jeudi 26 septembre 2019

Trọng sinh - Chương 1

Chương 1
 
Jack nằm im trên giường bệnh. Lặng lẽ nhìn xuyên qua cửa sổ tầng 20 nhìn ngắm thế giới.
  • thì ra đây là Trái Đất ! Năm đó tổ tiên chúng ta cũng gọi nơi này là Trái Đất, thật là trùng hợp ngẫu nhiên.
1 tỷ năm trước, khi Trái Đất bị thiên thạch va chạm, đại lục vỡ nát chìm xuống đại dương, khói bụi bao phủ hoàn toàn, che lấp ánh mặt trời, nhiệt độ hạ thấp xuống -100 độ C. Bề mặt tinh cầu biến thành lớp băng dày hàng chục km. Không còn thích hợp cho bất cứ loài sinh vật nào sinh tồn.
Cũng may nhân loại khi đó đã đạt được mức tiến bộ rất cao, 3 tỷ người được chọn lựa, đã leo lên hàng triệu phi thuyền chở khách, kết nối vào trạm vũ trụ nhân tạo khổng lồ gần to bằng 1/2 mặt trăng.
Trên đó đã được lắp đặt các hệ thống năng lượng tái tạo, năng lượng ánh sáng, năng lượng hạt đen photon, đủ để 3 tỷ người này sinh tồn.
Họ chờ 5000 năm, nhưng Trái đất vẫn chưa qua kỷ băng hà. Trong 5000 năm đó, họ lại có thành tựu trong những nghiên cứu của mình.
Họ đã khởi động trạm vũ trụ bay sâu vào trong vũ trụ.
Cuộc sống trên trạm vẫn trôi qua như vậy, nghiên cứu phát triển rồi lại nghiên cứu phát triển, biến họ trở thành một tinh cầu nhân tạo khổng lồ chu du trong vũ trụ.
1 triệu năm trôi qua, họ đã có thể neo mình vào những hành tinh gặp trên đường, khai thác hết khoáng sản, tài nguyên trên đó rồi tiếp tục hành trình.
100 triệu năm sau, trạm vũ trụ của họ đã to lớn hơn cả Mộc Tinh hiện tại, lại trang bị những kĩ thuật vô cùng tiên tiến, tối tân giúp họ không bao giờ gặp phải những thảm hoạ va chạm thiên thạch.
1 tỷ năm sau, họ đã rời xa Trái Đất không biết bao xa, trạm vũ trụ của họ đã không phải là nơi ở của con người thuần tuý, nó đã trở thành thiên đường của những robot sinh học, nhân loại đang héo mòn dần dần tại nơi đó. Họ trở thành tù nhân, thú cảnh của chính những thứ mình tạo ra.
Jack cũng là 1 nhân cảnh như vậy. Nhân loại bị cấy ghép 1 loại chíp khống chế ngay từ khi sinh ra, hầu như không có ai thoát khỏi cảnh bị khống chế.
Ngoại lệ là Jack, hắn là trạng thái cực kỳ hiếm gặp. Cha mẹ hắn là nhân cảnh của 2 rôbot sinh học, trong lúc 2 robot kia bận xxx, bọn họ cũng lén xxx. Mẹ hắn mang thai. Chỉ là đẻ ra hắn đã chết, là kết luận của bác sĩ. Xác của hắn đã được đưa vào nhà xác.
Nơi này do 1 nhân cảnh là phụ nữ trông nom.
Hắn sống lại.
Được nhân cảnh này lén mang về nuôi nấng, nên thoát cảnh bị cấy chíp.
Thật ra là Jack lúc này đã mang linh hồn của một người khác trọng sinh. Người này đến từ 1 tinh cầu khác. Nơi đó không phát triển khoa học kĩ thuật, mà phát triển theo con đường tu luyện.
Hắn dần dần trở lên mạnh mẽ, sở hữu năng lực tựa như siêu nhân.
Sau mấy chục năm hắn cũng thành công huỷ đi trung tâm đầu não phát ra năng lượng điện từ duy trì hoạt động của robot sinh học.
Nhân loại đã đoạt lại quyền khống chế trạm vũ trụ.
Mừng vui chiến thắng, hắn lại bị chính phụ nữ của mình cùng huynh đệ của mình bày mưu giết hại.
...
  • thế sự vô thường, không ngờ ta lần nữa được trọng sinh! Lại không ngờ là cùng một chủng tộc đến từ cùng 1 nơi gọi là Trái Đất.
Jack với tay cầm lấy con dao gọt hoa quả bên cạnh, mắt từ từ khép lại. Bàn tay hắn chợt xuất hiện ánh sáng nhu hoà màu vàng kim bao phủ lên con dao.
Nửa tiếng sau, Jack phủi tay, con dao sắc bén đã biến thành bột mịn cùng cái chuôi nhựa rơi xuống sàn phát ra tiếng cộp!
  • lại một lần nữa phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng thôi, như vậy là cũng đủ hạnh phúc rồi. Như Nguyệt, Cương Hào ta hi vọng sau khi chiếm được bí mật của ta, các ngươi có thể tu luyện để còn sống đến ngày ta tìm đến trả mối hận này.
Như Nguyệt, người con gái xinh đẹp đầu gối tay ấp cùng hắn suốt 20 năm. Cường Hào, anh em kết nghĩa sau thành đệ tử của hắn.
Cả 2 đều được hắn truyền cho phương pháp tu luyện Phệ Kim Đại Pháp.
Kết quả là 2 người đó liên kết đoạt quyền lực của hắn, hại chết hắn.
Nếu là người ngoài cũng thôi đi, chỉ trách hắn không bằng người, nhưng 2 kẻ đó lại là 2 người thân nhất của hắn, người hắn tin tưởng vô cùng.
Jack hướng con mắt nhìn về ngọn tháp bằng thép khổng lồ với cái tên Effel phía xa, hấp hết ngọn tháp này, có lẽ cũng chưa đáng kể bao nhiêu so với số lượng kim loại tinh hoa mà hắn cần.
Kiếp trước ở trên trạm vũ trụ, hắn có rất nhiều kim loại, quặng kim loại để luyện công.
Mà cứ thi thoảng trạm lại đáp xuống 1 hành tinh nào đó khai thác toàn bộ khoáng sản, đó là cơ hội tuyệt vời cho hắn tu luyện.
Nhìn cảnh sắc tươi đẹp của Trái Đất hắn đúng là không nỡ nặng tay tu luyện!
Nếu bị rút sạch lõi kim loại ở địa tâm, Trái đất ắt sẽ đi vào hồi kết.
....
Jack rời viện, hắn bị sét đánh nên phải nhập viện.
Đây là tai nạn cực kì hi hữu ở giữa Paris hoa lệ.
Các phí tổn trị bệnh đều do bảo hiểm chi trả.
Ngồi trên con tàu bằng kim loại trở về nhà, hắn đúng là muốn táy máy. Tuy nhiên có nhiều lí do để hắn không làm vậy.
Thứ nhất, hắn không muốn vì hắn mà lại để xảy ra tai nạn đường sắt đáng tiếc.
Thứ hai, lúc hắn hấp thu tinh hoa kim loại sẽ gây ra hiện tượng bắt mắt. Giờ chưa đủ mạnh để thoát khỏi cảnh trở thành chuột bạch đem nghiên cứu.
Thứ ba, lúc tu luyện là lúc nguy hiểm nhất, vì nếu bị phân tâm, sẽ khiến kim hoá bộ não, nặng thì chết, nhẹ thì thành người thực vật.
Hắn không tin bản thân có thể lần nữa trọng sinh.
Ở trong một căn hộ nhỏ thuê ở quận 13, nơi tập trung của dân châu á. Nơi này không hề tươi đẹp như bề ngoài của nó. Các băng nhóm xã hội đen da vàng, da trắng, da đen vẫn thường xảy ra các cuộc tranh chấp lớn nhỏ khác nhau.
Jack là sinh viên tin học, du học tự túc, tiền trở thành 1 vấn đề đau đầu.
Buổi tối cuối tuần, hắn làm thêm cho 1 quán bar của Tầu.
Mấy hôm nằm viện cũng để Jack tiếp thu hết trí nhớ và quen thuộc với thân thể này.
Hôm nay đúng là ngày hắn phải đi làm thêm.
Ra viện từ thứ 4, mấy hôm nay hắn vẫn được bác sĩ cho phép nghỉ học. Nên mỗi ngày đều đi loăng quăng nhặt sắt vụn ở xung quanh.
Đến thời điểm này, hắn đã có thể dùng tinh thần điều khiển 1 cây kim tự do bay lượn trong phạm vi 5 mét.
Phệ Kim Thuật, khi tu luyện, sẽ hình thành một khối cầu kim loại nhỏ trong đan điền.
Nó sẽ phát ra từ trường cho phép chủ nhân điều khiển 1 vật thể kim loại 1 cách thoải mái.
Vô tình thế nào lại khá là trùng hợp với nhân vật Magneto. Chỉ là tu vi thấp thì kém Magneto rất xa, nhưng khi tu vi cao, Magneto lại như trẻ sơ sinh trước mặt người lớn.
Trong quán bar, hắn làm công việc pha chế rượu. Hắn có đôi tay điêu luyện, chai lọ, hộp lắc như trở thành 1 phần thân thể, chuyển động như ý, tạo ra những động tác khó như không tưởng, thu hút rất nhiều khách ngồi xem.
Nhờ công việc này mà hắn quen được rất nhiều loại người từ bình dân đến quý tộc.
  • Jack, nhà tôi 3 ngày nữa sẽ làm tiệc tối tiếp đón khách quý. Cậu có thể qua làm bartender cho tôi không? Yên tâm, tiền công không ít!
  • Được, tối thứ tư tôi rảnh, có thể giúp được ông. Để lại địa chỉ cho tôi.
  • Cậu cho tôi địa chỉ, tôi cho xe qua đón, trước khi đến sẽ gọi điện báo cho cậu
  • Ha ha, làm gì mà long trọng thế, tôi chỉ là bartender thôi mà.
  • Kĩ thuật pha chế của cậu tạo ra hương vị rất tuyệt, 1 trong mấy vị khách quan trọng của tôi, đã nếm qua rượu cậu pha chế, nằng nặc hi vọng có thể được uống chúng trong tiệc của tôi.
Jack thường xuyên nhận được những lời mời như vậy từ những vị khách.
Quán bar này nhờ hắn mà lượng khách rất đông và thu nhập rất khá.
4 h sáng là lúc quán bar đóng cửa, Jack dọn dẹp, chủ quán là một phụ nữ gốc Tầu tuổi chừng 30.
Dáng vóc khá nóng bỏng, với khuôn mặt đã qua phẫu thuật chỉnh hình nên cũng rất nét và đẹp.
Trong gian phòng chỉ đạo bằng kính một chiều, nằm trên cao, nơi có thể quan sát toàn bộ tình hình quán bar.
Chồng nàng là người Pháp đã qua đời 2 năm trước, để lại gia sản, giúp nàng mở ra quán bar này.
Nhìn Jack điêu luyện tung hứng hộp pha rượu, nàng thoáng cảm giác đê mê.
Đây là cảm giác nàng chưa hề có trước đây.
Trong đời nàng đã trải qua vài người đàn ông, ngay cả người chồng mới chết, cũng không xuất phát từ tình yêu.
Đều là giải pháp đối phó với vấn đề giấy tờ, tiền bạc.
Hiện tại dù ông trùm Hội Hoàng Hà, vẫn thi thoảng gọi nàng qua đêm, nhưng không hề gợi lên đươc chút hứng thú cho nàng.
Jack cao tầm 1m78, trông không kiểu vai u thịt bắp. Nhưng hắn chăm luyện kung fu, nên cơ thể rắn chắc cân đối, cơ bắp rõ nét, đẹp đến hút hồn. Nhất là cơ bụng 10 múi, cơ ngực vuông vức, bắp vai gồ lên.
Nàng đã vài lần nhìn thấy hắn cởi trần khi thay đồ.
Có điều Jack vẫn luôn giữ khoảng cách với nàng dù ánh mắt hắn thi thoảng vẫn không thành thật lướt ngang dọc mông ngực của nàng.
Những lúc như vậy nàng lại thấy sao mà nhột nhạt, khác hẳn khi phải đối diện ánh mắt dâm tà của những gã khác.
Lặng lẽ cởi bỏ áo nịt ngực và quần lót, Phương Hồng mặc trên người bộ váy ngắn bó sát, hở phân nửa bầu ngực no tròn, lấp ló đầu ti. Nàng ra khỏi phòng kính, xuống phụ giúp Jack xếp Ly, cốc vào máy.
Nhìn dáng đi uyển chuyển quyến rũ, những nhân viên khác đang dọn dẹp đều phải dừng tay mà ngây ngẩn.
  • Jack, hôm nay cậu lại vất vả rồi
  • Không có gì, đây là công việc của tôi mà
  • Thật ra chúng ta có khách như vậy cũng là nhờ tài năng và món rượu pha tuyệt vời của cậu.
  • Là do mọi người cùng cố gắng. Mà tôi thấy là do khách hàng không quên được bà chủ nên mới tới thường xuyên vậy đấy!
Jack nhìn núm hoa đang gồ lên dưới lớp vải mỏng, hắn hiện nay đã không còn như trước kia nữa. Trước kia Jack cũ từ nhỏ đã tu luyện tại 1 chi nhánh của chùa Thiếu Lâm, luôn tuân thủ nghiêm ngặt giới luật Phật gia.
Ánh mắt hắn lướt đến đâu, Phương Hồng có cảm giác nổi da gà đến đó. Ánh mắt của hắn hôm nay có tính xâm lược mãnh liệt. Có điều nàng không hề thấy chán ghét loại ánh mắt từ hắn.
Tay chân thoáng bủn rủn, ly thuỷ tinh rời tay, muốn rớt xuống sàn lại bị Jack nhanh tay chụp được.
  • Bà chủ, hay là ngồi đây nghỉ chút đi, để tôi làm 1 mình được rồi.
Một tay nâng tay Phương Hồng, 1 tay vòng qua, ôm lấy vòng eo thon gọn, Jack đỡ nàng ngồi xuống ghế.
Từ điểm tiếp xúc, Phương Hồng chỉ thấy như có 1 dòng đuện vừa chạy qua, khiến tim nàng đập nhanh lên gấp mấy lần, cả người khẽ run rẩy.






Jack hiện nay kinh nghiệm nhiều lắm, bàn tay chỉ lướt nhẹ đã đặt trên bờ mông vểnh ngạo nghễ véo 1 cái, Phương Hồng mặt đỏ rực khẽ kêu Á
  • Bà chủ ngồi nghỉ chút, lát tôi đưa bà về nhà.
Hùng khẽ nói, ánh mắt nhìn nàng nháy 1 cái thả thính.
Phương Hồng trong lòng hồi hộp nửa chờ mong nửa còn kiêu ngạo không chấp nhận
  • Không cần, ta tự về được.
Hắn cười nhẹ rồi tiếp tục dọn dẹp chai lọ, ly chén.
Phương Hồng ngồi trên chiếc ghế bar cao ráo, nhìn Hùng làm việc, mà hắn thi thoảng lại phải nhìn nàng không chớp mắt được.
Vị trí nàng ngồi khá vi diệu, chỉ cần hắn ngồi xổm xuống xếp ly vào máy là có thể nhìn thấy lấp ló chùm lông đen cùng khe lạch đỏ hồng.
Do là Phương Hồng không mặc quần lót, váy lại ngắn, ghế lại cao, nàng chỉ cần hơi tách 2 chân là nụ hoa xinh đẹp ướt đẫm mật ngọt sẽ đập vào mắt cái kẻ đang “cặm cụi” làm việc kia.
Nàng ửng hồng khuôn mặt, môi khẽ nhếch lên thoả mãn. Thân thể nàng vẫn còn có thể hấp dẫn được hắn nha.
  • ta bị đau đầu quá, có lẽ trúng gió rồi. Hùng, lát nữa phiền cậu đưa ta về nhé.
  • Được
Nửa tiếng sau, Phương Hồng khoác trên người bộ áo khoác lông chồn hiệu Berbery, ngồi bên ghế phụ con xe Audi A8 đỏ chót. Đây tất nhiên là xe của nàng.
Hùng cầm lái vài phút, xe đã vọt ra A86, băng băng lao nhanh trên con đường vắng.
Phương Hồng có căn biệt thự nhỏ ở Maison Alfort.
Sau ít phút Hùng đã đánh xe vào trong garage.
  • giờ này đã hết Tàu rồi, nhà còn dư 1 phòng, cậu ở tạm đó đi.
  • Cũng đành vậy.
Biệt thự có 2 tầng, bao quanh bởi vườn hoa xinh xắn, cắt tỉa gọn gàng với các loại hoa đủ các màu sặc sỡ.
Hùng có thói quen tắm rửa sạch sẽ trước khi đi ngủ, mà ở đây hắn lại không có đồ thay, đành quấn khăn tắm quanh hạ thân, đem đồ bẩn vào phòng giặt để giặt.
Phương Hồng cũng vừa tắm xong, cũng mang đồ vào phòng giặt.
Nhìn từng múi cơ cùng thân thể săn chắc của Hùng, lòng nàng lại nóng lên, tim đập liên hồi.
Cái khăn tắm kia bị độn lên thành 1 toà núi nhỏ nơi giữa 2 chân khiến nàng không thể rời mắt.
Phụ nữ tuổi 30 như nàng chính là như lang như hổ, huống chi chưa bao giờ nàng được thực sự làm tình với người mình thích.
Thoáng cái nàng có cảm giác phát sốt, thân thể lảo đảo muốn ngã.
Hùng vẫn phản ứng nhanh như trước, ôm lấy thân thể mềm mại, một tay đỡ lấy lưng, 1 tay đỡ lấy mông, ôm nàng vào lòng.
Mùi nam nhân xộc thẳng vào mũi, vật cồm cộm trong khăn tắm thúc vào giữa háng nàng, bàn tay hắn trên mông nàng miết mạnh, nàng thấy đầu óc nổ ầm, mật thuỷ không thể khống chế mà trào ra.
  • ưm
Còn đang ngây ngất, đôi môi anh đào mọng đỏ quyến rũ đã bị Hùng mút lấy, hàm răng ngà bị cái lưỡi của hắn tách ra, luồn vào trong tìm cái lưỡi đinh hương của nàng dây dưa.
Áo khoác tụt xuống, thân thể ngọc ngà với đường cong quyến rũ hoàn toàn bại lộ.
Đôi tay Hùng như không xương vuốt ve toàn thân khiến Phương Hồng nóng bừng cả người.
Khăn tắm trên người hắn cũng rớt xuống, dương vật nóng như hòn than áp vào da thịt mịn màng.
Phương Hồng giật thót, con cu này sao mà to quá, cứ như cẳng tay trẻ em vậy, kích cỡ này rõ ràng là của dân da đen.
Bàn tay mềm mại cầm lấy con cu vuốt ve.
Nàng đã có không ít kinh nghiệm nhưng vẫn bị dục hoả bùng lên thiêu đốt, thân thể phát nứng vặn vẹo.
  • ưm

Hùng há miệng ngậm lấy đầuti hồng hào săn cứng mà nhay mút. Phương Hồng đê mê ngả người nằm xuống sàn, mặc hắn xâm chiếm.
Cái lưỡi linh hoạt vét dọc khe mềm ẩm ướt, lách vào thật sâu khuấy đảo.
Phương Hồng đã bị cơn hồng thuỷ hưng phấn nhấn chìm chỉ còn biết giữ lẫy đầu hắn ấn mạnh vào hạ thân mà rên rỉ. Để rồi gồng mình phun âm khí, lên đỉnh.
Chưa bao giờ nàng có cảm giác làm tình phê đến vậy, sung sướng đến vậy. Trong quá khứ, chỉ đều là những cảm xúc thể hiện ra một cách giả dối cho bọn đàn ông đó xem mà thôi. Chứ nàng chưa bao giờ 1 lần được sung sướng thật sự.
Hiện tại chỉ bằng cái lưỡi, Hùng đã mang lại cho nàng hưng phấn thực sự, hắn giúp nàng biết làm tình thực sung sướng biết bao nhiêu

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire