vendredi 15 mars 2024

YÊU

 Yêu vốn dĩ chưa bao giờ là chuyện của riêng một người, nhưng thường thì, mọi người vẫn hay đi vào tình yêu bằng một sự ích kỷ. Những tình yêu ích kỷ đó liệu có xứng đáng để được gọi là một tình yêu đủ lớn.

Có một câu chuyện ngụ ngôn của Do Thái về tình yêu kiểu "cá".

Một người đàn ông nói rằng tôi yêu cá. Khi được một ông lão khác hỏi rằng vì sao anh yêu cá, người đó mới trả lời rằng vì tôi thích ăn cá. Ông lão lúc đó mới lắc đầu mà bảo rằng "Không, thật ra anh yêu bản thân".

Vì thích cảm giác khoái khẩu khi ăn cá mà người đàn ông đó nhầm tưởng rằng cảm giác thoả mãn đó là tình yêu. Nếu anh ta yêu cá thật sự, tại sao lại lấy nó ra khỏi nước, làm đau nó và ăn nó.

Một người yêu cá thật sự, giống như một người yêu hoa, sẽ không ngắt đi bông hoa đó, mà để con cá được tồn tại trong đúng môi trường mà nó có thể trở nên huy hoàng nhất và trân trọng thưởng thức vẻ đẹp đó.

Sự hiểu nhầm về tình yêu này đến bây giờ vẫn còn tồn tại ở trong thời hiện đại. Nhiều người đi vào thứ gọi là tình yêu với nhu cầu duy nhất là tìm kiếm sự thoả mãn, chính xác là họ đặt nhu cầu được thoả mãn của bản thân cao hơn tất cả. Thế nên, những người đó không biết cách để lắng nghe, hiểu, tôn trọng và để cho người kia có được sống theo đúng cách của mình.

Với mỗi lần cho đi bao nhiêu, những người ích kỷ luôn đòi hỏi nhận lại. Vì mục đích ban đầu và cuối cùng của họ vẫn luôn là để nhận lại. Gọi một thứ cảm xúc ích kỷ và đầy vụ lợi như vậy là tình yêu thì thế giới này sẽ trở thành một nơi thật đáng buồn.

Tình yêu là thứ thật sự không có "đúng/sai". Chỉ có một sự thật duy nhất mà không ai có thể phủ nhận, đó là liệu tình yêu đó có thể đem tới hạnh phúc dài lâu cho mỗi người hay không. Một tình yêu đủ lớn sẽ được truyền tải thành những hành động mang lại cho người kia một thứ hạnh phúc cũng đủ dài.

Những tình yêu mà bên trong vốn tiềm tàng quá nhiều sự ích kỷ thường sẽ chẳng lâu bền. Bởi vì khi một trong hai người cứ luôn đòi hỏi và áp đặt, người kia đến một ngày sẽ cảm thấy ngột ngạt đến héo mòn mà vùng ra như một thứ bản năng sinh tồn.

Nhưng trong một tình yêu mà mỗi người đều cố gắng lắng nghe để hiểu (chứ không phải để cãi lại), chân thành tôn trọng, để cho người kia được ở trong không gian phù hợp nhất để phát triển thì nhất định người kia sẽ cực kỳ hạnh phúc và muốn cả hai được ở bên nhau thật lâu.

Chỉ khi một người có được tâm thế độc lập và có một tình yêu chân thành thật sự, thì họ mới có thể cho đi mà không cần nhận lại. Bởi vì lúc đó hạnh phúc của họ là được nhìn thấy bạn hạnh phúc. Và chỉ riêng việc có thể làm điều gì đó cho bạn đã khiến trong lòng họ rạng rỡ niềm vui.

Với tôi, thứ tình cảm dài hạn đó chính là một tình yêu đủ lớn.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire