền đáp!
— ô, thì ra là Ngân Báo tiêu cục, cũng ở Mạc Vân Thành đó sao! Ta cũng là người ở đó. Trước kia chỉ ru rua trong nhà, có nghe qua bảng hiệu của các vị mà không nhận ra cờ xí!
— a, thật trùng hợp. Công tử là người của thế gia nào?
— Ta là người trong Tiêu gia, tên là Tiêu Minh!
— thì ra là công tử của Tiêu gia đỉnh đỉnh đại danh! nếu đã tiện đường, hay Tiêu công tử cùng theo chúng ta trở về?
— thôi, các người bận việc cứ đi trước đi, ta chạy bộ về tranh thủ rèn luyện sức khoẻ 1 chút!
— vậy không làm phiền công tử, hôm nay ân cứu mạng, sau này có dịp nhất định sẽ báo đáp! À, còn đống đó là chiến lợi phẩm, chúng tôi giúp công tử thu thập trên người đám thổ phỉ.
Jack nhìn đống đồ vật chất cao như cái gò nhỏ, ừ, cũng mấy chục tên thổ phỉ bị hắn giết mà.
— các loại giáp da, bao tay da.. nói chung là đồ vật bằng da, gỗ, đá các ngươi cứ lấy đi, đồ khác thì ta lấy!
— đa tạ công tử!
Mấy chục bộ giáp da kia cũng khá đáng giá, nếu mang về bán, chia nhau, mỗi người cũng được kha khá.
...
Chờ tiêu đội đi hết, Jack kiểm tra số đồ vật còn lại, lỉnh kỉnh rất nhiều đao kiếm này nọ, quặng kim loại, 1 ít đan dược, tiền cũng được 1 mớ!
— cũng được, ta đang lúc cần kim loại nâng cấp dị năng!
Jack xếp toàn bộ quặng kim loại, vũ khí, giáp kim loại lên tấm khiên, tiền thì cất vào túi nải đeo bên người.
Hắn tiếp tục chạy bộ, tấm khiên tà tà bay theo.
Nếu để ý kĩ, sẽ thấy trên thân những đồ kim loại kia đang xuất hiện những đốm sáng li ti, từ từ tách ra, thấm vào tấm khiên.
Jack nhìn liếc qua, vừa cười thoả mãn vừa chạy.
Đây chính là cách tăng cấp dị năng!
Hấp thụ Tinh Hoa Kim Loại!


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire