Chương 10
— này ta vừa có cảm giác nôn nao thật kì lạ!
Đoàn Vân nói với Hồ Ly.
— vượt ải 20 thành công! Chào mừng tới Ma Giới!
— cái gì? Ma giới?!?
Đoàn Vân lập tức cảm giác chóng mặt, mở mắt, đã thấy đứng ở một đại
sảnh kì lạ, xung quanh lơ lửng những khối thuỷ tinh hình thoi màu tím.
— chủ nhân! Cuối cùng thì Bảo tháp đã tìm ra người !!!
Xuất hiện đột ngột bên cạnh Đoàn Vân, là một trung niên nhợt nhạt.
— ngươi là ai?
— tu vi Tiểu Thừa kì!
Giọng Hồ Ly vang lên trong não Đoàn Vân, khiến hắn nhũn người! Cấp
độ này muốn giết hắn, quá đơn giản! Thiếu Thương Kiếm cũng vô phương
chống lại!
— người không nhận ra thuộc hạ sao? Lẽ nào người đã mất đi trí nhớ !! Thuộc hạ là Doanh Chấn Thiên!
— ngươi nói gì? Ta không hiểu?
Người kia khẽ lặng đi, lắc lắc đầu.
— ngài còn có thể trọng sinh, đã là một may mắn rồi. Năm đó, đối
thủ của ngài, tuy khiến ngài mất đi thân xác, nhưng cũng bị phi hôi yên
diệt. Bảo tháp số mệnh vì tìm kiếm kiếp sau của ngài, đã bôn ba hạ giới
suốt mấy vạn năm!
— sao biết là ta?
— bảo tháp số mệnh là của ngài, chỉ có ngài mới có thể một mạch
vượt qua 20 ải thí luyện của nó. Hẳn là đối thủ của ngài chỉ cần nhìn
thấy ngài là tiêu biến, phải không?
— ơ, cái này .. ừ.. có thể coi như thế !
Đoàn Vân thầm nghĩ “Vừa xuất hiện liền bị Hồ Ly chém mà”.
— chính xác! Bằng không đời này, không ai có thể có năng lực vượt cấp nhiều tới như vậy!
— thế à!
Đoàn Vân biết lúc này nguy hiểm đang lơ lửng trên đầu, xử lý không tốt là chết ngay!
Hắn tạm thời cứ nhận bừa, xem xem kết quả thế nào! Chứ giờ đã đặt
chân ở Ma giới, đường về Thiên Võ đại lục thật mịt mờ! Được đến đâu hay
đến đó vậy!
— trước mắt ngài hãy nghỉ ngơi, thuộc hạ phải báo tin cho mấy người kia! Mời đi lối này!
...
..
Đoàn Vân được đưa đến một phòng nghỉ rất đầy đủ tiện nghi, có cả nữ tỳ hầu hạ tận tuỵ.
Đúng là Ma Nhân ở đây có chút nhợt nhạt, nhưng dáng người đều cong hình chữ S nóng bỏng. Chỗ cần nở thì nở, chỗ cần eo thì eo.
Mà nét mặt đều đẹp toát ra vẻ lạnh lùng.
Nữ tỳ thôi mà Đoàn Vân thấy không thua gì các đại mỹ nhân kiếp trước.
Chỉ cái là nàng Ma Nhân này không có thân nhiệt, nên thật sự lạnh!
Mặc kệ hắn xoa nắn, bú mút tài tình, ấy thế mà thân nhiệt của nàng vẫn lạnh tanh.
Cũng may dù lạnh, nhưng sướng thì không phân biệt thể chất, nên nước nôi vẫn đầy đủ.
Khi dương vật của hắn tiến nhập, đều vẫn trơn trượt thoải mái, ừ, âm đạo thì vẫn luôn lạnh ngắt như cũ.
Kinh nghiệm tình trường phong phú, chỉ ít phút khúc gân vừa to vừa
thô tiến nhập, nữ tỳ này đã bị hắn làm sướng đến quằn quại, lên đỉnh phê
pha.
Gần 2 tiếng trôi qua, hăn mới gồng người phun tinh. Nữ tỳ vừa mệt vừa phê muốn xỉu.
— nàng tên là gì?
— nữ nô là Phương Bình.
— được, tên hay lắm, từ giờ không cần xưng nô tỳ, cứ xưng Bình Nhi được rồi!
— vâng, nô tỳ vâng lệnh.
— hả?
— nô .. Bình Nhi vâng lệnh!
Phương Bình dùng ma khí đun nóng thùng nước, rồi đỡ Đoàn Vân vào
trong. Nàng giúp hắn kì cọ khắp nơi, xoa bóp vai lưng, cực kì thư thái.
Hắn kéo thân thể mỹ miều nhào vào thùng tắm.
— á, chủ nhân!
— không sao, cùng tắm với ta.
Được bàn tay mát lạnh vuốt khắp người, khúc gân của hắn chẳng mấy đã cương trở lại.
Một màn mây mưa nóng bỏng trong thùng nước lại diễn ra hơn tiếng đồng hồ.
— chủ nhân .. Bình Nhi mệt quá rồi.. phê quá rồi .. tha cho Bình Nhi .. ư ưm ư.. các phu nhân .. không thích thế này .. đâu!
— các phu nhân ? Là vợ của ta? Mà còn là số nhiều ?
Đoàn Vân có chút ngẩn người. Cái vai hắn đang đóng, đã có vợ sao?
— vâng, 7 vị phu nhân ạ.
Đoàn Vân nâng tốc độ nắc, gồng mình phun tinh.
Cái vai này xem ra đủ sung sướng!!
...
..
Ngay sáng hôm sau, một hội nghị đã được tổ chức trong cung điện.
Đoàn Vân ngồi ở ghế thủ tịch.
Doanh Chấn Thiên đứng dưới cùng 2 hàng người. Những người này đều giống nhau ở vẻ lạnh lùng, nhợt nhạt. Có già có trẻ.
Tu vi đều Tiểu Thừa kì với Đại Thừa kì. Làm Hồ Ly trong đầu Đoàn Vân có chút líu lưỡi!
Đoàn Vân ngạc nhiên vì còn có 1 dãy người khác, có 7 vị, đều là nữ
nhân. Ai nấy đều rất xinh đẹp, kiêu sa, mà đầy quyến rũ. Hắn đoán, hẳn
là 7 bà vợ “của mình”!
— ta không tin tên nhóc này là chủ nhân chuyển thế!
Một lão già đột ngột lên tiếng, tay vẩy ra, 1 kình khí phóng thẳng vào Đoàn Vân.
Người ra tay tu vi Đại Thừa Kì, không ai kịp phản ứng, ngay cả Hồ Ly.
— rầm
Đột nhiên Bảo tháp số mệnh xuất hiện trên đỉnh đầu Đoàn Vân toả hào quang che phủ hắn.
Đòn tấn công hoàn toàn không làm nổi màn hào quang này lung lay!
Trái lại, từ bảo tháp phóng ra 1 luồng sáng, xuyên thủng ngực lão già kia.
— a .. chủ nhân nương tay!
Doanh Chấn Thiên vội quỳ xuống xin xỏ.
Đoàn Vân nhìn bảo tháp, vẫy tay, nó liền thu nhỏ hạ xuống lòng bàn tay hắn rồi biến mất.
Lão già kia gượng dậy quỳ gối.
Bảo tháp Số mệnh là bảo khí cấp Ma Đế!
Nó đã nhận thiếu niên này là chủ, nghĩa là sự đã định rồi!
Đại Thừa Kì sau đó sẽ là Tiên Tôn hoặc Ma Tôn, tiếp sẽ là Tiên Đế
hoặc Ma Đế. Tương tự cũng có Yêu Tôn, Yêu Đế đối với yêu thú. Phật Giới
cũng sẽ tồn tại các cấp bậc sau Đại Thừa Kì, chính là Phật Tôn, Phật Đế.
Lúc này mọi người đều tỏ thái độ tôn kính với Đoàn Vân. Bọn họ có
nằm mơ cũng chẳng dám đối đầu với 1 kích của Bảo Tháp Số Mệnh.
Đoàn Vân nhắm mắt, hắn đã nhận được sự thừa nhận của Bảo Tháp Số Mệnh, nên đang cùng khí linh của nó giao lưu.
Thì ra sau trận chiến năm đó, Khí Linh cũng bị tổn thương. Khiến
cho cấp độ Bảo tháp vẫn giữ ở cấp Ma Đế, nhưng Khí Linh đã suy giảm
xuống Tiểu Thừa Kì.
Đoàn Vân thầm nghĩ, đây chính là nguyên nhân khiến nó bị nhầm lẫn,
không nhận ra được Đoàn Vân sử dụng Thiếu Thương Kiếm khi vượt ải.
Bây giờ phát huy hết khả năng, Bảo tháp Số Mệnh cũng chỉ phát huy ra được uy lực Đại Thừa Kì.
Ban nãy lãi già kia bị doạ sợ, nên mới ngây người, trúng chiêu phản kích!
— ta đã mất đi trí nhớ. Thực sự không biết có phải người mà các
ngươi muốn tìm hay không. Nhưng Bảo tháp số mệnh đã nhận ta làm chủ. Nếu
các người không muốn thừa nhận, ta sẽ trở về Hạ giới! Chỉ là các người
có biết đường đi không?
— chủ nhân, bọn thuộc hạ đã biết lỗi! Xin người bỏ qua cho. Thuộc
hạ tin rằng chỉ vì chưa đạt cấp độ nên trí nhớ của người chưa khôi phục.
Chỉ ít năm nữa, chắc ngài sẽ nhớ ra!
— hi vọng như vậy! Giờ ta mệt rồi, cần nghỉ ngơi, các ngươi cứ lo việc của các ngươi đi!
— chúng thuộc hạ cáo lui!
...
..
Chốc lát trong đại sảnh chỉ còn lại Đoàn Vân và 7 mỹ nhân tuyệt sắc mà lạnh lùng.
Bọn họ nhìn chằm chằm Đoàn Vân, quan sát nhất cử nhất động, khiến hắn chột dạ.
Bọn họ nhận được tin tức từ hôm qua, đã muốn tìm hắn ngay, nhưng bọn họ vẫn nghi ngờ.
Đoàn Vân cũng líu lưỡi, toàn các “bà bà” mấy vạn tuổi, tu vi thấp nhất cũng Tiểu Thừa sơ kì, cao nhất là Đại Thừa sơ kì.
— nhật nhật quan thì sư dã !
Một nàng lên tiếng.
Đoàn Vân ngớ người, sao nàng ta biết khẩu quyết của Bắc Minh Thần Công!
— Nguyệt nguyệt ngã bất vân sơn!
Đoàn Vân đáp lại. Hắn cũng biết 30 tầng đầu của Bắc Minh Thần Công.
8 người đối đáp, mỗi người 1 câu đến tận khi Đoàn Vân nói toàn bộ khẩu quyết mà hắn biết.
— xin lỗi, ta chỉ nhớ được có từng này câu khẩu quyết! Ta ..
— tướng công, thật là chàng rồi!
— hu hu
— thiếp nhớ chàng!
7 cô gái ùa lên ôm lấy hắn mà khóc lóc!
“Cái gì? Chả lẽ Bắc Minh Thần Công có nguồn gốc từ Ma Giới này?”
Đoàn Vân thầm nghĩ, hắn cũng thật xảo hợp!
— khổ thân! Chàng mất đi kí ức thật sao? Không nhớ bọn thiếp sao?
— ta .. xin lỗi !
Đoàn Vân vuốt ve thân hình 7 mỹ nhân tuyệt sắc, thầm xin lỗi phu quân các nàng, ta số hưởng!
Tay hắn loạn động!
— a .. không! Chàng không được gần bọn thiếp! Hãy tu luyện cho xong 72 tầng thánh công đã!
— hả .. thánh công .. gì ?
— ban nãy chàng chỉ nhớ tới tầng thứ 30 của Nhật Nguyệt Hoan Hỉ
Thánh Công ! Lát nữa thiếp sẽ truyền cho chàng khẩu quyết từ tầng 31 tới
72! Chỉ có như vậy, chàng mới có thể gần gũi bọn thiếp! Cũng chỉ như
thế chàng mới có thể khôi phục đến Đại Thừa Kì trong vòng 50 năm.
— hả .. 50 năm .. Đại Thừa Kì ?!?
...
..
Ngân Nguyệt, có vẻ là “chị cả” đại diện 7 người, truyền cho Đoàn Vân những câu khẩu quyết còn lại.
Trú nhớ siêu việt thừa hưởng từ mẹ, chỉ nghe nàng đọc 1 lần, hắn đã nhớ hết!
Nhưng vẫn nghe tới 3 lần mới ra vẻ thuộc lòng.
Nhìn ngắm 7 mỹ nhân vây quanh cũng thật sung sướng ấy mà.
— chàng ráng tập cho nhanh nha! Thiếp chờ!
Minh Tâm, cô “vợ” Tiểu thừa sơ kì, có vẻ bé nhất nói trước khi chia tay Đoàn Vân.
Kiếp trước, Đoàn Vân chỉ mới luyện tới tầng 10 Bắc Minh Thần Công.
Nghĩa là hắn còn cần phải luyện 62 tầng nữa mới đạt chỉ tiêu đề ra.
Mà năm đó, TiêuDao Tử mất cả mấy năm mới luyện tới tầng 31! Còn Hư
Trúc Tử cũng mất cả năm thời gian mà chỉ là bản thu gọn của Thiên Sơn
Đồng Lão. Về sau cũng tốn thêm mấy năm để luyện bản đủ 31 tầng!
— ài, vẫn là cả chục năm là ít! Chỉ nhìn mà không thể ăn!!
Nghĩ đến thân hình tuyệt mỹ của 7 cô vợ, Đoàn Vân nuốt nước bọt cảm khái.
Hắn thông minh, thực ra muốn luyện hết 31 tầng Bắc Minh Thần Công
cũng chỉ khoảng vài tháng. Thêm 3 năm hẳn sẽ luyện thành tầng 72!
Dù vậy, 3-4 năm cũng vẫn là quá lâu đi!
...
..
Đoàn Vân được Bảo Tháp Số Mệnh hút vào tầng cao nhất. Ở đó hắn gặp
gỡ khí linh, là một thiếu nữ xinh đẹp, có cặp cánh bướm mỏng trên lưng,
nhưng kích thước chỉ như một em bé, tựa như 1 tinh linh đáng yêu.
— chủ nhân, đây là phòng thời gian, có thể rút ngắn gấp đôi thời gian tu luyện.
— phòng thời gian ?!? Gấp đôi thời gian tu luyện?!?
— vâng, nghĩa là 2 năm ở đây, thực tế bên ngoài mới trôi qua 1 năm!
— ô, đúng là thứ ta đang cần!
— nhưng mà năng lượng của ta chỉ có thể duy trì thêm khoảng 6 năm hiệu quả! Sau đó cần ngài sửa chữa, hoặc bổ sung năng lượng!
— ồ, lúc đó tính tiếp! Giờ có căn phòng thời gian, vậy chỉ cần
khoảng 2 năm là ta luyện tới tầng thứ 72 Nhật Nguyệt Hoan Hỉ Thánh Công
rồi!!!
...
..
Luyện công cũng không thể vội! Hàng ngày Đoàn Vân giành phần lớn thời gian ở trong phòng tu luyện thừo gian.
Còn lại thì đều cùng Phương Bình mây mưa vui vẻ.
Đoàn Vân nhận ra rằng càng tu luyện Bắc Minh Thần Công bản mới, năng lực tình dục của hắn càng mạnh.
Mạnh cả về chất lượng lẫn năng lực khống chế.
Phương Bình bị hắn “hành” cho lên bờ xuống ruộng, đúng là muốn sống không được, muốn sống không xong!
— chủ nhân .. Bình Nhi mệt quá rồi .. sướng quá rồi.. tha cho thiếp !! Ư ưm ư
Đoàn Vân bóp cặp nhũ hoa căng tròn, tăng hốc, âm khí của Phương Bình trào ra lênh láng, quện cùng tinh trùng hăng nồng!
— chủ nhân .. ngài thật là .. mạnh .. Bình Nhi muốn chết ..
— ha ha
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire