Ngày cưới hôm ấy, Phó Lẫm ở trong phòng thay đồ cùng Tiểu Tước Nhi – người con gái hắn đã nuôi dưỡng – làm chuyện riêng tư.
Giữa tiếng đùa giỡn của nhóm phù rể bên ngoài, hắn đặt lên môi cô ta một nụ hôn sâu, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc.
“Sắp xong rồi. Hôn lễ vẫn sẽ diễn ra bình thường, đừng gây chuyện.”
Tôi không hề gây chuyện. Tôi chỉ lặng lẽ rời khỏi buổi lễ.
Ba năm sau, khi gặp lại, tôi vừa bước ra khỏi ngôi chùa sau khi cầu nguyện thì bị Phó Lẫm chặn lại.
“Cầu gì vậy? Muốn có nhân duyên à?” Hắn nghiến răng, giọng lạnh lùng. Đôi mày rậm phủ bóng lên ánh mắt khiến khuôn mặt hắn trông càng thêm dữ tợn.
Chiếc Maybach dừng ngay trước cổng chùa, kính xe từ từ hạ xuống.
Người đàn ông với ánh nhìn băng giá đang định lên tiếng thì một đứa bé ngồi phía sau bất ngờ ló đầu ra.
“Không phải đâu chú.” Đứa trẻ nghiêm túc đáp: “Mẹ cháu đang cầu xin có cháu đấy.”
================
===================

Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire