Danh sách chương Facebook Thế giới ngôn tình
Cắt Đứt Liên Lạc
Tên con trai đứng đầu túm lấy tóc đuôi ngựa của tôi: “Còn giả vờ thanh cao gì nữa? Chuyện ba mày không cần mày, cả trường ai mà không biết…”
Đột nhiên một bóng đen lao tới, cặp sách của Thẩm Áo nện thẳng vào mặt hắn.
“Mày dám nói lại lần nữa?”
Đôi mắt anh đỏ như máu, nắm đấm giáng thẳng vào xương gò má tên đó, phát ra âm thanh nặng trịch.
Trong lúc hỗn chiến, không biết ai cầm lên một mảnh chai vỡ, Thẩm Áo vung tay chắn lại.
Máu lập tức nhuộm đỏ chiếc đồng phục trắng, và vết sẹo ở kẽ tay chính là từ lần đó mà ra.
Sau này tôi từng hỏi anh: “Anh ngốc à? Bọn nó nói vài câu thì sao, em cũng đâu có để tâm. Anh nhìn xem, giờ còn để lại sẹo.”
Lúc đó anh nắm chặt cổ tay tôi, nói:
“Ôn Tuế, em nhớ kỹ nhé, khi còn có anh, sẽ không ai được phép bắt nạt em. Ai nói em là đứa không ai cần, thì anh – Thẩm Áo – sẽ là người luôn ở bên em, mãi mãi không buông tay.”
“Đồ ngốc.” – Tôi khẽ mắng anh một câu.
Rồi cúi đầu băng vết thương cho anh, nước mắt rơi lã chã vào lòng bàn tay anh.
Anh cố tình dùng tay bị thương xoa rối tóc tôi:
“Thấy xấu quá à? Vậy sau này em phải chịu trách nhiệm với anh đấy.”
Tôi ấn like cho bài đăng đó.
Vết sẹo năm xưa từng là minh chứng cho tình yêu chúng tôi – giờ lại trở thành dấu hiệu của một mối quan hệ mới.
Bàn tay từng hứa sẽ không buông, giờ đã rời khỏi tay tôi từ lâu rồi.
Cũng may, tất cả đều đã là quá khứ.
Năm ngày nữa, tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.
Sáng hôm sau, tôi ra ngoài mua ít đồ để chuẩn bị đi du học.
Vừa mở cửa thì thấy Thẩm Áo đang đứng trước nhà.
“Trà sữa anh mua cho em đây. Là quán bên Đông Thành mà em thích nhất, anh phải xếp hàng hơn một tiếng đấy.”
Anh vội vàng bước tới, nhét ly trà sữa vào tay tôi.
“Còn lạnh đấy, mau uống đi. Là vị em thích nhất – xoài bưởi nha.”
Tôi lặng lẽ đặt ly trà sữa trả lại cho anh, quay người định rời đi.
Anh bất ngờ siết lấy cổ tay tôi, mạnh đến mức làm tôi đau.
“Buông ra, chúng ta chia tay rồi.”
“Bài đăng hôm qua, anh thấy rồi. Tuế Tuế, anh không biết vì sao cô ấy lại đăng như thế… bọn anh không làm gì cả. Anh chỉ đưa cô ấy về khách sạn rồi quay lại ký túc xá.”
Tôi ngẩng lên nhìn anh.
Dưới ánh sáng sớm, dáng anh trùng khớp với hình ảnh chàng trai năm xưa đã vì tôi mà đánh nhau, nhưng lúc này, tôi chỉ cảm thấy mỏi mệt.
“Tin anh đi.” – Giọng anh bắt đầu lộ ra sự cuống quýt.
Tôi khẽ thở dài:
“Việc em có tin hay không, bây giờ không còn quan trọng nữa. Chúng ta đã chia tay rồi. Anh với cô ấy ra sao… là chuyện của anh.”
“Tuế Tuế!” – Anh bất ngờ lớn tiếng.
“Em bị sao vậy? Anh đã giải thích bao nhiêu lần rồi, sau này anh không giúp cô ấy nữa, được chưa? Sao em vẫn còn giận anh vậy?”
5
Tôi không muốn tiếp tục tranh cãi, liền rút tay ra.
Nhưng Thẩm Áo dùng sức kéo tôi vào lòng.
Mùi nước hoa cam bergamot tôi từng chọn cho anh vẫn còn đó – nhưng lúc này lại khiến tôi buồn nôn.
Cằm anh đè nặng lên đỉnh đầu tôi, vòng tay siết chặt.
“Đừng giận nữa mà, tối qua là anh nóng nảy. Người anh thích luôn là em. Anh nghĩ rồi, đợi đến tuổi hợp pháp, mình sẽ kết hôn nhé. Tha lỗi cho anh lần này đi.”
Từng có lúc, những lời này khiến tim tôi đập loạn.
Còn giờ, chỉ khiến tôi thấy ghê tởm.
Tôi không trả lời.
Chỉ nói:
“Buông em ra trước, em còn phải đi mua đồ.”
Cuối cùng anh cũng thả tôi ra, trong mắt thoáng lên chút hy vọng.
“Vậy nhé, mai anh đến đón em đi chơi công viên? Lần trước em bảo muốn đi đu quay, anh đã đặt vé rồi đấy.”
Trời vừa hửng sáng, chuông điện thoại chợt reo inh ỏi.
Tôi mơ màng ấn nút nghe.
Ở đầu dây là tiếng thở dồn dập của Thẩm Áo.
“Tuế Tuế… xin lỗi em, chắc hôm nay không đi công viên được rồi…”
Tôi nhìn bầu trời dần sáng qua ô cửa sổ, khẽ cong môi.
Lại có chuyện.
Chắc lại liên quan đến Cố Yên Yên thôi.
Dù sao, tôi cũng không có ý định đi chơi với anh nữa.
Còn chưa tới 3 ngày nữa là tôi bay rồi, vẫn còn bao nhiêu thứ chưa chuẩn bị xong.
“Tùy anh.” – Giọng tôi vẫn còn khàn khàn vì mới ngủ dậy.
“Anh cứ lo việc của mình đi.”
Đầu dây bên kia bỗng vang lên giọng ngọt như mật của Cố Yên Yên:
“Anh Thẩm Áo~”
Cuộc gọi lập tức bị ngắt.
(truyện đọc từ website https://ydepdeploihayhay.blogspot.com/)

Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire