Thần
Chương 1
Đoàn Dự chạy thục mạng. Phía sau đôi nam nữ Đông Tông và Tây Tông thi triển khinh công đuổi theo.
Đoàn Dự một khiếu vĩ công cũng không thông, chạy thêm mấy phút đã mệt thở không ra hơi.
Hắn thầm kêu khổ:
— a di đà phật cứu khổ cứu nạn. Mong quan thế âm bồ tát phù hộ ta qua khỏi nạn này. Ta chết cũng không sao, nhưng còn liên luỵ Chung cô nương và bao nhiêu người Vô lượng Phái. Hai người bọn họ muốn làm người làm chó gì thì mặc kệ họ đi. Cớ sao ta lại cười! Mỹ nhân một nụ cười nghiêng thành, Đoàn Dự ngươi cười một cái thì chỉ được cái đổ vỡ mọi việc! A di đà phật!
Đoàn Dự cố chạy vào sâu hơn, trước mặt liền xuất hiện dòng nước lớn xô xuống vực sâu. Thác nước!
— Đứng lại! Bước vào cấm địa liền bị giết!
Thanh niên đuổi phía sau thét lên đe doạ!
— đứng lại cũng bị các ngươi giết! Ta còn sợ gì cái …
Chưa nói hết câu, Đoàn Dự đã cảm giác chân bước hụt, khi từ “chết” bật ra khỏi miệng thì thân thể đã rớt xuống 10 trượng rồi!
— a a a
— bụp! Rắc!
Đoàn Dự cảm giác đau nhói, thân thể hắn va vào gốc cây mọc ngang, khiến thân cây cũng gẫy lìa. Mà hắn cũng gãy mấy cây xương sườn!
Đoàn Dự tiếp tục rớt xuống, nhưng cơn đau đã khiến hắn mất đi ý thức!
..
Không biết qua bao lâu, Dự mở mắt.
— a ui, đau!
Hắn cảm giác xương cốt trên người gãy không ít!
— tích! Chủ nhân. Chúc mừng ngài đã trở thành chủ nhân đời thứ 13 của Hợp Hoan Giới Chỉ!
Dự chợt cảm giác đầu đau muốn nứt khiến hắn lại hôn mê.
Trong cơn mê man, hai luồng kí ức tua nhanh, dần dần hoà lại làm một trong não Dự.
— ta là Gia Cát Dự! Thân thể lại là Đoàn Dự..
Hắn liên tục lặp đi lặp lại mấy từ.
— a!
Đoàn Dự hét lên một tiếng, ngồi bật dậy.
Hắn sờ soạn khắp người, kinh ngạc phát hiện không có bất kì vết thương nào!
— tích! Thưa chủ nhân thứ 13! Ban thưởng gặp mặt. Chữa lành mọi thương tích!
Trong đầu Đoàn Dự vang lên âm thanh kì lạ.
Hắn không để ý, mà chỉ chăm chú tự nhìn 2 tay 2 chân và cơ thể mình.
— ta trọng sinh trên một thân xác mới! Chuyện này là thật sao? Lại còn là Đoàn Dự! Đây là đâu?
Đoàn Dự nhìn xung quanh thì thấy nơi này đã là đáy vực. Thác nước đổ xuống rầm rầm, nước bắn tung toé.
— hèn chi từ trên nhìn xuống chỉ thấy sương mù trắng xoá.
Đoàn Dự lại thấy cả những khóm hoa Trà được trồng, nhưng do lâu ngày không người cắt tỉa, chúng đã mọc thành những bụi lớn.
— hẳn là nơi Tiêu Dao Tử tạc tượng em gái Lý Thu Thuỷ. Đồng thời lưu lại 2 bản bí kíp thượng thừa Bắc Minh Thần Công và Lăng Ba Vi Bộ cho người hữu duyên.
Đoàn Dự đã đoán ra đây là nơi nào. Bởi vì bây giờ, trong thân xác này, đã là linh hồn người tới từ thế giới khác, Gia Cát Dự.
— Tinh! Nhiệm vụ phụ mở! Đoạt tới 2 bộ bí kíp thượng thừa. Phần thưởng 3 tinh trùng.
— cái quần què gì vậy?
Đoàn Dự lúc này mới ngơ ngác lắng nghe âm thanh trong đầu.
— chủ nhân! Ngài là chủ nhân đời thứ 13 của Hợp Hoan Giới Chỉ.
— Hợp Hoan Giới Chỉ là cái gì?
— Hợp Hoan Giới Chỉ là bảo vật sinh ra cùng với Vũ trụ này. Người hữu duyên sẽ trở thành chủ nhân của nó. Hợp Hoan Giới Chỉ sẽ giúp đỡ chủ nhân đạt tới đỉnh phong của Vũ trụ, mở ra tân Vũ trụ. Duy trì sự trường tồn của Tự Nhiên Tạo Hoá.
— khủng bố như vậy?
— Dĩ nhiên, điều kiện là chủ nhân phải sống được tới lúc đó!
Đoàn Dự cười cười. Không ngờ hắn lại rơi vào tình huống giống như các loại tiểu thuyết phi khoa học đã đọc kiếp trước.
Hắn chả bao giờ tin kiếp này kiếp nọ, nhất là mượn xác trọng sinh.
Tiểu thuyết chỉ là đọc cho vui giải sầu giết thời gian!
Nhưng nếu không phải Đoàn Dự đọc truyện giải trí ở kiếp trước, hắn sẽ khó mà biết ẩn dưới lớp cây leo dày đặc cách mặt đất hơn chục mét kia, lại là lối vào Vô Lượng Động Phủ.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire