mercredi 25 septembre 2019

Giáng Long Thần Chưởng - Chương 1

Chương 1

Trên một mảnh sân rộng, Nam Phong một thân toàn mồ hôi đang đánh Thiếu Lâm Trường Quyền, rồi Ngũ Hành Quyền đổi qua đổi lại.

Mười mấy năm nay, từ khi 3 tuổi, hắn đã bắt đầu luyện tập.

Nội công tâm pháp Giáng Long Thập Bát Chưởng nâng cao nội lực. Quyền pháp cơ bản giúp tăng độ linh hoạt và cường độ cơ bắp. Du Long Bộ cũng là một môn khinh công thượng thừa, ngày đó trong kiếp đó, hắn đã so tốc độ, không hề kém Lăng Ba Vi bộ.

Tiêu Phong không nhớ đã đầu thai chuyển bao nhiêu kiếp.

Hắn không nhớ bất cứ chuyện gì.

Chỉ là mỗi lần chuyển kiếp, đều xuất hiện 1 con rồng nhỏ trong đan điền. Khi 3 tuổi, nó sẽ kích hoạt 1 phần trí nhớ về võ công, khiến hắn lại có thể tiếp tục tu luyện những bí kíp này.

Đến kiếp này, con roingf nhỏ trong đan điền của hắn đã trở nên hoàn thiện nhất. Mỗi một kiếp chăm chỉ tu luyện đều là để hoàn thiện con rồng nhỏ này.

Đánh xong đường quyền cuối cùng, Nam Phong ngồi xuống hít thở khí công, khôi phục hao tổn. Tinh thần chìm vào đan điền.

Chú rồng nhỏ màu vàng kim toả hào quang rực rỡ loăng quăng bay lượn trong không gian đan điền này.

Năm nay Nam Phong 17 tuổi, đã đễn tuổi trưởng thành, hắn bắt đầu nghĩ đến việc vượt biển vào đất liền.

Chỗ này là một đảo nhỏ, cách đất liền vô cùng xa xôi, chỉ có mấy ngàn dân chài sinh sống.

Nam Phong là cô nhi, cha mẹ đều mất khi hắn 6 tuổi, do thuyền đi đánh cá gặp bão.

Hắn đã sớm muốn rời đảo vào đất liền, chỉ là lão trưởng thôn có quy định, phải đủ 17 tuổi mới được ra biển.

Biển cả không yên bình như trong tưởng tượng đâu.

Nam Phong chuẩn bị đồ ăn và nước ngọt lên thuyền. Thuyền đánh cá bình thường, nhưng đã được hắn độ lại từ trong ra ngoài, trở lên rất chắc chắn!

Mấy người bạn thân bùi ngùi tiễn hắn. Với bọn họ, lần chia tay này có lẽ là vĩnh viễn, bọn họ không tin Nam Phong có thể an toàn cập bến đất liền.

Mấy ngàn năm nay, có rất nhiều đội thuyền muốn làm tương tự, nhưng sau khi đi vài năm, người dân lại phát hiện xác thuyền trôi dạt về ven đảo. Mà không thấy ai trên đó.

Lần này trên thuyền chỉ có 1 mình Nam Phong.

Thuyền có động cơ sức người, trên bánh lái có một bộ pê đan, 2 bên thuyền cũng có mấy bộ như vậy. Khi có người đạp, động lực sẽ truyền xuống làm quay chân vịt, đẩy thuyền di chuyển. Thông thường mỗi con thuyền thế này cần 10 thanh niên cùng đạp với đủ.

Nhưng Nam Phong chỉ có một mình, nên hắn phải tự mình tải hết. Cũng may võ công của hắn đại thành, chút sức lực này hắn vẫn là chịu được. Ngày đạp, đêm thả neo nghỉ ngơi, mỗi ngày đi được hơn 200km. Đã 10 ngày trôi qua, mà chưa hề thấy đất liền.

Bất chợt từ mặt biến phóng lên 1 quái vật nửa người đầu tôm.

Hắn cười khục khặc.

- Ha ha, rất lâu rồi mới lại thấy thịt tươi!

Rồi nó tấn công Nam Phong.

2 cái càng vung lên chém Nam Phong, hắn mượn lực dùng nhu chế cương đẩy đòn đánh ra phía khác.

Vừa rồi nếu đối cứng, có khi gãy tay rồi.

Nam Phong không dám khinh thường, dùng khing công di chuyển liên tục, áp sát tung 1 quyền, con tôm chỉ lui mấy bước mà hắn ê ẩm cả nắm tay.

Nới rộng khoảng cách, hắn vận nội lực đánh Giáng Long, một hư ảnh Rồng Vàng mang theo chân khí đánh thẳng ngực con tôm.

Cuối cùng cũng khiến nó thủng ngực, giãy dụa mấy cái rồi tắt thở.

Nhìn con quái vật, Nam Phong kinh ngạc không thôi.

Đúng là biển cả không đơn giản như trong tưởng tượng!

Nam phong bỗng thấy từ trong lỗ thủng gần ngực quái vật có viên gì đó tròn tròn màu trắng, hơi thoả hào quang.

Hắn tò mò đưa tay cầm lấy.

Nhưng vừa chạm vào viên đó liền biến mất.

Hắn chìm tâm thần vào đan điền, vì hắn cảm thấy đan điền có dị động.

Chỉ thấy viên tròn đó đang lơ lửng phía trước con rồng nhỏ. Một đường nối mỏng manh kì lạ giữa vật đó và rồng nhỏ hình thành.

Vật đó đang dần thu nhỏ, mà trong cảm giác của Nam Phong, con rồng nhỏ đang mạnh lên, bản thân hắn cũng cảm thấy trong đan điền, bên cạnh dòng nội lực, lại xuất hiện một đám chân khí mới.

Chúng phân biệt tách riêng, không hoà hợp, cũng không xung đột.

Kì lạ!

Một chút nguy hiểm không khiến Nam Phong nản lòng, nếu không phải hắn nội công thâm hậu, thật khó mà giết được quái vật này.

Liên tiếp có quái vật nửa cá, nửa cua, ốc, tôm tấn công Nam Phong, hữu hinh vô hiểm, toàn bộ đều bị Nam Phong giết. Hắn cũng không quên moi ra những viên tròn tròn kia.

Quả nhiên vừa chạm đến, tất cả đều tự trôi vào đan điền. Tốc độ hấp thu của rồng nhỏ cũng không nhanh, nên trước mặt nó đã có 1 đống nhỏ, dù vậy khuôn mặt nó vẫn có vẻ rất hớn hở.

Khi mà thể tích loại khí thứ 2 kia tăng lên, Nam Phong cũng cản giác được thân thể có thay đổi, trở lên mạnh mẽ, linh hoạt hơn, phản ứng, cảm giác cũng nhạy bén hơn nhiều.

Từ lúc bắt đầu xuất hiện quái thú, tốc độ tiến lên của thuyền nhỏ chậm hơn rất nhiều, mỗi ngày có khi chỉ tiến lên được vài km.

Cũng may hắn chuẩn bị khá nhiều nước ngọt, dưới biển ngoài quái thú, còn khá nhiều cá tôm bình thường cho hắn ăn.

Càng ngày Nam Phong nhận ra quái thú càng mạnh, có lúc hắn phải sử dụng kỹ thuật chồng chưởng mới giết được quái thú.

Kỹ thuật này là liên tiếp phát ra nhiều chưởng 1 lúc, cho chúng chồng lên nhau, gây ra sức công phá cao hơn nhiều lần.

Bản thân Nam Phong nới chỉ thực hiện được 3 lần trùng chưởng.

Mấy ngày trôi qua, trên người hắn cũng bắt đầu xuất hiện thương thế, cũng may không ảnh hưởng nhiều đến chiến lực.

Nhưng nếu cứ chiến đấu triền miên như vậy, hắn khó mà vượt qua được vùng biển này.

Ngay cả thuyền nhỏ cũng đã xuất hiện nhiều vết nứt rồi.

Một tháng nữa trôi qua, Nam Phong không nhớ nổi mình đã giết bao nhiêu quái thú, vài ngàn, hơn 1 vạn? Có lẽ không kém bao nhiêu.

Con thuyền cũng không chịu nổi bao lâu nữa, thì hắn nhìn thấy một đảo nhỏ.

Đảo chỉ rộng chừng vài kilomét vuông, nhưng ít nhất có chỗ dừng chân.

Nam Phong chuyển hết đồ trên thuyền lên bờ, cũng là lúc nó vỡ vụn bị sóng cuốn trôi đi.

Trên đảo có 1 ngọn núi cao, lưa thưa 1 vài cây to.

Vậy là có gỗ làm thuyền mới. Có điều thuyền như vậy sao chống được quái thú tấn công.

Mà thôi cứ tạm ổn định đã rồi tính sau.

Bây giờ hắn đã hiểu vì sao trước kia không ai thành công vào đất liền. Những quái thú như vậy, người thường không thể nào chống lại được.

Hắn thừa kế rồng nhỏ không biết bao nhiêu kiếp tu luyện Giáng Long Thần Chưởng, nên nội lực vô cùng khủng bố.

Vậy mà càng lúc càng khó khăn khi giết quái thú.

Chưa kể việc tiểu long đang liên tục hấp thụ vật kia, nâng cao cường độ thân thể, chứ nếu không hắn cũng khó mà trụ được.

Trên đảo là một toà núi cao chót vót, xung quanh là bãi cát mịn rất đẹp, nước trong xanh nhìn rõ đáy, đúng là thiên đường để nghỉ mát.

Có điều chỉ cần bơi ra vài chục mét sẽ gặp ngay quái thú tấn công.

Sắp xếp nước ngọt và lương thực dự trữ, Nam Phong bắt đầu đi vòng quanh đảo tiến hành kiểm tra.

Không một bóng người!

Tuy nhiên trên vách đá dựng đứng, hắn lại phát hiện ra 1 hang động

Dùng khinh công bay lên.

Lại là gặp dấu vết nhân loại!

Hắn gặp giữa hang là 1 kiến trúc kỳ lạ xếp bằng đá. Ở trung tâm là 1 trụ đá lớn, vây quanh có 9 trụ nhỏ hơn, vòng ngoài có rất nhiều viên đá nhỏ xếp thành 1 vòng tròn hoa văn kì lạ.

Trên trụ đá chính, Nam Phong thấy có 5 lỗ nhỏ, 4 lỗ đã được lấp = những khối đá nhỏ lấp lánh hào quang. Chỉ có 1 lõ rỗng không.

Không nhìn ra đầu mối gì, Nam Phong trở lại ven biển, dùng dao chặt mấy thân cây to muốn làm bè gỗ. Có điều mục tiêu hiện tại là trở về, chuẩn bị kỹ hơn cho lần vượt biển sau.

Tối đến không ngờ lại có rất nhiều quái thú leo lên bờ cát, làm Nam Phong một đêm không ngủ, chiến đấu đến tận sáng, yêu thú mới rút đi.

Nam Phong thu hoạch thêm hàng ngàn viên hạch nhỏ vào đan điền.

Xác yêu thú bị ném xuống biển, sóng cuốn ra xa, trở thành thức ăn cho bầy thú khác.

Không ngờ ban đêm trên đảo quá nguy hiểm, mấy thân câu hắn chặt xuống hôm qua trong lúc chiến đấu đã bị yêu thú quẳng ra biển. Cứ bảo sao hắn không gặp loài thú nào khác ở đảo này. Hoạ chăng có vài loài chim biển sống trên đỉnh núi là có thể tồn tại.

Vậy là xong , trở thành một mình trên hoang đảo rồi.

Nam Phong lần nữa dùng kinh công lên tận đỉnh núi. Nơi này rộng rãi cả hecta. Mọc lên mấy thân cây cổ lão, đúng là có vài tổ chim.

Bất ngờ Nam Phong nhìn thấy một điểm sáng lấp lánh.

Thì ra là 1 hòn đá phát sáng giống ở trong hang kia.

- A! Thử xem sao.

Nam Phong nhặt lấy nó, đi vào trong hang động có kiến trúc kì lạ, hắn đến gần đặt hòn đá phát sáng vào trong.

Chỉ thấy mặt đất khẽ rung lên, cả kiến trúc phát sáng. Nam Phong cảm giác bàn chân đang dần rời khỏi mặt đất.

- Bụp

Trong hang động không 1 bóng người.

Sau 1 hồi quay cuồng với cảm giác nôn nao, Nam Phong đặt chân xuống mặt đất. Gió mạnh làm hắn nhanh chóng tỉnh táo.

Là một đỉnh núi.

Nam Phong nhìn xung quanh, bao la bát ngát núi rừng trùng điệp!

Đại lục ! Không phải đảo!

Hắn vô tình không hiểu làm cách nào đã đến được đại lục.

Nam Phong phấn khởi ngẩng đầu hét to.

Hắn hiện đứng trên 1 đỉnh núi cao chót vót cất tiếng thét có vẻ rất hào hùng.

Sau khi đè xuống hưng phấn, Nam Phong tìm 1 phương hướng, dùng khinh công chạy dọc vách núi đáp xuống đất, rồi đi về hướng vừa chọn.

Mới đi không lâu, trước mặt Nam Phong là một con hắc báo, đang nhìn hắn gầm gừ.

Nó đập đuôi xuống đất phóng đến Nam Phong với tốc độ cực nhanh.

Hắn dựng tóc gáy, chỉ kịp nhích qua 1 chút, trảo của hắc báo đã lướt qua, tạo ra vết thương khá sâu trên ngực Nam Phong. Vừa rồi chậm 1 chút thế nào cũng bị chẻ làm đôi.

Nó lại vòng qua tung một trảo vào lưng Nam Phong, có điều hắn đã kịp thích nghi với tốc độ của nó, lách người tránh thoát, đồng thời đẩy 1 chưởng về phía bụng hắc báo.

Hắc báo bị đánh bay gầm lên đau đớn. Rồi lại đứng lên, lao vào Nam Phong.

Vừa rồi hắn chỉ kịp chồng tầng 2 chưởng, nhưng dù thế, nếu đánh vào núi đá cũng sẽ làm sập 1 mảng lớn, vậy mà chỉ đủ làm hắc báo bị đau.

Sau vài lần qua lại, Nam Phong mới thành công chồng 3 chưởng vào đầu nó.

Chấn động truyền qua xương làm nát não, mới khiến nó chết.

Rút dao găm mổ xẻ hắc báo, Nam Phong cũng thu được 1 viên tròn giống trên thân quái vật biển.

Cũng bị hút vào đan điền.

Từ lúc tiểu long hấp thụ những viên này, phát triển, làm tốc độ tu luyện tâm pháp Giáng Long Thần Chưởng của Nam Phong tăng gấp mấy lần. Nội lực gia tăng đáng kể.

Thế mà gặp phải hắc báo vẫn chật vật thụ thương.

Lúc này Nam Phong bắt đầu hành động cẩn thận hơn, không dám coi thường chủ quan như trước, nhờ vậy mà tránh được không ít những cuộc chiến không đáng có.

Dù vậy mỗi ngày vẫn phái đánh vài trận.

Suốt 1 tháng lặn lội đường rừng, cuối cùng Nam Phong cũng nhìn thấy đường mòn xe ngựa. Chứng tỏ thường xuyên có người qua đây. Nam Phong men theo lối mòn đi về 1 hướng.

!!! CODE: ICr0ObjRHp9b9IO2moP3Ng

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire