Chương 1
Thế kỉ 21, thời đại của khoa học kỹ thuật và máy móc.
Sự tiến bộ của khoa học đã khiến nhân loại quên mất khả năng tiềm ẩn của con người.
Trên thế giới, còn rất ít người có thể gìn giữ được những phương pháp rèn luyện kích hoạt những năng lực đó của con người.
Lệnh Tiểu Long nhấm nháp ly rượu vang trong khoang hạng nhất của chiếc mấy bay Boing 777.
Lão lặng lẽ thở dài. Sự giàu có khiến con người trở lên lười biếng và không có ý chí.
Chi nhánh Lệnh gia ở Pháp coi như hết hi vọng. Đám con cháu không một ai đáp ứng được yêu cầu tối thiểu để lão truyền y bát.
Lệnh Tiểu Long buộc lòng phải trở về Trung Quốc, chi nhánh Lệnh gia tìm người kế thừa.
Không chỉ là người kế thừa khối tài sản khổng lồ của chuỗi sản xuất rượu Vang ở Pháp với hơn 200 ngàn lâu đài.
Toàn bộ các cửa hàng cung cấp thuốc lá bán lẻ ở Châu Âu.
— cái thứ này cũng đáng được gọi là rượu vang sao! Tiếp viên, cho ta một ly trà!
Ngoài tài sản, quan trọng hơn cả là võ công gia truyền được tổng hợp từ thời ông tổ Lệnh Hồ Xung.
Chiếc máy bay rung nhẹ khi đi vào tầng mây dày, nhưng Lệnh Tiểu Long dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt.
Đây là cảm giác của một cao thủ tuyệt đỉnh cảm nhận được tử thần đang đứng cạnh.
Lệnh Tiểu Long tháo dây an toàn, vận công. Toàn thân ông ta như toát lên một thứ ánh sáng màu tím.
Tử Hà Thần Công!
— Bùm!
Dù ở dưới đất, cách hơn 10km, người dân đều có thể nhìn thấy một quả cầu lửa hình nấm khổng lồ trên trời.
Ngày hôm đó và rất nhiều năm về sau, mọi người không thể quên được vụ tai nạn hi hữu đối với hãng hàng không China AirLines.
Chiếc máy bay boing 777 với 450 hành khách và phi hành đoàn, không một ai sống sót.
Quay lại thời điểm Lệnh Tiểu Long vận công lên mức tối đa, một đầu đạn hạt nhân của Ucraina phóng chệch, đã đâm trực diện với chiếc máy bay chở lão.
Đầu đạn này là viện trợ của Mỹ cho Ucraina trong trận chiến chống lại Nga.
Đáng tiếc quân đội Ucraina lại không đủ thành thạo để khống chế tên lửa mang đầu đạn hạt nhân này!
Sức nóng lên tới hàng triệu độ C nhanh chóng đốt cháy toàn bộ nội lực phòng hộ của Lý Tiểu Long. Lão chua chát cười:
— cuối cùng sức mạnh nhân loại vĩnh viễn thua sức mạnh khoa học ….
……
Lệnh Tiểu Long tỉnh dậy. Lão phát hiện toàn thân đang được băng bó, trong một căn phòng lờ mờ toàn mùi thuốc.
Chợt lão bị một cơn đau đầu đến ngất đi.
…
Không biết lại trôi qua bao lâu, lão lần nữa tỉnh dậy. Gương mặt lão không giấu nổi nét kinh ngạc.
Một dòng trí nhớ như những thước phim lướt qua trong đầu Lệnh Tiểu Long.
— ta là Vương Tiểu Long?
Lão nghe giọng mình thật khác lạ, ngữ âm cũng có vẻ rất cổ xưa, và quan trọng là âm thanh còn rất trẻ!
— vậy là thật sao?
Lúc này cửa mở ra, ai đó tiến vào.
— chàng đã tỉnh rồi sao?
Một cô gái xinh đẹp mặc áo gai thô ráp như trong phim cổ trang xuất hiện, trên đầu đội khăn đỏ, trước trán hai lọn tóc rẽ qua 2 bên về phía sau, được tết lại thành 2 bím. Trên tay nàng đang bưng một bát thuốc, chân mang giày cỏ.
Gương mặt nàng xinh xắn, thân hình thon thả, đôi mắt linh hoạt nheo nheo nhìn Tiểu Long.
Nàng cúi người đưa tay sờ trán lão, lại nói liền một tràng, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Nàng đút cho lão từng thìa thuốc, rồi lão chìm vào giấc ngủ sâu.
…
Ánh sáng chói vào mắt, khiến lão tỉnh giấc, trong phòng yên ắng chẳng có ai.
Tiểu Long cố gắng ngồi dậy, thân thể vẫn còn đau một chút.
Lão phát hiện mình mặc một bộ đồ cổ trang, có 2 hàng nút khá kì quái, phía dưới mặc một chiếc quần ngắn.
Tiểu Long vịn tường đứng lên, nhìn lại thân thể.
Cao khoảng 1 m 90, rèn luyện ngoại công khá tốt, nên cơ bắp rõ nét. Chỉ là hơi gầy và xanh xao.
Bởi vì thân thể này đã trải qua một trận trốn chạy từ biên giới Tần, qua rất nhiều núi non, sông ngòi, đến tận một thôn nhỏ này!
Cuối cùng kiệt sức mà chết!
Đúng lúc linh hồn Lệnh Tiểu Long nhập thể trọng sinh. Được cô thôn nữ gặp, mang về chăm sóc.
Tiểu Long dựa vào cưa sổ, tay nắm chặt cửa để giữ không bị ngã. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào khiến lão khoẻ hơn một chút.
— đây liệu có phải là giấc mơ? Thật sự chết rồi lại có thể trọng sinh hay sao? Liệu có phải ta chỉ bị rơi vào trạng thái sống thực vật, đây là mộng ảo? Không thể nào! Sức nóng ấy, dù là tro tàn cũng không còn!
Trời nóng thế này, giá mà có lon bò húc lạnh, thì thật là tốt.
Lão đưa mắt nhìn ra ngoài, một mày xanh, bầu trời trong xanh lạ thường, từng cụm mây trắng như bông nhẹ nhàng trôi. Không hề có một chút ô nhiễm nào.
Lệnh Tiểu Long hô hấp theo phương pháp tu Luyện Tử Hà Thần Công, sau một hồi thì thấy đỡ hơn nhiều. Lão bắt đầu cảm thấy tò mò với bên ngoài.
Lão đẩy cửa bước ra ngoài, thì ra là trong một tiểu cốc thanh tịnh, một dòng suối nhỏ chảy quanh phía sau nhà ra ngoài cốc. Bên trái là một rừng dâu, có lẽ đây là một nơi nuôi tằm.
Nhớ lại người con gái xinh đẹp mặc áo cổ trang đút thuốc cho mình, Tiểu Long lần theo con suối mà đi.
Cô gái ấy đang giặt đồ bên dòng suối, dáng vẻ rất yêu kiều. Cô đang ngân nga một giai điệu nào đó.
Nàng có nước da trắng trẻo, váy vén lên eo, đôi chân dài trong lẳn, nàng xinh đẹp như thiếu nữ trong tranh.
Lão bước tới cạnh nàng, nào ngờ bước chân không vững, lại là chỗ trơn, nên lăn đùng xuống suối.
Thiếu nữ xinh đẹp giật mình, lao xuống, kéo lão lên.
Vương Tiểu Long không nhịn được, hít thở hương thơm trên người nàng. Phản ứng sinh lý đã lâu không cảm nhận được, giờ đang ngọ ngoạy trong quần lão.
Lão giật mình, tuổi xuân đã trở lại với ta! Đúng vậy, thân thể này mới 20 tuổi!
Thiếu nữ nói một tràng.
Lúc này đã bình tĩnh, Tiểu Long có thể hiểu được. Đại khái nàng trách hắn chưa khoẻ mà đã ra ngoài đi lung tung, khiến lão khá cảm động.
— đa tạ tiểu thư!
Thiếu nữ trợn mắt nhìn lão hỏi
— ngươi từ đâu đến?
— ta .. ta đến từ biên giới nước Tần.
Thấy lão hau háu nhìn thân thể lồ lồ của mình, thiếu nữ đỏ mặt, vội đỡ lão lên bờ.
Thay quần áo khô, hai người ngồi chiếu ăn cơm, bữa cơm có thịt dê và rau cải.
Vì đói bụng, Tiểu Long ăn rất ngon lành.
Thiếu nữ vừa ăn vừa thích thú nhìn lão.
Nơi này vắng vẻ thưa người, nhưng cuộc sống của thiếu nữ có vẻ rất đầy đủ.
Thiếu nữ thỏ thẻ khen ngợi thân hình lão thật cao lớn.
Thời này vóc người của Đại Tần là cao lớn nhất trong 7 nước.
— nàng tên là gì?
— sau khi lấy chồng, thiếp không còn tên. Người trong thôn gọi thiếp là Mỹ Tằm Nương. Còn chàng?
— ta tên là .. Lệnh Tiểu Long.
Tiểu Long hỏi về thân thế cô gái.
— thiếp từ bé đã được gả cho 2 anh em, nhưng họ bị ép ra trận khi mới trưởng thành, và đều đã chết ở trận Trường Bình 9 năm trước. Từ đó thiếp sống một mình ở đây. Sau học được cách nuôi tằm, nên cuộc sống đỡ vất vả hơn.
— thì ra là vậy.
Trận Trường Bình là cuộc chiến nổi tiếng giữa Tần quốc và Triệu quốc trong lịch sử. Trận này tướng của Tần là Bạc Khởi đã tiêu diệt tới 40 vạn quân Triệu
Tiểu Long không quá ngạc nhiên chuyện Mỹ Tằm Nương còn bé đã bị gả đi và có tới 2 chồng.
Qua kí ức của Vương Tiểu Long, lão biết thời đại này như vậy là rất bình thường.
Nghỉ ngơi mấy ngày, rảnh rỗi thì tu luyện Tử Hà Thần Công, Tiểu Long đã khôi phục sức khoẻ.
Từ nhỏ Vương Tiểu Long là cô nhi, không ra khỏi biên giới Tần. 10 tuổi nhập ngũ. 10 năm huấn luyện và làm nghĩa vụ, khiến hắn có một thân ngoại công không tệ.
Lần này lạc tới đây, cũng không rõ đây là đâu.
— Đây là đâu?
Tiểu Long hỏi Mỹ Tằm Nương.
— đây là thôn Tang Lâm.
— nàng biết đường đi Hàm Đan hay không?
— thiếp không biết.
Mũ Tàm Nương lúc này mặc váy ngắn, áo mỏng rộng cổ vì trời nóng. Khiến Tiểu Long như sôi máu.
Thấy hắn nhìn mình không chớp mắt, nàng hơn ưỡn ngực, khiến càng nhiều da thịt nõn nà lộ ra hơn.
Sau trận Trường Bình, nam giới nước Triệu thiếu thốn. Nhất là ở những vùng nông thôn. Chỉ toàn con nít và người già.
Mỹ Tằm Nương sống hiu quạnh ở thôn Tang Lâm, nhiều khi nổi ham muốn, đều phải dùng củ quả thay thế.
Lần này cứu được Tiểu Long, những lúc giúp hắn thay đồ lau ngươi khi hắn chưa tỉnh. Nàng đã bị cái to lớn của hắn hấp dẫn. Thậm chí nàng đã từng dùng tay khiến nó cương lên, và dùng nó lúc hắn không biết gì!
Tiểu Long nuốt nước bọt, muốn nhờ nàng hỏi thăm dân làng đường tơi Hàm Đan.
Nếu tìm thấy Doanh Chính, giúp y thành công lên ngôi. Vậy chả phải sau này cuộc sống sẽ giàu sang phú quý hay sao!
— chàng muốn đi ư?
— đi đâu ta cũng mang nàng theo!
Tiểu Long đánh liều ghé sát tai nàng nói. Mỹ Tằm Nương hơi run lên nhưng không lùi lại. Lão liền há miệng đớp lấy tai của nàng.
— ư ư .. tháng sau có đợt sợi mới.. ư.. thiếp sẽ mang vào thị tập bán, rồi hỏi thăm cho chàng.
Máu nóng của cả hai đã bốc lên, Tiểu Long bế bổng Mỹ Tằm Nương, vừa hôn nhau cuồng nhiệt vừa đi vào giường.
Gần 2 giờ sau, Mỹ Tằm Nương hạnh phúc ôm lão ngủ.
Tiểu Long mỉm cười. Lâu lắm mới lại lấy lại phong độ trên bụng nữ nhân như thế này! Ôi thanh xuân!
Mà thân thể này cũng thật là mạnh mẽ cái khoản đó!
Sau một hồi lão cũng mỉm cười chìm vào giấc ngủ.
Một tháng sau đó, Tiểu Long ngày tập Độc Cô Cửu Kiếm với que gỗ, tối lăn lộn mây mưa với Mỹ Tằm Nương đến mệt nhoài, rồi tu luyện Tử Hà Thần Công đến sáng.
Tử Hà Thần Công có thể thay thế giấc ngủ, khiến sáng ra Tiểu Long cảm thấy khoẻ mạnh lên rất nhiều.
Một buổi sáng, trời còn mờ tối, Mỹ Tằm Nương đã gọi hắn đậy thay bộ đồ mà nàng căn cứ theo kích thước của hắn mà làm.
— Tiểu Long, chúng ta phải tới thị tập thôi.
Nàng giúp hắn mặc đồ, tướng người hắn cao lớn, khôi ngô khiến nàng trầm trồ.
— chưa từng thấy nam tử nào đẹp như chàng!
Hai người nhanh chóng lên đường.
Trang chủ Chương sau