Chương 4
Nam Phong cứ đi thẳng về 1 phía, cuối cùng cũng đã đến nơi tận cùng?
Là một vực sâu không thấy đáy!
Có lẽ cả vùng đất này bị bao quanh bởi vực sâu này.
Dưới vực sâu toát lên tử khí, cùng linh lực cuồng bạo, giống như kiểu linh lực trong nội đan vậy.
Tò mò, Nam Phong cẩn thận theo vách vực mà leo xuống.
Càng xuống sâu, độ cuồng bạo của sóng linh lực càng lớn, dù là Trúc cơ
sơ kì cũng sẽ bị ảnh hưởng, không thể điều khiển linh lực bản thân,
trượt tay té chết!
Điều kiện này không ngờ lại rất thuận lợi cho tu luyện Bảo Khí Thuật tầng 3,4.
Hắn liền tìm đến 1 vách đá nhô ra khá bằng, đủ cho ngồi xếp bằng, lôi ra
những viên nội đan cấp 3, bắt đầu dùng Bắc Minh Thần Công hấp thu.
Nhất tâm nhị dụng, một phần vận dụng Lục Mạch Tâm Pháp, 1 phần vận dụng Bảo Khí Thuật.
Mất 1 ngày mới hoàn thành “xử lý” 1 viên nội đan cấp 3.
Nhưng rõ ràng nội đan cấp 3 hiệu quả hơn nội đan cấp 1,2 nhiều lắm. Chỉ 1 ngày mà tiến bộ rõ rệt về mọi mặt.
Nam Phong hưng phấn, hấp thu hết viên cấp 3 này đến viên cấp 3 khác!
Nhờ hoàn cảnh đặc biệt, Bảo khí thuật tiến bộ cũng rất nhanh.
Tầng 3, tầng 4!
Sau 3 tháng, Nam Phong đã đạt đến tầng thứ 4 Bảo khí thuật, thân thể không khác gì pháp bảo cấp Trúc Cơ sơ kì!
Người khác muốn được như vậy cần vượt qua vô vàn khó khăn, vất vả và cả thời gian, có khi 10-20 năm!
Nam Phong nhanh như vậy đúng là nhờ Thiên thời, địa lợi, nhân hoà.
Địa phương như này quá hiếm. Bắc Minh Thần Công, Lục Mạch Thần kiếm đến
từ thế giới khác. Nhất tâm nhị dụng là lợi ích thừa hưởng từ mẹ!
Tu vi cũng tiến vào Luyện khí hậu kì.
Lục Mạch Thần Kiếm, ngoại trừ Thiếu Thương Kiếm, còn lại 5 mạch kia đều
đạt cấp độ Trúc cơ sơ kì. Ngoại lệ Thiếu Dương kiếm hệ Hoả đã đạt mức
Trúc cơ hậu kì.
Lúc này, một phần tinh thần của Nam Phong vận dụng Bảo Khí Thuật tâm pháp, hắn đã có thể xuống đến đáy vực.
Đúng như hắn dự đoán, dưới này tồn tại nội đan yêu thú cấp độ rất cao.
Hắn thấy 1 viên đặt trên 1 đài nhỏ bằng đá, và dựa theo hình khắc trên đài đá, tổng cộng còn 4 viên như vậy.
— hình như là nội đan yêu thú cấp Nguyên Thần kì! Khí tức của nó đủ làm Trúc cơ kì vỡ nát kinh mạch, thân thể!
Bảo Khí Thuật tầng 4 mới giúp Nam Phong có thể tiếp cận thứ này như vậy!
Hắn lấy 1 hộp ngọc, cẩn thận cất viên nội đan, có cảm giác mặt đất thoáng rung động, nhưng hắn không quan tâm.
Có 5 viên như vậy xếp thành vòng tròn bao kín địa hình cả không gian này.
Chỉ là 1 vòng này dài đến mấy ngàn km, nghĩ đến việc đi 1 vòng để thu hoạch thôi cũng nản rồi!
— Nhưng thôi, cố vậy!
...
— ban nãy màn sáng phòng hộ có dao động kì lạ!
— ừm, hình như nó giảm 1 chút sức mạnh, nhưng vẫn như cũ, chúng ta chẳng làm gì được!
Những người bên ngoài bàn luận.
...
Trong một động ngầm, Đại Sư Huynh Lãnh Vô Cực ngồi xếp bằng.
Xung quanh hắn, thình lình là gần 100 cọc gỗ.
Mà trên mỗi cọc trói 1 người, đều là những người theo hắn đến đây. Các sư đệ, sư muội!
Từ thân thể bọn họ đều có 1 ống dẫn không ngừng lấy máu của bọn họ chảy vào 1 đầm nhỏ giữa động.
Chính giữa đầm máu, một vật thể lập loè như đốm lửa ma trơi đang bập bùng.
— Lãnh Vô Cực, ngươi lừa chúng ta! Ngươi sẽ có kết cục không tốt!
Lãnh Vô Cực mở mắt, ánh mắt sắc lạnh.
— ta khôg cần biết, ít nhất là bây giờ, kết cục của ngươi không tốt đâu.
Lãnh Vô Cực vẫy tay, trong tay hắn xuất hiện mấy cái xiên.
— vù
Hắn xiên mấy cái này qua miệng người vừa nói, làm người đó đau ngất đi.
Linh lực những người ở đây đã bị phong ấn, được xếp theo 1 đồ hình trận
pháp nào đó. Thi thoảng Lãnh Vô Cực đút cho họ 1 viên đan dược không để
họ chết mà tiếp tục sản sinh máu huyết.
Những người vào cổ mổ thám hiểm khác, nếu đến đây, cũng bị Lãnh Vô Cực bắt, bổ xung vào trận của hắn.
Hắn cần nhiều người ngay từ đầu để khai trận, nên mới bày trò lừa đệ, muội đến đây.
Mà chỉ cần hình thành trận pháp, ở trong trận, hắn có sức mạnh của Kim đan sơ kì.
Những nhóm người khác mò đến, bao nhiêu cũng bị hắn tóm gọn!
— sắp thành công rồi! Chỉ cần 9 đến 10 tháng là xong!
...
Cứ cách khoảng 2 tháng, vòm sáng trận pháp lại rung động mạnh và yếu đi một chút!
Cho đến một ngày, người ta phát hiện vòm sáng hoàn toàn biến mất, đã là 7 tháng sau đó.
Nam Phong hớn hở với 5 hộp ngọc chứa 5 viên nội đan cao cấp trong balo.
Chỉ cần hắn nâng cấp Bảo Khí Thuật lên vài tầng nữa là có thể hấp thu những viên nội đan này.
Lúc đó ngoài việc tu vi tiến nhanh, Lục Mạch Thần Kiếm sẽ đạt mức cực mạnh!
Không biết vô tình hay hữu ý, 5 viên nội đan này lại chia làm 5 hệ Kim Mộc Thuỷ Thổ Hoả ngũ hành.
Nếu có thể hấp thu hết, Lục Mạch Thần kiếm có tới 5 mạch đạt cấp độ Nguyên Thần kì!!
Vì mỗi viên nội đan này đều có cấp độ đó, chỉ 1 phần rất nhỏ sẽ được
chuyển hoá thành tu vi, còn lại sẽ đều được áp súc vào Kiếm khí!
...
Rất nhiều người tu vi cao 1 chút chầu chực ngoài cổ mộ lập tức tràn vào cửa hang khi mà vòm sáng phòng hộ biến mất.
Nam Phong đã lấy đi mắt trận của trận pháp, làm nó mất tác dụng.
Đây là trận pháp Ngũ Hành Tạo Hoá, linh lực được tổng hợp từ thiên địa
linh khí, nên 5 viên nội đan mắt trận không hề bị tiêu hao, trái lại còn
được bồi dưỡng bổ sung mạnh hơn cũ. Chính là một trận pháp có khả năng
tồn tại vĩnh viễn cùng đất trời. Rất lợi hại.
Nhưng nghe nói chỉ có tu vi Hoá Thánh kì mới có năng lực sắp đặt!
....
Lãnh Vô Cực có chút gấp gáp nhìn vào huyết đầm, đã sắp thành công rồi,
mà bắt đầu có những người thăm dò tu vi Kim đan kì thật sự xuất hiện.
Dĩ nhiên nơi này còn chưa bị phát hiện ra, vì khi thấy có biến, hắn đã sắp xếp 1 ảo trận che mắt, giấu đi nơi này.
Trên những cây cọc, hàng trăm người đã biến thành xác khô!
Đan dược hồi huyết đan, phục cơ đan cũng không thể giúp bọn họ kéo dài cầm cự lâu hơn được nữa.
— a ha, thành công!
Lãnh Vô Cực mừng rỡ hét dài, vươn tay hút lấy 1 vật hình thoi vừa xuất hiện sau khi bóng lửa ma trơi kia vỡ ra.
Phong ấn này đã bị hắn phá vỡ.
Vật thể hình thoi nhanh chóng nhập dần vào bàn tay Lãnh Vô Cực.
Không lâu sau ảo cảnh cũng tan biến, rất nhiều người xuất hiện, trận
pháp chỗ này cũng đã tan, Lãnh Vô Cực không còn sức chiến đấu của Kim
đan kì, nhưng hắn có hàng chục phương pháp đào tẩu an toàn.
Nam Phong cũng tới chỗ này, hắn nhanh chóng nhận ra gần trăm cái xác của huynh đệ tỷ muội đồng môn!
— Đại sư huynh đâu?
Nam Phong dáo dác tìm trong đống xác.
Tìm không thấy, lại không thể mang từng này cái xác về.
Nam Phong đành đào 1 ngôi mộ tập thể, cho tất cả xuống chôn, coi như vẹn tình vẹn nghĩa.
...
Nam Phong trên đường cưỡi ngựa trở về thì bị chặn đường.
— Lý Dũng!
Tên này vẫn Luyện khí trung kì, thấy Nam Phong đã vào hậu kì thì rất khó
chịu, kèm đố kị. Một gã phàm căn! Sao có thể nhanh vậy? Chỉ có thể là
số may mắn gặp được bảo đan, thiên tài địa bảo gì đó!
Nam Phong nhìn 10 người xung quanh Lý Dũng, đều là Trúc cơ kì, trong đó
chỉ có 1 người là Trúc cơ trung kì, 9 người còn lại là sơ kì.
Lần này bọn họ không thèm dùng uy áp chế ngự Nam Phong, thế trận như vậy, khác nào thiên la địa võng, dùng đại đao giết gà con!
Nam Phong rất quyết đoán, hôm nay hắn thừa hiểu bọnbhoj không chết thì hắn phải chết!
Lục kiếm tề phát, Thiếu Thương kiếm vẫnchir là luồng linh lực bình
thường cắm xuyên yết hầu Lý Dũng, khiến hắn chết không nhắm mắt.
Thương Dương kiếm kết thúc tính mạng vị Trúc cơ trung kì, 4 kiếm khác
cũng tranh thủ lúc bọn họ khong đề phòng mà diệt sát thêm 4 người.
Còn lại 5 Trúc cơ sơ kì, sau 1 thoáng ngây người cũng đồng loạt phóng
chưởng về phía Nam Phong. Thần thức uy áp cũng tràn ra bao phủ hắn.
Nam Phong vận dụng Lăng Ba Vi Bộ mà cảm giác như đi trong đầm lầy, cất bước khó khăn.
— ầm uỳnh rầm bùm
5 chiêu chưởng pháp đánh thẳng lên người, Nam Phong bị bay ngược về sau
lăn lôn trên đất mấy vòng, quần áo tả tơi, miệng liên tục hộc máu, nhưng
da thịt thì không bị trầy xước gì!
Bảo Khí Thuật tầng 4, thân thể cứng cáp như pháp khí Trúc cơ sơ kì, tuy nhiên dư lực vẫn ngấm vào làm tổn thương nội tạng.
— vù vù
5 mạch kiếm khí ban nãy xuất ra, quay một vòng đâm thủng đầu đám Trúc cơ kì.
Một chiến tích kin hoàng, tuy Nam Phong thụ thương nặng, nhưng hắn đã
giết 1 Trúc cơ trung kì, 9 trúc cơ sơ kì, 1 Luyện khí trung kì trong khi
tu vi bản thân chỉ mới là Luyện khí hậu kì.
Nam Phong nén đau, nuốt 1 vốc đan dược hồi huyết, trị thương. Thu thập
sơ qua chiến lợi phẩm rồi gắng đi 1 đoạn mới leo lên cây cao nghỉ ngơi.
Hắn không có linh căn, không thể sử dụng tâm pháp linh lực trị thương, chỉ có thể dựa vào đan dược.
Cũng may thương thế như vậy, chính là đièu kiện tốt để tu luyện Bảo Khí thuật tầng 5.
Tầng 5, luyện nội tạng!
...
Thời gian trôi qua, xác mấy kẻ Lý Dũng đã bị sói hoang ăn sạch, Nam Phong ở trên cây tĩnh dưỡng đã nửa tháng.
Bảo Khí Thuật chưa đột phá nhưng cũng có nhiều tiến bộ.
Hắn lúc này mơis có thời gian kiểm tra chiến lợi phẩm.
Thứ đáng giá nhất, chính là thứ hắn mong ước, Không gian giới chỉ, lấy của Lý Dũng.
Vật phẩm này tương đối hiếm, giá thành đắt đỏ, không phải cao thủ thì cũng phải thiếu gia quyền quý mới có.
Chủ nhân cũ đã chết, Nam Phong tương đối dễ dàng nhận chủ.
Chìm thần thức vào nhẫn, Nam Phong kinh ngạc, đó là 1 không gian lập
phương, mỗi chiều tới 10 mét, chất đống đồ đạc. Nào là vàng bạc, đan
dược, bí kíp, vũ khí, quặng kim loại quý, nội đan ...
Nam Phong sướng cười ngoác mồm.
Trên người những Trúc cơ kì kia chủ yếu thu được vàng bạc và đan dược.
Bọn họ vốn đều là tán tu nghèo, nương tựa Lý gia để có tài nguyên tu
luyện, nên cũng chỉ có bấy nhiêu, ngay cả không gian giới chỉ cũng không
có!
Chỉ còn chút thời gian nữa là đến ngày thọ lễ của cha nuôi, Nam Phong tức tốc trở về Hoàng gia học viện.
Chương 3
Nguyệt Hoa Cung là 1 trong 5 đại môn phái ở Trùng Thiên đại lục.
Đại lục này có tới mấy chục đế quốc và hàng trăm quốc gia nhỏ. Tổng cộng
cũng có đến hàng ngàn học viện và môn phái, tuy nhiên cũng chỉ có 5 môn
phái được liệt vào hàng đỉnh cấp:
— Nguyệt Hoa Cung, nơi chỉ dành cho nữ.
— Thần Long Tự, chỉ có nam.
— Thiên Âm Tông
— Xích Hoả Tông
— Cổ chân Tông.
Bọn họ luôn phái cao thủ vân du bát phương, tìm kiếm mầm non tốt để bồi dưỡng.
Lục Tiên Nhi là 1 ví dụ, tư chất của nàng đã được vị kia ở Nguyệt Hoa Cung nhìn trúng!
...
Nam Phong thu thập đầy đủ thông tin về Trùng Thiên đại lục và ngũ đại
tông môn, hắn chẳng hi vọng gì nhập vào mấy tông phái đó, nhưng Trùng
Thiên đại lục thì nhất định phải đi.
Đừng nói hắn không có linh căn, cho dù có lonh căn mà tư chất thấp thì cũng đừng mong được 5 đại tông môn chọn!
Vẫn là phải tự lực cánh sinh! Cân phải trải qua rất nhiều thời gian và
đau đớn nữa, Nam Phong mới đạt đến Kim đan sơ kì, tu vi thấp nhất để có
thể vượt biển!
Mà tu vi đó vượt biển có an toàn hay không cũng chưa thể nói trước được đâu nha!
Nam Phong lắc lắc đầu, ngày tháng năm nào mới lại gặp lại được Tiên Nhi đây! Cảm giác mút cánh môi thơm ấy thật khó quên!
...
Cuộc sống ở Học Viện với Nam Phong rất thoải mái, chỉ có chút khó chịu là Lý Dũng vẫn cứ hay bày kế đối phó hắn.
Từ sau lần đó, Lý Dũng đã chẳng dám mở miệng đòi đấu với Nam Phong nữa! 2
gia đinh Trúc cơ kì không giết nổi 1 thằng nhóc phàm căn! Chắc chắn có
gì đó uẩn khuất.
Nam Phong cũng rất bực mình, nhưng ở trong khuôn viên trường, không thể đập chết con ruồi vo ve này!
Chỉ có thể cẩn thận đề phòng mưu hèn kế bẩn của gã!
...
Lý gia là đại gia tộc của Uyên Long quốc, tiền tài, danh vọng đều là bậc nhất quốc gia.
Nhưng cũng bởi vậy mà thế hệ trẻ của gia tộc này thường sinh ra tính tình không tốt.
Dĩ nhiên nếu có thể còn sống đến 40-50 tuổi, sẽ chín chắn và trưởng
thành hơn, khiến Lý gia có thể phát triển bền vững mấy trăm năm ở Uyên
Long quốc.
Lý Dũng không ngoại lệ, 1 thiếu gia trẻ tuổi nông nổi. Tuy không được
gia tộc tập trung tài bồi, nhưng những tiêu chuẩn khác vẫn rất xứng tầm
thiếu gia đại gia tộc.
Cha hắn không thể làm tộc trưởng, nên đặt nhiều hi vọng vào thằng con,
cung cấp cho hắn rất nhiều tiền bạc và chỉ đạo 1 số phương pháp hành xử.
Để trở thành gia chủ, tu vi bản thân chỉ là 1 phần nhỏ. Quan trọng là
lực lượng tổng thể, dựa trên tu vi cá nhân, quan hệ ngoại giao, và nhất
là đội tử sĩ trung thành!
Lý Dũng giành 1 phần nhỏ tiền tài vào tu luyện, phần lớn dành cho thu phục nhân tâm và “tiểu đệ”, hộ vệ trung thành.
Thế giới này rất nhiều tán tu nghèo, muốn tiếp tục tu luyện, phải dựa vào 1 thế lực giàu có.
Các thiếu gia, công tử là đối tượng dễ tiếp cận nhất. Vì các lão gia,
đều đã có đội ngũ trung thành của bọn họ, muốn được trọng dụng sẽ tốn
rất nhiều công sức.
2 Trúc cơ kì mà Lý Dũng phái đi giết Đoàn Nam Phong, chính là thuộc đội tử sĩ “trung thành” của gã.
Trong phòng khách, phủ đệ của Lý Chân Nguyên.
Lý Dũng ngồi trên ghế thủ toạ, bên dưới là những ghế xếp dọc 2 bên có
gần 50 người. Từ khí tức của bọn họ, đều ít nhất là Trúc cơ sơ kì!
Ở tuổi Lý Dũng, có hàng “đệ” khủng như vậy là rất khó, trừ phi là hoàng tử.
Trong những người ở đây, phần lớn là thủ hạ của Lý Chân Nguyên, cha của Lý Dũng!
Ông ta muốn con trai được làm gia chủ đời này, nên hết lòng đầu tư cho con trai, bao gồm cả thủ hạ dưới trướng.
Mỗi tuần vẫn có những cuộc họp như vậy, nhằm tạo quan hệ tốt giữa chủ nhân và thuộc hạ.
— Lý công tử, thời gian gần đây thấy ngài có vẻ không được vui thì phải?
— đúng rồi, không biết có chuyện gì? Chúng tôi có thể giúp ngài phân ưu hay không?
— hèm, thật ra cũng không có gì to tát, ý trung nhân của ta, Lục Tiên Nhi, lại lọt mắt xanh Nguyệt Hoa Cung.
— ồ, chúc mừng công tử!
Lý Dũng mặt dày, tự cho mình trở thành ý trung nhân của Lục Tiên Nhi.
— các người theo ta, sau này nhất định sẽ mở mày mở mặt. Uyên Long này
quá bé đối với 1 con rồng như ta. Ta nhất định sẽ đưa Lý gia đến lập
nghiệp ở Trùng Thiên!
Đám người sáng rực đôi mắt, chủ tử này có mịc tiêu thật lớn! Xứng đáng phò tá!
— Ngoài ra cũng có chút chuyện thật sự khiến ta khó chịu!
— ồ, chuyện gì thế công tử?
— cũng không có gì to tát, trong học viện, có 1 thằng nhóc suốt ngày đối
đầu ta, có ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, hồi đó cứ đeo bám Tiên Nhi của
ta! Ta vì tôn trọng quy định trong học viện mà tha cho hắn. Nhưng càng
lúc hắn càng quá đáng, bày ra mưu hèn kế bẩn hạ uy tín của ta trong Học
Viện!
— thật lớn gan! Coing tử nhân từ với hắn, hắn càng lấn tới. Để thuộc hạ xử lý hắn.
— cũng được, nhưng mà đã có 2 người bạn Trúc Cơ kì của ta muốn lén xử lý
hắn, mà kết quả, đều không thấy bọn họ quay về, trong khi hắn vẫn ung
dung.
— công tử cứ nói ra, hắn là ai?
— Đoàn Nam Phong.
...
Như thường lệ, cách 1 thời gian, Nam Phong lại đi U Ảnh Sâm Lâm một lần.
Để cha nuôi không lo lắng, hắn đều mang nội đan về học viện, mới tiến hành hấp thu.
Thành ra mỗi chuyến đi rừng, chỉ kéo dài 10 ngày nửa tháng thôi.
Hiện tại thân thể trải qua nhiều lần chịu đau đớn và được thịt yêu thú
bồi dưỡng, trở lên mạnh mẽ hơn, giúp Nam Phong có thể thoải mái đối đầu
với các cơn đau khi dùng bắc Minh thần công hấp thu nội đan yêu thú.
Lúc hấp thu nội đan cấp 1, thân thể đã không còn những biểu hiện vặn vẹo
vì đau như trước nữa, và hắn đã có thể hấp thu nội đan cấp 2.
Yêu thú cấp 1, tương ứng với Luyện khí sơ kì.
Yêu thú cấp 2, tương ứng với Luyện Khí trung kì.
Linh lực bên trong nội đan hung hãn gấp mấy lần!
Linh lực của nhân loại thì nhu hoà hơn nhiều, dù là của Trúc cơ kì cũng không bằng của yêu thú cấp 1 kia!
Nam Phong săn, mua được khá nhiều nội đan, nhưng chủ yếu là cấp 1, cấp 2
rất ít, thế nên tu vi của hắn mấy tháng qua vẫn chỉ là Luyện Khí trung
kì thôi. Mấy khi gặp được dịp cao thủ Trúc cơ kì “cho” hắn linh lực chứ!
Vì linh lực của nhân loại nhu hoà, nên tỷ lệ chuyển hoá thành tu vi cao hơn của nội đan yêu thú nhiều.
Tính theo tỷ lệ hiện tại, phải hấp thu linh lực của bốn, năm ngàn viên
nội đan cấp 1 nữa mới đủ cho Nam Phong tấn cấp tu vi hậu kì!
Tu luyện là như vậy, không dễ dàng đâu.
Ngày trước, hắn hấp 2 cao thủ Trúc cơ kì mới đạt đến Luyện khí sơ kì đỉnh phong đấy thôi.
Nhưng được cái thời gian hấp thu và chuyển hoá 1 viên nội đan cấp 1 hiện
nay của Nam Phong đã giảm xuống còn 3 giờ, thay vì gần 11 giờ như
trước.
Chủ yếu là vì thân thể đã quen với đau đớn, khiến tâm lực không bị phân
tán, Bắc Minh và Lục Mạch tâm pháp vận dụng được trôi chảy, hiệu quả
tăng thấy rõ.
— xem ra phải tìm một số bí kíp luyện thể thuật để tu luyện rồi!
Muốn tu vi tăng nhanh, hắn cần “ăn” nội đan cao cấp hơn. Nhưng như thế
thì thân thể cần phải chịu được đau đớn khủng khiếp hơn. Muốn thế thì
chỉ có thể nâng cao phòng ngự và tố chất thân thể.
Các loại bí kíp Luyện thể thuật có thể giúp làm việc này.
Luyện thể thuật là kĩ thuật rèn luyện thể xác dành cho người không có
linh căn. Tất nhiên, người có linh căn cũng có thể tu luyện, chỉ là thể -
linh song tu sẽ mất nhiều thời gian và tài nguyên hơn nhiều thôi.
Nam Phong dạo bước trong thư viện của Học viện. Học viện cho phép học viên tự do xem các loại bí kíp mà mình thu thập được.
Và ở đây, có không ít bí kíp rèn luyện thân thể.
Nam Phong đã xem qua hơn 10 cuốn, để hắn chú ý nhất, chính là Bảo Khí
thuật. Mới nghe thì tưởng là sách dạy rèn chế pháp bảo, nhưng không
phải, đây là 1 bí kíp rèn luyện thân thể, giúp tôi luyện thân thể trở
nên cứng rắn như pháp bảo!!
Nhưng nghe nói, rất ít người có thể thành công, đa số người tu luyện, đều chết cả rồi vì đánh giá thấp độ nguy hiểm của nó.
Nam Phong đọc thấy ở tầng cao nhất, cần nhảy vào miệng núi lửa, ngâm mình trong dung nham, tôi luyện ngàn ngày!!!
Mà phải làm mấy hiệp như vậy mới coi là đại thành.
Người tu luyện thành công bí kíp này tuy ít, nhưng đều trở thành những huyền thoại trong tiên - phàm nhị giới!
Nghe đâu Kim đan kì muốn tổn thương thân thể những người này cũng khó!
Nam Phong chọn cuốn này, Bảo Khí Thuật. Vì tầng 1 và 2, cần sử dụng sự đau đớn để rèn luyện.
Mà cái gì chứ, sự đau đớn, với Nam Phong, rất dễ có!
Cái hắn cần làm, chính là luyện tập kĩ năng nhất tâm nhị dụng, để 1 nửa
vận dụng Bảo Khí thuật, 1 nửa vận dụng Lục Mạch tâm pháp!
Mẹ hắn là Vương Ngữ Yên đã tốn không ít tâm tư nghiên cứu vấn đề này và cũng đạt được 1 số thành quả nhất định.
Cho nên rất nhanh Nam Phong đã có thể nắm bắt kỹ năng nhất tâm nhị dụng này.
Dĩ nhiên ban đầu rất khó, để hấp thu 1 viên nội đan cấp 1, vừa vận dụng
Lục Mạch tâm pháp, vừa vận dụng Bảo Khí thuật, Nam Phong lại tốn đến tận
9 giờ đồng hồ!
Những lần sau đó, độ quen thuộc tăng lên, thời gian cũng bắt đầu giảm đi, cuối cùng duy trì ở mức 4 giờ.
Còn nội đan cấp 2 thì tốn 8 giờ, nhưng hiệu quả gấp mấy chục lần nội đan cấp 1.
Cấp 3 thì Nam Phong chưa thử, do là mức độ đau đớn khi đó vượt qua sức
chịu đựng của thân thể, nếu ngất đi, thì không những không hấp thu được
linh lực đó, mà còn có thể hư hỏng kinh mạch do chúng được tự do vận
hành tàn phá thân thể!
Cũng phải chờ đến Bảo khí thuật đạt đến tầng 2, Nam Phong mới có thể sử dụng nội đan cấp 3.
...
Đợt này Nam Phong hầu như chú tâm tu luyện trong phòng, út khi ra ngoài, có ra ngoài cũng ít ai biết!
Lý Dũng vẫn luôn để ý hành tung của Nam Phong mà cũng không tài nào nắm bắt, không thể kịp thời thông tri cho đám “đệ”!
Chờ mãi cũng tới cơ hội, 1 năm rưỡi nữa là mừng thọ cha nuôi Nam Phong, cũng là sư phụ Lý Dũng, 270 tuổi!
Từ sau 200 tuổi, cứ cách 10 năm, cao thủ Kim đan kì sẽ mừng thọ 1 lần.
Ài, thọ nguyên tới 500 năm, nếu năm nào cũng tổ chức, thì sẽ mệt chết!
Đám môn sinh đệ tử của ông ta bàn nhau xem nên tặng sư phụ lễ vật gì.
Nam Phong và Lý Dũng đương nhiên cũng trong đám này!
Kim đan kì ở Uyên Long quốc không nhiều, nên đại lễ mừng thọ kiểu này sẽ
có rất nhièu khách khứa đến dự, lại toang là quý nhân cao cấp, món quà
đám học sinh đệ tử muốn dâng tặng thầy phải hoành tráng 1 tý nên mới có
kiểu cả đám hợp sức bàn bạc chuẩn bị chung 1 món quà.
— chúng ta sẽ tặng thầy 1 món đặc biệt nhất trong ngày hôm đấy.
Đại sư huynh nói. Đây là thanh niên thuộc lớp học viên già tuổi nhất. 39 tuổi. Vì từ 40 tuổi, sẽ phải ra trường!
Ngoại trừ đạt cấp Trúc cơ trung kì trở lên, có thể tiếp tục ở lại học
viện, đảm nhiệm vai trò trợ giảng, thực tập sinh ... đến khi đạt cấp Kim
đan sơ kì, có thể trở thành giảng viên chính thức!
— quà gì bây giờ?
— Thất sắc Tiên Diệp thảo!
— a, là chí bảo kéo dài 10 năm tuổi thọ?
Những dược thảo, đan dược có thể tăng cường thọ nguyên, luôn là vật chí bảo hiếm có khó gặp.
Tưởng tượng, bạn đang là Trúc cơ hậu kì đỉnh phong, thọ nguyên tối đa
200 tuổi, chỉ kém 1 chút nữa là có thể đột phá Kim đan kì tăng lên 500
năm tuổi thọ!
Mà 1 chút đó lại đạt được nhờ mấy năm kéo dài của 1 loại bảo vật nào đó, nói xem, quan trọng đến dường nào chứ!
Hoặc đang từ Kim đan kì đỉnh phong, sau mấy năm đó lại đột phá lên Nguyên Thần kì, tự nhiên tuổi thọ dài ra đến 3000 năm!
Quá trân quý!!!
— nhưng đồ như vậy đi đâu mà kiếm? Nếu có bán, cũng chẳng đến lượt chúng ta mua!
Một đệ tử nói.
— ta có nguồn tin chắc chắn, thứ này xuất hiện trong 1 di tích cổ mộ!
— thế thì hẳn là đã bị lấy đi rồi!!
— chưa! Cổ mộ đó có trận pháp tuyệt thế bao phủ, Kim đan kì không thể
phá! Nó ngăn tất cả người có tu vi từ Trúc cơ trung kì trở lên ở ngoài!
— dù thế đi nữa thì vô số Luyện khí kì khác đã vào và lấy được nó rồi!
— không! Trận pháp đó chỉ cho phép từ Trúc cơ sơ kig trở xuống đi vào,
nhưng cổ mộ là 1 không gian khác, có yêu thú rất nhiều. Bầy yêu thú bảo
vệ Thất sắc Tiên diệp thảo, có tồn tại tu vi Kim đan kì!
— a, vậy thì có tác dụng gì chứ! Ai mà lấy được nó đây trời!
— thực ra là ta đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng có biện pháp, nhưng cần sự giúp đỡ của các đệ, muội ở đây!
Đại sư huynh nói.
— cách gì? Đại sư huynh có thể nói 1 chút không? Bọn ta không muốn đến đó rồi chết oan!
— yên tâm, 100 phần trăm không nguy hiểm tính mạng! Ta có pháp quyết bí
thuật tạm thời mượn linh lực truyền vào để tăng sức chiến đấu. Dựa vào
tu vi của các đệ, muội nếu tin tưởng ta, trong nhất thời nửa khắc, có
thể nâng chiến lực của ta lên tương đương Kim đan sơ kì đỉnh phong, từng
đó thờ gian, đủ cho ta giải quyết đám yêu thú thủ hộ! Dũ nhiên sau đó,
ta sẽ lâm vào suy yếu, cần các đệ, muội lấy bảo vật, hộ tống trở về!
— kế hoạch có vẻ tốt, nhưng ở nơi đó thế nào cũng có rất nhièu bọ ngựa bắt ve, hoàng tước rình rập!
— vậy nên cần mọi người giúp lực! Ai có người thân, bạn bè tin tưởng được cấp Trúc cơ sơ kì, mời họ theo làm hộ pháp!
— được, bọn đệ tán thành!
Không ai hỏi ý kiến Nam Phong, cho hắn tham gia cũng chỉ là vì hắn là con nuôi của sư phụ thôi!
Chứ hắn phàm căn, tu vi cũng chỉ mới Luyện khí trung kì, đóng góp được mấy phần sức lực đây!
Nam Phong cũng không lấy làm buồn, mọi người cũng là đang bàn kế hoạch kiếm quà tặng cha nuôi của hắn!
Theo dự kiến, 30 ngày sau, tất cả những ai có thể tham gia, sẽ tụ tập ở Hương Thuỷ Trấn!
Nơi phát hiện cổ mộ, nằm ở phía Bắc Uyên Long Quốc, cách Kinh thành, Học viện Hoàng gia tổng cộng 10 ngày cưỡi ngựa.
....
Vân Tiêu Sơn Mạch. Một vùng núi non rộng lớn với hàng trăm đỉnh núi chọc xuyên mây!
Nam Phong từ mấy hôm trước đã có mặt ở nơi này, Hương Thuỷ Trấn.
Trấn này cũng giống Nguỵ Hoà Trấn, nơi nghỉ ngơi dành cho những người thám hiểm vùng núi này.
Vẫn còn mười ngày mới đến thời gian hẹn với Đại sư huynh, Nam Phong một mình tranh thủ vào núi xem xét tình hình.
Nơi này nguy hiểm hơn U Ảnh Sâm Lâm. Vùng ngoại vi cũng có thể gặp cả yêu thú cấp 3!
Nếu đánh cò cưa, Nam Phong có thể dùng Lăng Ba Vi Bộ chạy loanh quanh
rồi rỉa dần dần máu của yêu thú cấp 3, nhưng hắn không muốn mệt mỏi như
vậy.
Thương Dương Kiếm và Quan Xung Kiếm hiện tại đã đạt cấp độ Trúc cơ sơ kì, một kiếm thuấn sát bọn chúng!
Hắn moi lấy nội đan, thu thập ít thịt đem nướng ăn, mùi vị yêu thú cấp 3 rất ngon!
Nơi này linh thảo cũng cao cấp hơn, Nam Phong thu thập đầy cả balo. Mấy đồ này đem về Trấn bán hoặc đổi nội đan đều được.
Loanh quanh, lòng vòng, Nam Phong lạc mất lối ra, cuối cùng bí mật theo sau 1 nhóm người, lại đến vị trí cổ mộ kia.
Vì độ khó của nó, nên Cổ Mộ này trở thành địa điểm ai cũng có thể đến xem.
Lối vào cổ mộ là 1 hang động trên 1 vách núi cao vút, được che lại bởi 1 màng ánh sáng.
Màng ánh sáng này là 1 phần lộ ra của cả trận pháp bao kín Cổ Mộ mà chỉ có Trúc cơ kì trở xuống là đi lọt!
Xung quanh vị trí Cổ Mộ, có khá nhiều lều trại của những đội ngũ có
người thăm dò di tích. Dù sao cũng cần có “thế lực” làm chỗ dựa chứ. Vào
đó chẳng may có thu hoạch, đi ra không có “người đón”, rất dễ trở thành
mục tiêu bị đánh cướp!
Thời điểm này, đội nhóm của Đại Sư Huynh vẫn chưa đến.
Nam Phong đơn độc xuất hiện cũng thu được nhiều ánh mắt “quan tâm”.
Hắn cũng không chờ nữa, một mạch đi qua màng chắn ánh sáng.
Tựa như đi qua 1 màn nước mỏng, không có bất kì cản trở gì.
Trước mắt hắn lại hiện ra 1 vòng sáng nhỏ, hẳn là cửa truyền tống đến động thiên kia!
Nam Phong không ngần ngại bước chân vào đó, đầu óc cảm giác quay cuồng 1 hồi, mắt loá đi phải nhắm chặt.
Mấy giây sau, hắn mở mắt. Nam Phong phát hiện ra mình đã xuất hiện ở 1 bình nguyên rộng lớn, cỏ cây xanh mướt.
Phía sau là 1 vòng sáng tương tự ở hang động kia, mà bao lấy khu vực này cũng là 1 lồng sáng nhỏ.
Xung Quanh Nam Phong có mấy người đang ngồi vận khí thương tích đầy
mình, mà bên ngoài vòng sáng cũng có 1 số nhóm người đốt lửa nướng đồ
ăn.
— đạo hữu, chuyện gì vậy?
Nam Phong hỏi 1 thanh niên ngồi cạnh.
— bọn chúng cậy đông muốn giết người cướp của, cũng may trong lồng sáng
này không thể vận dụng linh lực, nên bọn chúng mới ở ngoài chờ. Cũng là
chỗ cho những người yếu thế trốn tránh!
— còn chưa vào mà đã đánh cướp sao??
— ừm, có nhiều tán tu có thói quen luôn mang toàn bộ gia tài theo người!
— ra là vậy, bảo sao Cổ mộ này cho ra vào tự do!
— bên ngoài đó, các đội đánh cướp đều có tới mấy Trúc cơ sơ kì làm trụ
cột. Mấy kẻ Luyện Khí kì như chúng ta khó lòng qua được, trừ phi giao
nộp hết tài sản trên người cho bọn chúng!
Bọn người kia có vẻ cũng có chút cố kị, nên chỉ cướp của là chính, rất
ít khi đoạt mạng người. Dù sao thì ai biết sau lưng những nạn nhân của
bọn họ là những thế lực lớn thế nào!
Bị đánh cướp thì chỉ trách ngươi tu luyện không thông thôi!
Nam Phong đương nhiên chẳng chịu đưa đồ cho đám người đó rồi! Dẫu những
đồ đó chẳng có ích gì với hắn. Tính khí hoàng tử không chịu thiệt là từ
kiếp trước mang theo!
Có điều ra đó cũng khó đây, chỉ cần uy áp tu vi thôi cũng đủ áp hắn nằm
xuống đất rồi! Làm sao mà thi triển Lăng Ba Vi Bộ chạy trốn chứ?
Mà hắn thì chưa muốn lộ bài tẩy, Thương Dương Kiếm và Quan Xung Kiếm có
thể phát ra chỉ cần hắn nghĩ đến, sẽ không bị uy áp đó ảnh hưởng chút
nào.
Nhưng mà Luyện khí trung kì lấy mạng Trúc cơ sơ kì giữa thanh thiên bạch
nhật, ắt sẽ bị cho là sở hữu bí bảo, trở thành miếng mồi ngon cho cả
đám người xâu xé!
— bọn khốn nạn!
Đang chưa biết tính sao thì Nam Phong thấy 1 tráng hán cơ bắp cuồn cuộn gầm lớn lao ra ngoài!
— người đó Linh - Thể song tu, lực chiến rất mạnh, hôm qua 1 mình xông
ra đại chiến 1 đám cùng cấp Trúc cơ sơ kì bất phân thắng bại.
— ồ!
Nam Phong hứng thú quan sát người này. Lúc hắn ra ngoài, không có ai chặn hắn nữa.
— ủa! Sao lạ vậy?
— có thể bữa trước đánh loạn 1 hồi mà chẳng có thu hoạch, bọn cướp kia cũng không muốn tái chiến, hao tốn sức lực nữa!
— có thể vậy!
Nam Phong suy nghĩ 1 hồi, liền lúi húi chuẩn bị gì đó. Rồi hắn cũng bước ra ngoài.
Không ai tấn công hắn ngay, chỉ có 1 thanh niên Luyện khí hậu kì nhếch mép nói:
— không muốn dừ đòn thì tự động để lại của cải!
— quên đi!
Nam Phong thi triển Lăng Ba Vi Bộ, nháy mắt đã đi xa hàng trăm mét.
— a! Bộ pháp ảo diệu!
Quả nhiên Nam Phong cảm giác như bị cả cái chăn nặng ngàn cân đè lên, muốn nằm sụm xuống.
— Sư phụ, xuất chiêu đi!
Nam Phong cố vung tờ giấy đã chuẩn bị trong tay ra, nó đã được hắn bí mật đặt vào 1 chút Hoả linh lực.
Tờ giấy bốc cháy, hệt như lúc người ta dùng bùa vậy.
Một vệt sáng đỏ rực loé lên, nó chính xác phi đến, cắm xuyên trán kẻ có tu vi Trúc cơ đang tạo uy áp lên Nam Phong.
Vệt sáng vòng lại chui vào người hắn.
Kẻ kia gục xuống. Toàn trường lặng ngắt như tờ.
— sư phụ ban cho ta mấy bảo mạng bùa, thật ra không nguy hiểm tính mạng sẽ không dùng tới!
— đậu má, có ai uy hiếp giết ngươi đâu mà ngươi dùng rồi!
1 người cố ngăn run rẩy nói.
— nhưng ta cảm thấy nguy hiểm! Còn có chục cái nữa thôi, sau khi dùng hết, ta sẽ vô phương chống cự đấy!
— á đù!
Nói thế nhưng ai dám làm kẻ hi sinh đây! Điên à! Cướp của 1 thằng Luyện
khí trung kì, chắc gì đã được gì quý mà đòi đổi chục mạng Trúc cơ kì!!
Nam Phong lừng lững bỏ đi, mặc kệ đám người phía sau.
Ngay cả đội ngũ có người bị hắn giết cũng chẳng dám vọng động. Hắn vẫn còn loại bùa đoạt mạng đó đấy!
...
Nam Phong đi như ruồi không đầu vậy. Động thiên này không ngờ lại rộng đến thế!
Hắn lại chẳng biết vị trí Thất sắc Tiên diệp thảo kia ở chỗ nào cả!
Đành tiếp tục nhắm 1 hướng mà đi thôi.
Trong không gian này yêu thú cũng nhiều, nhưng chủ yếu là cấp thấp.
Nam Phong cũng không ngại thu hoạch nội đan của chúng.
...
— Đại sư huynh vô địch! Đại sư huynh uy vũ!
Nhóm đệ tử của Học Viện Hoàng Gia tiến vào cổ mộ, cũng bị chặn cướp.
Trong nhóm, ngoài Đại Sư Huynh cũng còn mấy người Trúc cơ sơ kì nữa.
Chỉ là bọn họ không cần ra tay.
Một mình Đại Sư huynh đang đánh với 6 tên khác cùng tu vi.
Đại Sư Huynh nhiều năm trước đã là Trúc cơ sơ kì, linh lực rất hùng hậu và cô đọng. Hắn đi theo con đường tu luyện chậm mà chắc.
Chất lượng linh lực của hắn rất tinh thuần, do hàng ngày, khi tu luyện,
thay vì tăng cường tích luỹ, đột phá tu vi, hắn lại chau chuốt cô đọng
linh lực đã có.
Tưởng tượng, linh lực của người khác loãng như khí, của hắn thì đặc lại như chất lỏng rồi!
Mỗi chiêu thức khi hắn sử dụng đều phát ra uy lực cao gấp chục lần!
6 người kia vất vả bở hơi tai, rốt cuộc vẫn bị hắn đánh cho nằm lê bò toài!
Đại Sư Huynh là người tính tình cương trực, lại được tiếp thụ giáo dục
chính thống, nên rất ghét các hành vi đánh cướp, phạm pháp.
Hắn giành hẳn mấy ngày ở đây, đánh tan toàn bộ các đám cướp. Mệt thì vào
khu an toàn nghỉ ngơi, các sư đệ, sư luội sẽ giúp hắn hộ pháp.
Trong này không có Trúc cơ trung kì, Đại Sư Huynh gần như là vô địch cùng cấp, có khả năng 1 địch 10!
Nhân khí của hắn vì vậy tăng rất cao. Cái tên Lãnh Vô Cực coi như nổi danh từ đây.
...
Lãnh Vô Cực ngồi xếp bằng khôi phục linh lực. Khuôn mặt hắn bình thản, thư giãn.
Nơi này, hắn lại có thể quay lại đây! Kì diệu!
3000 năm trước, nó là chiến trường của 2 vị vượt qua Nguyên Thần Kì.
Kết quả lưỡng bại câu thương!
Cũng là lúc trận pháp bảo hộ kích hoạt.
một thanh niên, là đệ tử của 1 trong 2 người, bị trận pháp đẩy ra ngoài!
Hắn cũng có hiểu biết nhất định với trận pháp này, nên biết không thể mạnh mẽ phá bỏ nó được.
Hắn đã “tô điểm” thêm 1 chút để ẩn đi hoàn toàn nơi này.
Mấy năm sau hắn bị kẻ thù diệt sát, Nguyên Thần tổn thương chạy trốn,
nhưng vì bị thương quá nặng, nên phải ẩn náu trong 1 đèn cổ!
Mấy ngàn năm sau, một thanh niên học viện Hoàng Gia nhặt được cái đèn này trong một miếu hoang đổ nát từ ngàn năm trước.
Cuộc gặp giữ giữa linh hồn một Nguyên Thần kì và Lãnh Vô Cực bắt đầu.
Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, Lãnh Vô Cực đã tới đây, phá bỏ những thứ
“hắn” đã tô điểm che mắt thiên hạ, di tích Cổ Mộ lan truyền nhanh chóng
khắp Uyên Long quốc.
Lãnh Vô Cực, hay cũng chính là “hắn” có kế hoạch của mình!
Kế hoạch vượt qua Nguyên Thần Kì, đạt đến Hoá Thánh kì!
Không ai am hiểu nơi này như hắn.
Đồ vật năm đó mà sư phụ hắn cùng kẻ kia tranh đoạt, vẫn nằm ở 1 nơi, mà chỉ hắn mới biết!
Hắn cần những sư đệ sư muội này giúp hắn đoạt nó đến tay.
Khi đó, hắn có thể độc bộ thiên hạ, Trùng Thiên đại lục cũng chẳng là cái gì!
Chương 2
Đoàn Nam Phong xốc lại balo, bên trong chỉ có chút đan dược trị thương,
chút lương khô và nước uống. Thực ra là để phòng khi thôi, chứ thịt yêu
thú rất ngon, hắn định sẽ lấy đó làm thức ăn là chính. Chưa kể ăn thịt
yêu thú, rất có lợi cho thể chất. Người ăn nhiều thịt yêu thú có thể lực
sung mãn, cơ bắp dẻo dai hơn người không ăn rất nhiều.
Nam Phong đã đi khoảng 1 km mà chưa thấy bóng dáng yêu thú, linh thảo gì
cả. Bởi vì lượng người vào nơi này kiếm ăn không ít. Gần như 7 tỉnh
thành xung quanh đều đến đây “làm ăn”.
— vù
Đi thêm mấy trăm mét, Nam Phong dùng Lăng ba vi Bộ né ngang, hắn cảm giác có nguy hiểm.
Quả nhiên là 1 đầu Linh Tử Miêu cấp 1 vừa phục kích hắn từ trên cây.
— chíu
Quan Xung Kiếm phóng ra, nhẹ nhàng xuyên thủng đầu con yêu thú.
Lục Mạch thần kiếm vô hình vô sắc, tốc độ lại cực nhanh, Linh miêu kia vừa đáp xuống đất đã chết.
Nam Phong rút truỷ thủ, đào viên nội đan trong bụng yêu thú, cắt lấy 4 cái đùi rửa sạch, cất vào balo làm thức ăn.
Đối với Nam phong, yêu thú cấp 1, quá là dễ dàng, khoing có chút khiêu chiến!
Thông thường, cùng cấp, yêu thú luôn mạnh hơn nhân loại.
Nhưng mà hắn có Lăng Ba vi Bộ và Lục Mạch thần kiếm quá lợi hại!
Vả lại thừa kế từ mẹ là Vương Ngữ Yên, khả năng vận dụng và phối hợp chiêu thức cực kì linh hoạt và hiệu quả!
...
Qua thêm mười ngày, Nam Phong đã thu thập được thảo dược nhiệm vụ, và 36 viên nội đan yêu thú cấp 1 các hệ.
Lúc đói, hắn đều nướng thịt yêu thú để ăn, nên thân thể cũng được lợi rất nhiều.
Nam Phong không dùng Bắc Minh Thần Công hấp thu nội đan luôn, mà muốn
giữ lại, mang về nhà mới dùng. Vì mỗi viên đều toons nửa ngày và đều ở
trạng thái không thể phòng ngự!
Trên đường trở về, bất chợt Nam Phong càm giác bị uy áp của tu vi cao cấp hơn áp chế, khiến cơ thể cử động khó khăn.
Đây là do tu vi chênh lệch 1 đại đẳng cấp gây ra.
Kẻ tấn công hẳn là Trúc Cơ kì, lại biết hắn có thân pháp ảo diệu, nên dùng cách này. Khiến hắn không thể dùng Lăng Ba Vi Bộ!
Quả nhiên 1 nam tử từ trên ngọn cây nhảy xuống nhìn Nam Phong cười gằn.
— tao rất ngạc nhiên khi Trương Hậu mất tích sau khi thiếu chủ bảo hắn
đi giết mày! Mày có thể nói cho tao biết, hiện giờ, Trương hậu ở đâu
không?
— A !
Đoàn Nam Phong hét lên đau đớn.
Gã kia xuất hiện, đồng thời chém ra 2 đao khí cắt lên chân Nam phong.
Gã biết Nam phong có thân pháp rất ảo diệu, nên trước hết, để an toàn, cứ vô hiệu hoá đôi chân hắn đã.
— muốn chết thanh thản, đưa tao phương pháp tu luyện thân pháp của mày nữa!
Vì đã đả thương đôi chân Nam Phong, gã cũng thu lại uy áp tu vi, đồng thời lấy tay bóp cổ hắn uy hiếp.
Nam Phong khó khăn gằn từng chữ.
— ở đời này tham lam đều không có kết quả tốt!
Nam Phon chụp tay cầm lấy huyệt Đại Lăng nơi cổ tay gã, vận Bắc minh Thần công.
Linh lực Trúc Cơ kì lần nữa ùn ùn đổ vào toàn thân kinh mạch Nam Phong.
Lần này đã có kinh nghiệm, Lục Mạch Tâm Pháp đồng thời vận chuyển, thanh lọc linh khí.
Linh khí hệ Thổ, tụ lại mạch Trung Xung Kiếm, dần hình thành lên 1 sợi tơ linh lực màu vàng nâu.
Sau khi hút hết linh lực đối phương, Nam phong rút truỷ thủ đâm cho gã 1 nhát ngay tim, khiến gã chết trong kinh sợ.
— tao đưa mày đi tìm Trương Hậu!
Gã này trẻ tuổi hơn Trương Hậu, nên dù bị hút cạn linh lực cũng vẫn còn sống.
Linh lực cuồng bạo vẫn còn rất nhiều trong người, hắn cần tiếp tục tìm chỗ an toàn vận công.
Thu lấy chiến lợi phẩm, Nam Phong bôi ít thuốc trị thương lên chân, may
là không thương tổn gân cốt, nghỉ ngơi không lâu sẽ khôi phục!
Hắn lê đến gốc cây cổ thụ, dùng 2 thanh truỷ thủ trèo lên cao.
Nam Phong ngồi trên 1 cành to, dựa lưng vào cây, tiếp tục dùng Lục Mạch
thần kiếm tâm pháp thu phục những chân khí cuồng loạn kia.
Trong lúc đó thân thể gã kia cũng bị yêu thú sói hoang đến ăn thịt.
Nam Phong đang bận, nên cũng không giết mấy con yêu thú này.
Mất 2 ngày Nam Phong mới xong việc!
— phù, xong rồi! Tu vi đạt đến Luyện khí sơ kì đỉnh phong. Lại thôn phệ
chỗ nội đan kia, là an ổn tiến vào trung kì! Nhưng mà tu vi tiến nhanh
quá cũng khó giải thích! Ở đời, sao cứ mãi gặp may như vậy!!!
Hắn kiểm tra vết thương ở chân, đã đóng vảy, kết da non. Đan dược trị
thương ở thế giới này thật thần kì! Như còn ở kiếp trước, không có 10
ngày, nửa tháng thì không thể đi lại.
Hiện tại đã có thể!
Nam Phong quay trở lại Nguỵ Hoà trấn. Hắn tại đây thuê 1 phòng, định tấn cấp luyện khí trung kì mới lại trở về Học Viện.
Lần này thật may mắn là kẻ kia tham lam không giết hắn luôn, bằng không hắn đã chết!!
Đoàn nam Phong càng thêm khát khao lực lượng!
Trong phòng, hắn biến từng viên từng viên nội đan cấp 1 các hệ thành bột phấn.
Mỗi viên là 1 lần đau đớn thấu xương, thấu óc. Nửa ngày Nam Phong mới có thể hoàn thành hấp thu và chuyển hoá 1 viên nội đan.
Nửa tháng trôi qua.
Tu vi cũng đã là Luyện khí trung kì, trong 5 mạch kiếm Thương Dương,
Thiếu Trạch, Quan Xung, Thiếu Xung, Trung xung đều lượn lờ sợi tơ linh
lực hệ Hoả, Kim, Thổ, Mộc, Thuỷ. Chỉ còn lại Thiếu Thương kiếm vô hệ,
nằm ngoài ngũ hành là trống rỗng.
Nam Phong biết Thiếu Thương kiếm mang thuộc tính Lôi điện, cái này hắn cũng không hiểu sẽ tích luỹ kiểu gì!
Riêng Thương Dương và Quan Xung Kiếm, hoàn toàn có thể xuyên phá phòng
ngự lấy mạng trúc cơ kì. Vì linh lực áp xúc trong 2 mạch này đều là toàn
bộ linh lực của cao thủ Trúc cơ kì!
...
Trở lại Học Viện sau gần 2 tháng, ai cũng kinh ngạc trước sự tiến bộ tu vi của Nam Phong.
Hắn chỉ cười trừ nói là may mắn ngặt được 1 bọc có gần ngàn viên Tụ khí đan cấp thấp, nên mới tăng nhanh thế này!
Chứ bình thường tu luyện không dùng đan dược, cũng phải 3,4 năm mới từ sơ kì lên trung kì được.
Giá thành Tụ khí đan cấp thấp cũng rất đắt, vận may của Nam Phong khiến nhiều người đố kị đến đỏ mắt.
Như lý Dũng, tư chất gã bình thường, gia tộc không đầu tư nhiều, mỗi
tháng chỉ có 2 viên tụ khí đan cấp thấp, năm nay 19 tuổi mà vẫn Luyện
khí trung kì!
Nam phong đạt đến tu vi bằng gã chỉ trong vòng gần 2 tháng!
..
Nam Phong vui vẻ muốn đến gặp lục Tiên nhi thì lại nghe cha nuôi nói nàng đã rời đi.
— a, cha, cô ấy đi đâu?
— nửa tháng trước, có cao thủ của Nguyệt Hoa cung nhìn trúng tư chất của
nó, mang nó đi rồi. Nó muốn chờ con , nhưng vị kia không có thời gian,
chỉ cho 3 ngày.
Đoàn Nam Phong hơi ngẩn người.
Thế giới này chia làm nhiều khu vực khác nhau.
Nơi hắn sinh sống, thực ra chỉ là 1 đại lục nhỏ, linh khí loãng.
Cách mấy vạn dặm đường biển, Địa Ngục Chi Hải, nơi có vô càn hải yêu khủng bố, tồn tại 1 siêu cấp đại lục, Trùng Thiên đại lục.
Nơi đó thiên địa linh khí nồng đậm, cao thủ như mây.
Ví như ở tiểu đại lục này, Kim đan sơ kì là cực hiếm, chỉ cấp độ Hiệu trưởng Học Viện, gia chủ đại gia tộc mới đạt đến.
Nhưng ở kia, Kim đan kì nhiều nhan nhản.
Chỉ là muốn vượt Địa ngục chi hải, phải có tu vi Kim đan kì trở lên.
Trùng Thiên đại lục, chính là mơ ước của mọi người nơi tiểu đại lục!
Đoàn Nam Phong trước kia cũng mang 1 mong ước như vậy, nhưng hắn biết đó chỉ là mong ước xa vời.
Nguyệt Hoa Cung là 1 trong 5 môn phái lớn nhất Trùng Thiên đại lục.
Vốn Đoàn Nam Phong hiện tại chẳng hứng thú gì gia nhập môn phái này nọ,
nhưng mà hắn đã thấy Lưu Tiên Nhi, hắn sao có thể để vuột nàng!
Chương 1
Đại Lý Hoàng đế Đoàn Dự cùng Hoàng hậu Vương Ngữ Yên sinh được 1 con trai, đặt tên là Đoàn Nam Phong.
Hắn kế thừa bản tính hào hoa phong nhã của cha, sự thông minh và ngộ
tính siêu quần của mẹ. Nhưng mà chẳng mấy liên quan, lại còn thêm tính
hám gái cùng tiểu đệ đệ ngoại cỡ của Đoàn Chính Thuần.
Khắp nơi lưu tình, không màng hoàng vị, võ công. Bắc Minh Thần Công, Lục
Mạch Thần Kiếm cũng là học cho biết. Duy nhất hắn thấy hứng thú là Lăng
Ba vi Bộ. Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách mà! Võ công cao cường đều
có kết cục không tốt!
Tiêu Phong, Mộ Dung Phục, Mộ Dung Bác, Cưu Ma Trí, Đoàn Diên Khánh có ai
không phải cao thủ lừng danh thiên hạ! Kết quả có ai ngon đâu. Cứ như
cha hắn, chạy giỏi, rinh toàn gái đẹp!
Phong lưu là không xấu, nhưng lại chọc giận nhiều xú nam nhân.
Đoàn Nam Phong không bao giờ ngờ kết cục như vậy.
...
Hắn chớp chớp mắt nhìn bầu trời trong xanh, nhưng hắn biết, bầu trời này và bầu trơi kia đã không còn là một.
Tại sao hắn biết ư?
Hắn tinh tường mình đã chết! Chết trong tay người hắn không bao giờ có thể ngờ!
Trọng sinh vào thân thể mới, hấp thu toàn bộ kí ức của cỗ thân thể này. Để hắn mở mang rất nhiều.
Hoá ra Đại lý thật nhỏ bé, Trung Nguyên cũng thật bé cỏn con. Thế giới đó trong toàn vũ trụ này thật quá bé nhỏ!!
Tuy thân xác này mới 17 tuổi, nhưng vì không có tư chất tu luyện, đã
giành phần lớn thời gian vào rèn luyện cơ bắp thân thể và nghiên cứu đèn
sách.
Trong thế giới tu tiên này, thực lực Luyện khí sơ kì không khác gì con kiến hôi!
Dù thế thì so ra, cũng mạnh mẽ hơn cao thủ hàng đầu trong kiếp trước nhiều lắm!
Đoàn Nam Phong lật cái xác nằm cạnh xem có thu được đồ vật gì tốt hay
không. Đây là thói quen của thế giới này, của cải của kẻ chiến tử chính
là chiến lợi phẩm cho người chiến thắng.
Nam Phong trọng sinh đúng thời điểm cỗ thân thể này bị bóp cổ đến chết ngạt.
Hắn lúc đó không muốn chết, tự phát thi triển Bắc Minh Thần Công, hút hết linh lực của kẻ ra tay.
Một màn khiến hắn ngây người.
Kẻ đó già đi thấy rõ, đến thi cạn linh lực thì chết già!
Sau đó hắn mới hiểu, tu vi càng cao, thọ nguyên càng lớn, nhưng 1 khi tu
vi thụt lùi, thọ nguyên cũng ngắn lại, số năm đã sống lập tức hiện rõ.
Kẻ ra tay, rõ ràng là cao thủ Trúc cơ sơ kì.
Hấp thu 1 lượng cực lớn linh lực, khiến thân thể hắn muốn bạo nổ.
Đoàn Nam Phong nhanh chóng vận chuyển Lục Mạch Thần Kiếm tâm pháp, khống chế số linh lực này.
Nhưng vẫn là quá tải với kinh mạch và đan điền của 1 kẻ không có tu vi.
Kết quả hắn nhanh trí, cố gắng áp súc những linh lực dư thừa vào mạch kiếm khí.
Linh lực hắn hấp thu thuộc về Hoả hệ, nên mạch được chọn, chính là Thương Dương thuộc hành Hoả.
Kết quả trôi qua 3 ngày, từ 1 người không thể tu luyện, Đoàn Nam Phong
đã đạt Luyện Khí sơ kì, đồng thời bên trong mạch kiếm khí kia, một vệt
nhỏ màu đỏ xuất hiện. Đó chính là linh khí cô đọng tạo ra.
Sau khi ngấu nghiến chút lương khô trong túi, Đoàn Nam Phong thử uy lực
Thương Dương Kiếm, sức công phá khiến hắn choáng váng. Vượt xa lực công
kích mà 1 Luyện khí sơ kì có thể đạt đến. Sơ sơ phải gấp 20 lần.
Mà sau khi sử dụng, không ngờ vệt sáng lại có năng lực hấp thu thiên địa linh khí, từ từ bổ sung tiêu hao.
Mà những kiếm khác, hắn là phải dùng linh khí từ đan điền kích phát mới
được, lực công kích lại chỉ bằng 1/10 Thương Dương Kiếm này!
Nói như vậy, nghĩa là lực sát thương do 5 mạch kiếm còn lại xuất ra cũng mạnh gấp đôi 1 Luyện khí kì cùng cấp.
Thành ra Đoàn Nam Phong không biết đánh giá cấp độ Lục Mạch Thần Kiếm
thuộc cấp độ nào? Thiên, Địa, Huyền, Hoàng chính là tứ đại đẳng cấp phẩm
chất võ kĩ của thế giới này.
Đoàn Nam Phong cũng không muốn để tâm vào vấn đề này thêm nữa, trước kia
cỗ thân thể này không có linh căn, không thể tu luyện, sau này vẫn là
vậy.
Cho nên hắn muốn tăng tu vi, chỉ có thể đi hấp của người khác, hoặc dùng thiên tài địa bảo, hoặc chính là đan dược!
Chỉ là ngay từ kiêp trước, không phải bất đắc dĩ, Nam Phong cũng không dùng đến Bắc Minh Thần Công.
Thống khổ phải chịu khi nội lực của người khác chảy trong kinh mạch
không phải là nhỏ. Hiện tại là linh lực, đau đớn khó chịu còn tăng gấp
mấy lần!
Thiên tài địa bảo càng là khó tìm.
Đan dược giá cả đúng là đắt, nhưng không phải là không thể kiếm lấy.
Nam Phong nội thị đan điền, linh khí hắn vừa tiêu hao để thử Lục Mạch Thần Kiếm đang từ từ khôi phục.
Nhưng vì không có linh căn, không có công pháp, nên tốc độ nà khá là thong thả, chậm rãi.
Nếu có công pháp mà nói, chỗ tiêu hao đó chỉ cần vận công mấy phút là bù lại. Hiện tại của hắn chắc phải vài giờ!
Đoàn Nam Phong cất chiến lợi phẩm vào balo trên vai, cất bước trở về Học Viện.
Cuộc sống mới, không ngờ cũng là 1 người trùng tên trùng họ!
...
Gia cảnh Đoàn Nam Phong ở thế giới này không có gì hơn người. Hắn là 1
trẻ mồ côi được 1 giảng viên của Học Viện Hoàng Gia nhặt về nuôi từ bé.
Do ko thể tu luyện, nên hắn cố gắng đầu tư vào tri thức, hướng về 1 nghề
nghiệp ổn định sau này, chính là kế nghiệp làm giáo viên của cha nuôi.
— Phong Nhi, con đi đâu mấy ngày vậy? Ta lo cho con quá!
Một trung niên nam tử hoà ái đón Nam Phong trở vào nhà.
— A, tu vi của con ?
— mấy hôm vừa rồi con bị lạc trong rừng, vô tình ăn được Bạch Ngọc Nhân
Sâm, tuy tuổi sâm không cao, nhưng lại lên được Luyện Khí sơ kì!
— ồ, vận khí của con không tệ! Ít nhất thì sau này, con đã có thể dùng đan dược để tăng tu vi!
Phàm nhân, là cách người ta gọi người không có linh căn. Nếu chưa có tí tu vi nào, có ăn bao nhiêu đan dược cũng vô dụng.
Nhưng chỉ cần mở ra 1 khe cửa nhỏ, liền có thể dùng đan dược mà tiếp tục
đi lên. Dĩ nhiên cái giá cũng sẽ không nhỏ. Vì đan dược cấp độ càng cao
càng đắt, chưa kể tu vi càng cao, lại càng cần nhiều đan dược cấp cao.
Hắn cũng không muốn cha nuôi biết chuyện Lý Dũng muốn đưa hắn vào chỗ chết. Đây là học trò khá là ưng ý của cha nuôi.
— con đến bên kí túc nữ báo Tiên Nhi 1 tiếng đi, mấy hôm con mất tích, nàng ta là người lo lắng còn hơn cả ta, ha ha
— vâng
Lục Tiên Nhi, được mệnh danh là hoa khôi đệ nhất Học Viện Hoàng Gia.
Thông minh, tài giỏi, lại là thiên tài tu luyện, không hiểu sao, bao
nhiêu tài tuấn thanh niên theo đuổi đều không lọt mắt xanh, lại thích
Đoàn Nam Phong.
Cũng chính nàng là nguyên nhân khiến Lý Dũng ghen ghét muốn giết Nam Phong.
...
— cốc cốc
— mời vào!
— Tiên Nhi, là ta!
Đoàn Nam Phong kế thừa toàn bộ kí ức, tình cảm của chủ nhân khối thân
thể cũ. Nhưng khi nhìn thấy Lục Tiên Nhi cũng không khỏi ngây người.
Quá đẹp!
Không lời nào có thể tả hết nét đẹp của nàng! Khuôn mặt trái xoan, lang
da trắng hồng, máu tóc đen mềm mượt, đôi mắt trong như thu thuỷ, đôi môi
trái tim xinh đẹp, vóc người hoàn mỹ, không chút nhược điểm!
— hi hi, làm như lần đầu thấy người ta, còn ngây ra đấy, không mau vào đi!
Đúng là nữ nhân thế giới này cổ hủ hơn ở thế giới kia, nhưng Đoàn Nam
Phong cũ cũng rất nhát gái, đến giờ cũng chưa cầm nổi tay người đẹp, dù
nàng nhấp nháy đèn xanh loạn cả lên rồi.
Nam Phong hớp ngụm trà, trong đầu vần vũ những kinh nghiệm cua gái nhằm tìm phương pháp thích hợp.
— ồ, cậu đã bước vào Luyện khí tầng 1!?!
Ánh mắt Lưu Tiên Nhi lấp lánh vui mừng. Nên biết, đồ vật có thể khiến
phàm nhân bước được bước đầu tiên trên con đường tụ khí là cực kì hiếm,
có tiền không mua được!
Chỉ cần có thể bước ra được bước này, tu vi sau này liền có khả năng lên cao, kéo dài thọ nguyên.
Lưu Tiên Nhi vốn lăn tăn việc tuổi thọ của Đoàn Nam Phong quá ngắn, nhưng hiện tại đã tốt rồi!
Sau một hồi nói chuyện, gương mặt Lưu Tiên Nhi ửng hồng đầy e thẹn, vô cùng mỹ lệ.
— hi hi, không biết là miệng cậu lại dẻo vậy nha.
— có trời chứng giám, toàn là lời nói thật lòng của anh!
— cậu thôi đi, cả buổi hôm nay lại tranh thủ xưng anh em với tớ nữa chứ!
...
Đến tối, Đoàn Nam Phong ngồi trong phòng của mình, tay giở cuốn công
pháp tu luyện linh khí, nhưng trong đầu vẫn lởn vởn hình bóng Lưu Tiên
Nhi.
— nữ nhân thế giới này đúng là khó quá. Thật đã thích đến vậy mà không chịu cho!
Hắn liếm mép, cảm nhận lại hương vị tuyệt vời của đôi môi, cái lưỡi mỹ nhân.
Rõ ràng sau 1 hồi hôn môi đầy khéo léo, hắn làm nàng nóng bừng cả người,
thế mà ma trảo của hắn vừa mới đặt lên gò bồng đảo, đã bị nàng đẩy ra!!
— ha ha, chỉ sớm hay muộn mà thôi!
Thu liễm tinh thần, Đoàn Nam Phong dựa theo cuốn sách mà vận công.
...
— oác
Đoàn Nam Phong giật mình tỉnh giấc.
Thì ra hắn ngủ quên lúc tu luyện! Một khi ngồi vận khí mà không thể thu
nạp thiên địa linh khí, sẽ chẳng khác nào ngồi thư giãn, rất dễ buồn
ngủ.
— quả nhiên không có linh căn không thể tu hành!
Nam Phong đã hiểu, trước đó Nam Phong cũ cố gắng rất nhiều mà không thể tiến vào Luyện Khí kì đúng là như vậy.
Vậy là hắn chỉ còn con đường đi hút của người khác hoặc ăn đan dược.
— ta sẽ không chủ động hút của ai, trừ phi người ta muốn đụng ta, ta mới ra tay!
Mở balo nghiên cứu chiến lợi phẩm thu được trên người hộ vệ của Lý Dũng.
Kẻ ra tay sát hại Đoàn Nam Phong chính là do Lý Dũng sai phái.
Đồ đạc thu được không có gì nhiều, 1 ít ngân phiếu, 2 bình đan dược, vài
mẩu quặng kim loại gì đó, mấy cây thảo dược, 2 quyển bí kíp chưởng pháp
phổ thông. Thân phận 1 hộ vệ, cũng không phải giàu có!
Nam Phong xem xét 2 bình đan, 1 lọ là Hồi Huyết đan, giúp chữa trị
thương thế cấp thấp, 1 là tụ khí đan, cũng là đan dược cấp thấp, có tác
dụng tăng cường linh lực cho người sử dụng.
Có 10 viên. Hắn tính toán, dùng hết 10 viên thì tu vi cũng không tăng lên bao nhiêu.
— Đúng là muốn tăng tu vi bằng đan dược cần phải rất giàu có!
...
Hôm sau, trên đường đến lớp, Đoàn Nam Phong chạm mặt Lý Dũng. Gã trợn
mắt không thể nào tin. Trúc cơ sơ kì ra tay, sao có thể thất bại? Mà
đúng rồi, mấy ngày rồi chưa thấy Trương Hậu trở lại!?!
— ồ, đã là Luyện Khí sơ kì sao? Nam Phong, có dám cùng tao chiến 1 trận?
— mày não tàn hay bại não? Tu vi Luyện khí trung kì mà lại đòi chiến đấu với Luyện khí sơ kì?
Nam Phong chẳng sợ gì tên này, nhưng mà ảnh hưởng 1 chút tính tình kiếp trước, hắn rất lười dụng võ!!
— mày sợ sao? Không đáng mặt nam nhi!
— tao là nam hay không cứ bảo bồ mày đến gặp tao là biết thôi.
— mày ..
Lý Dũng bị Nam Phong nói cho nghẹn 1 bụng tức.
Gã phóng đến, vung tay tát 1 cái.
Chỉ thấy chân Nam phong di chuyển theo bộ pháp kì lạ nhưng rất huyền
diệu, thân thể ngả ra lui về sau né tránh bàn tay Lý Dũng 1 cách hoàn
hảo!
Lăng Ba Vi Bộ là thân pháp vận hành theo quy luật ngũ hành bát quái, rất khó nắm bắt.
Lý Dũng giật mình, tiếp tục tấn công như vũ bão, nhưng như cũ, vẫn không thể đụng tới chéo áo Nam phong!
Nam Phong cũng chỉ có thể né tránh, hắn mà dùng Lục Mạch Thần Kiếm, tiêu
hao rất lớn, chẳng may không thắng, đến lúc linh lực cạn kiệt, Lăng Ba
Vi Bộ cũng chẳng thể dùng!
Mà Thương Dương Kiếm kia quá bá đạo, hắn vẫn chưa có thời gian luyện tập
để có thể phóng xuất lực đạo như ý. Giờ mà dùng, chắc chắn sẽ giết chết
Lý Dũng!
Hắn chẳng ngại giết gã, nhưng chỗ này đông người chứng kiến, sẽ bị đuổi khỏi học viện ngay!
Cái này sẽ làm cha nuôi vừa lo lắng vừa mất mặt.
— đừng chạy như chuột, có giỏi thì đứng lại đánh cùng tao!
— não tàn!
— bố giết mày!!
— tao đéo rảnh dây dưa với mày!
Đoàn Nam Phong vận dụng Lăng Ba Vi Bộ đã đến mức lô hoả thuần thanh, chỉ
mấy chớp mắt đã nhẹ như chim hạc nhảy trên những tán cây mà đi xa.
Ở 1 chỗ xa xa, 2 ông lão vuốt râu bình luận:
— thân pháp thật cao minh!
— trước kia nó không thể tu luyện, không ngờ vừa bước vào Luyện Khí kì
đã có thân pháp huyền diệu như vậy! Mà ta chưa từng thấy bao giờ! Có nên
ép nó giao bí kíp cho học viện?
— không nên, chỗ chúng ta không phải là tông môn! Chúng ta dạy kiến thức
cơ bản, hướng đạo tâm tính không nhập ma! Còn tạo hoá của mỗi người,
chúng ta không can thiệp! Lão có vẻ lại sân si rồi!
— ha ha, coi như ta chưa nói gì được không!
— chỉ đáng tiếc là linh căn của nó!
...
Sau lần đọ sức phát sinh ngoài ý muốn, Đoàn Nam Phong vẫn hàng ngày đổ
mồ hôi tập luyện cơ bắp thân thể và nghiên cứu cách vận dụng linh lực
thay thế nội công.
Lần đó dùng linh lực phát động Lăng Ba Vi Bộ, hắn cảm thấy có chút không tự nhiên, bằng không hiệu quả còn cao hơn nữa!
Dĩ nhiên lúc đó, kết quả cũng đã hơn hẳn dùng nội công rất nhiều lần!
Dù sao thì linh lực cao cấp hơn nội lực vô số lần mà.
Giống như đan điền, khi đã chứa linh lực, sẽ không thể chứa nội lực, bao
nhiêu nội lực do hắn dùng Tâm pháp võ công luyện ra đều bị linh lực bài
xích đẩy ra ngoài.
...
Thế giới này là mạnh được yếu thua, kẻ mạnh thích làm gì thì làm. Đoàn
Nam Phong muốn sống tiêu dao tự tại, tìm bướm hái hoa, nhất định phải
mạnh!
Như với Lưu tiên Nhi, hắn muốn mạnh mẽ “tấn công” 1 chút, nhưng nàng ấy
dễ dàng đánh bật hắn. Tu vi của nàng là Luyện Khí hậu kì.
Mười bảy tuổi đạt tu vi như vậy, cũng chính là thiên tài hiếm có của Học Viện Hoàng Gia nói riêng, cả Uyên Long quốc nói chung!
Tập mệt, Nam Phong ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, hắn nhặt lên 1 vật tròn tròn chiến lợi phẩm xem xét.
Vật này là 1 viên nội đan yêu thú cấp 1, thu được trên người Trương Hậu.
Yêu thú chính là sinh vật có khả năng hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa linh khí mà tu hành.
Cấp 1 tương đương với Luyện khí sơ kì của nhân loại.
Vô tình hắn vận dụng Bắc minh thần công, lòng bàn tay tạo ra vòng xoáy hấp lực, không ngờ khiến viên nội đan hoá thành bột phấn.
Mà trong kinh mạch Nam Phong, xuất hiện 1 luồng linh lực cuồng bạo.
Nam Phong cảm giác da thịt muốn vỡ nát ra, rất đau đớn và khó chịu, còn hơn khi hấp thu linh lực của Trương Hậu.
Hắn cố cắn răng giữ tỉnh táo, vận tâm pháp Lục Mạch.
Tâm Pháp Lục mạch thần Kiếm dẫn dắt mấy trăm chu thiên, sau nửa ngày,
trích ra khoảng 1/10 chỗ linh lực đó bổ sung cho đan điền, chỗ còn lại
quy tụ vào trong mạch Thiếu Trạch Kiếm, vì linh lực trong viên nội đan
kia mang hệ Kim.
Chúng cũng hình thành lên 1 sợi mỏng như tơ màu vàng kim, lưu động trong mạch Thiếu Trạch.
— có thể như vậy sao!!!
Nam phong hớn hở, như vậy, hắn lại có thêm 1 phương pháp tăng cường tu vi.
Chính là đi săn giết yêu thú.
Thế giới này, nhân loại và yêu thú, tình thế bất lưỡng lập, lấy lẫn nhau làm thức ăn.
Nên có giết chúng, Nam Phong cũng không thấy tội lỗi gì!
Thế là, tranh thủ nhận nhiệm vụ vào U Ảnh Sâm Lâm hái thảo dược, Đoàn
Nam Phong quyết định chuyến này sẽ thu thập 1 lượng lớn nội đan yêu thú.
Học viện, ngoài giáo viên, cũng chỉ là học viên. Số lượng giáo viên thì
ít mà học viên lại nhiều. Nên có rất nhiều công việc cần người thực
hiện.
Giáo viên thì bận bịu trăm công ngàn việc, vì vậy phải để học viên đi làm.
Mà học viên thì đời nào chịu vui vẻ làm việc bao giờ!
Thế là chính sách nhiệm vụ - phần thưởng ra đời!
...
Từ Học Viện Hoàng Gia, cưỡi ngựa một ngày thì đến ngoại vi U Ảnh Sâm lâm.
Cánh rừng nguyên sinh này rất rộng lớn, là nơi cung cấp tài nguyên vô
tận cho Uyên Long quốc. Nhưng cũng là nơi rất nguy hiểm, vì sâu bên
trong, tồn tại rất nhiều yêu thú cấp cao!
Nhiệm vụ của học việc chủ yếu có thể làm được ở loanh quanh ngoại vi.
Nam Phong gửi ngựa ở Nguỵ Hoà Trấn, 1 trấn nhỏ ngoài U Ảnh Sâm Lâm, nơi nhân loại nghỉ ngơi, buôn bán trước và sau khi vào rừng.
1.Scroll down to the bottom of the page. Click on "Get Link".
2.Wait 20 seconds for the link to appear.
3.Click on "Ready. Go!".
4.Go to a new page and continue scrolling to the bottom of the page to get the link.
5.After 3-4 times, MEGA link with secret code will be displayed!
1.Kéo chuột xuống cuối trang. click "Get Link".
2.Chờ 20 giây để hiện thị link.
3.Click vào "Ready. Go!"
4.Sang trang mới và tiếp tục kéo xuống cuối trang lấy link
5.Quá trình lặp lại khoảng 3,4 lần sẽ lấy được link Mega va code
Healthy Eating: Focus on consuming whole, nutrient-dense foods such as fruits, vegetables, lean proteins, and whole grains. Limit processed foods, sugary snacks, and high-calorie beverages.
Portion Control: Be mindful of portion sizes. Using smaller plates can help control portions and prevent overeating.
Regular Exercise: Incorporate regular physical activity into your routine. Aim for a combination of cardiovascular exercise (like walking, running, or swimming) and strength training to build muscle and boost metabolism.
Stay Hydrated: Drink plenty of water throughout the day. Sometimes thirst can be mistaken for hunger, so staying hydrated can help prevent unnecessary snacking.
Mindful Eating: Pay attention to your body's hunger and fullness cues. Eat slowly and savor each bite, and try to avoid eating while distracted (such as watching TV or using your phone).
Set Realistic Goals: Set achievable and realistic weight loss goals. Aim for gradual, sustainable progress rather than rapid weight loss, which is often not sustainable in the long term.
Get Adequate Sleep: Aim for 7-9 hours of quality sleep each night. Poor sleep can disrupt hormones related to hunger and appetite, leading to weight gain.
Manage Stress: Practice stress-reducing techniques such as meditation, deep breathing, or yoga. Stress can lead to emotional eating and sabotage weight loss efforts.
Seek Support: Surround yourself with supportive friends, family, or a weight loss group. Having a support system can provide encouragement and accountability.
Dị năng chuyển thế
Chương 1
Jack mở mắt, đứng lên làm mấy động tác yoga, giúp giữ thân thể luôn dẻo dai, mạnh khoẻ.
Sau đó hắn cầm tờ ghi danh thi đấu võ đài, chạy ra khỏi căn nhà nhỏ đơn sơ.
— ca ca, nhớ mua kẹo nha!
Jack ngoảnh đầu nhìn 2 đứa nhóc 3 tuổi, gật đầu.
Chúng là 1 cặp sinh đôi, 1 nam 1 nữ, em ruột của Tiêu Dao.
Nhà nghèo, cha đi làm thợ săn, vì cứu người mà bị thổ phỉ giết.
Mẹ đau buồn, sinh ra 2 đứa em, 1 năm sau đổ bệnh cũng mất.
Tiêu Dao, 1 đứa trẻ 8 tuổi, chăm 2 đứa em 1 tuổi sống qua ngày.
Đến nay đã được 2 năm.
Với 1 đứa trẻ 8 tuổi bươn ba bên ngoài kiếm tiền rất không dễ. Hắn lại
là kẻ ngay thẳng, dù đi vào rừng săn thú dữ cũng không chịu đi làm móc
túi.
Cha của hắn trước kia cũng dạy hắn vài đường võ vẽ, lại cũng thường
xuyên tập luyện, nên việc vào rừng săn bắn cũng thường xuyên.
Chỉ là ông trời không có mắt, lại để hắn gặp nạn khó qua.
1 năm trước 1 luồng sét xẹt xuống cướp đi sinh mạng Tiêu Dao, cũng là
lúc 1 linh hồn từ 1 thế giới khác nhập vào, trọng sinh, Jack.
Hai linh hồn đồng hoá, dung hợp, Jack rất thương và chiếu cố 2 đứa em.
Từ 1 năm nay, cuộc sống của 3 anh em đã khá lên rất nhiều.
Nhưng mà thịt thú rừng kia bán đi cũng không đủ cho bọn họ sửa sang lại căn nhà cũ nát.
Jack nhìn tờ đăng kí tỉ võ cười rạng rỡ, phần thưởng đều rất hấp dẫn.
Thực ra buổi tỷ võ này là 1 hình thức giải trí của Liễu gia. Bọn họ dùng cách này làm nhà cái đánh cược thu lợi rất lớn.
Tỷ võ phân làm 2 loại, người phàm và Luyện khí kì.
Jack đương nhiên là ở võ đài giành cho người phàm.
Hắn biết thế giới này, có 1 loại người, có khả năng hấp thu thiên địa
linh khí mà tu luyện, trở lên cường đại. Bọn họ là những tu luyện giả.
Người muốn tu luyện, phải có linh căn, linh căn phẩm chất càng tốt, tu luyện càng có lợi.
Tiêu Dao không rõ mình có linh căn hay không, mà Jack cũng chưa có cơ hội tìm hiểu vấn đề này.
Trong số phàm nhân, dù hắn nhỏ tuổi nhất, nhưng Jack tin, mình sẽ đạt thứ hạng cao nhất!
Phần thưởng này sẽ đủ cho hắn nộp học phí vào nội trú trong 1 Học Viện
nào đó. Quan trọng là khi vào học viện, hắn có thể xin mang theo 2 đứa
em nhỏ, như vậy bọn nó sẽ có điều kiện sống tốt hơn!
Uyên Long đế quốc rộng lớn, đông dân cư, nhiều thành thị, số lượng Học Viện là không ít.
Học Viện là nơi đào tạo thế hệ trẻ, dù văn, dù võ, dù nghề, nếu đạt kết quả tốt, đều sẽ được triều đình trọng dụng.
Jack sống lại trong hình hài mới, cũng không cầu cái gì nổi bật, trở
thành đệ nhất thiên hạ nọ kia. Hắn chỉ mong bình yên sống cuộc đời mới
cùng 2 đứa em nhỏ.
Nhưng điều kiện hiện tại quá nghèo, rất khó trả học phí, nên lần này chỉ có thể 1 phen thể hiện tài năng!
Sau khi đăng kí, nhận 1 lệnh bài, Jack ra về chờ 2 hôm nữa mới bắt đầu.
Trên đường về, hắn không quên vét túi mua 1 chút kẹo cho 2 đứa em.
Tiêu Dao đang tuổi lớn, lại chăm tập luyện thể chất, sức ăn rất lớn. Thú
rừng săn được, không đủ phục vụ nhu cầu ăn uống của 3 anh em, không còn
dư chút nào để bán. Đơn giản, nó mới là đứa trẻ 9 tuổi thôi!
Ngay cả khi Jack nhập thể, có khả năng rất đặc biệt, nhưng cũng chỉ cải
thiện tình hình 1 chút mà thôi. Thừa ra 1 chút tiền, thi thoảng mua cho
các em quần áo mới, kẹo hay đồ chơi!
— đứng lại! Có bao nhiêu tiền, đưa hết đây!
Trời đúng là đang ngủ gật hay sao? Lại có kẻ chặn đường cướp của của 1 đứa nhóc nghèo như Jack.
Xem quần áo lam lũ, người đi cướp kia quả thật chắc cũng cùng đường!
— hài, ông xem, ta là người có tiền sao!
— đưa .. gói kẹo đây cũng được!
Ánh mắt kẻ cướp thoáng chút nhu hoà, nhưng nhanh chóng sắc bén.
Gã chạy nhanh đến bên Jack, muốn ra tay trước.
1 đấm đánh ra đầy lực lượng, bộ pháp ổn trọng, tốc độ nắm đấm rất nhanh.
Jack né nghiêng người, đảo chân đã vòng ra sau, chân đá nhẹ vào trụ gã cướp đường.
— Á
Gã không ngờ đứa bé này linh hoạt như thế, mất đà lộn 1 vòng trên mặt đất.
Gã nhịn đau lồm cồm bò dậy, tiếp tục lao vào đánh.
Jack tranh thủ mượn gã làm đối tượng đối luyện thực tế. Một năm nay, luyện tập chỉ là luyện tập, không hề có tính thử thách.
Chiêu thức của Jack đơn giản, nhưng vận dụng lực lượng hợp lý, chuyên
nhắm vào vị trí yếu hại như khớp, huyệt mà đánh, nên dù trông như bọ
ngựa đá xe, nhưng mà xe đang lùi dần, rên rỉ vì đau.
Cuối cùng bằng 1 nắm đấm đúng yết hầu, gã cướp đường không chết, nhưng cũng đau không thở được ôm họng nằm 1 chỗ.
— hu hu, đừng giết cha em..
Tất nhiên Jack không định làm điều này, nhưng mà từ trong góc đường, 1
cô gái nhỏ tầm 4-5 tuổi khóc sướt mướt chạy ra ôm lấy gã cướp, xin tha.
Thời buổi này, người nghèo ở khắp nơi, nhưng giới quý tộc vẫn giàu nứt đố đổ vách.
Jack vét nốt vài chinh trong túi, chia nửa gói kẹo đưa cho cô bé.
Từ khi ở cùng 2 đứa em nhỏ, hắn đặc biệt quý trẻ em.
— cám ơn ca ca !
Jack phẩy tay, tiếp tục đi về phía ngoại ô.
Cũng may trong nhà còn ít thịt thú rừng, tối nay có đồ ăn. Sáng mai ngủ dậy rồi tính tiếp.
2 đứa nhỏ mặt mày hớn hở nhận gói kẹo từ tay Jack, đứa bá cổ, đứa leo lưng hôn hắn chùn chụt.
Jack mỉn cười xoa đầu 2 em, đi chuẩn bị bữa tối.
2 đứa em này tuy nhỏ tuổi, mới 3 tuổi, nhưng dường như cũng hiểu sự vất vả của hắn, dù ăn uống hay ngủ hay chơi đều rất ngoan.
Thu dọn 1 chút, cho 2 em lên giường xong, Jack nằm trên chõng tre ngoài sân ngủ cho mát.
Hắn nhắm mắt.
....
Jack ở trên bãi cỏ, đối mặt hắn là 1 người đàn ông lực lưỡng.
— vù
Cả 2 dùng tốc độ rất nhanh lao vào nhau, người đấm kẻ đá, chiêu thức đơn giản, nhưng chứa đầy lực lượng.
Lúc thì Jack bị đánh bay, lúc thì đại hán kia bị đấm lùi. Nhưng hắn không hề nao núng, vẫn không ngừng đánh tới.
Nếu có ai đó ở đây bấm giờ, sẽ thấy đã trôi qua khoảng hơn 70 giờ !!
70 giờ hoạt động không ngừng, không ăn không nghỉ!
...
Jack mở mắt!
Mồ hôi đầm đìa, cơ thể như vừa đánh trận xong vậy.
Hắn nhổm dậy đi chuẩn bị bữa sáng, lát còn phải vào rừng đi săn.
...
Nhà nghèo cũng không có cái gì là cung tên hay giáo dài, Jack chỉ cầm trong tay 1 con dao phay làm bếp.
Đây là vũ khí đi săn của hắn.
Khu rừng cách ngoại ô Hoàng Hà Thành khoảng hơn 15 km. Jack chỉ chạy 1 chút là đến nơi, đây cũng là cách tập thể lực của hắn.
Ở trong rừng, vừa đi vào sâu, vừa nhai thịt khô bổ sung năng lượng.
Ngoại vi khu rừng đã có rất nhiều người săn bắn, phải đi vào sâu bên trong.
— grào
Jack theo phản xạ né ngang người, một con hổ lớn phóng vụt qua bên cạnh hắn, 2 trảo vươn ra những vuốt sắc bén.
— tốt, thịt hổ không tệ, nanh và xương bán cho hiệu thuốc nấu cao cũng
được giá! Da hổ có thể làm cho Tiêu Thần, Tiêu Ngọc bộ áo mới!
Jack hưng phấn.
Con hổ rất nhanh, nhưng Jack còn nhanh hơn, tay cầm dao phay chém tới!
— méo !
Con hổ gào lên đau đớn.
Trên mình nó đã lồ lộ 1 vết thương thấy xương!
Nó sợ rồi, tại sao nhân loại nhỏ bé này lại mạnh thế! Mấy tên to con hơn hợp sức mà còn bị nó ăn thịt!
Nó muốn chạy.
Jack ném mạnh dao phay.
— phập
Con dao lướt phần sắc bén, chuẩn xác cắt động mạch cổ con hổ, máu phun xối xả, chạy thêm vài mét liền gục.
Jack đã tập những cách dùng dao phay này mười năm rồi, lô hoả thuần thanh!
Hắn nhanh chóng lọc thịt, lấy xương hổ cho vào ba lô và bao tải, chặt gỗ chế tác 1 cái xe kéo đơn giản, khệ lệ kéo về.
Một đứa trẻ 10 tuổi mà kéo cả trăm kg cả thịt lẫn xương hổ, đúng là sức lực hơn người!
...
Thời buổi nghèo khó này, sinh ra lắm kẻ cướp. Jack đang phải đối mặt với 1 nhóm 3 thợ săn.
— để lại nó, ta tha mạng khỏi chết!
3 gã thợ săn này mặt mày bặm trợn, có vẻ như đánh cướp đã quen.
— xin lỗi, không thể tuân theo!
Nhìn cái vòng mà gã đứng đầu đang đeo, Jack quyết định không cho gã và đồng bọn tồn tại trên đời nữa.
Jack dùng tốc độ cực nhanh lao vào 3 tên cướp đường, bọn chúng phản ứng cũng nhanh, vung đại đao bổ xuống!
— vù vù vù
Ánh đao sắc lạnh múa đầy trời, nhưng kĩ thuật né tránh, Jack đã luyện
tập đến mức hoàn mỹ. Chỉ thấy lưỡi đao xẹt qua rất gần da thịt hắn.
Nhưng cũng chỉ là rất gần.
— piu
Jack bất ngờ búng tay, 1 viên sỏi nhỏ bung ra, bắn trúng mắt gã gần nhất.
— á
Gã rú lên đau đớn, bàn tay ôm lấy con mắt máu me be bét.
Đây là chiêu thức trong Phá Ma Chỉ Thần Công, 1 quyển bí kíp mà cha hắn
để lại. Chỉ khác 1 chút là, nguyên bản dùng chân khí cô đọng thành viên
đạn bắn ra, Jack không làm được điều đó, nên hắn dùng sỏi thay thế!
Jack cũng nghiên cứu cái này suốt 10 năm qua!
Jack tranh thủ lướt vào, thái đao rạch 1 vạch ngang yết hầu đối phương.
Ba kẻ còn hai, lại càng không thể làm gì Jack. Lần lượt bị ám khí của hắn làm phân tán, rồi cùng bị cắt yết hầu.
Jack lần nữa nhìn cái vòng cổ xâu khoảng 30 cái tai phơi khô, mặc niệm 1 chút. Là tai người!
Jack lục được mấy trăm lượng bạc trên người 3 tên này, là 1 tài sản không nhỏ với hắn, cùng 1 quyển bí kíp màu đen kì lạ.
Cho hết vào túi, Jack vui vẻ kéo con hổ về.
Vì phải kéo nặng, mất hơn 1 giờ Jack mới về đến nhà, làm 1 bữa ngon lành thịt hổ với 2 em.
Tối đó, hắn mở quyển sách màu đen ra xem, chất liệu rất tốt, ừm, nhưng
lại không có chữ! Kì lạ! Lật tới lật lui cũng không thấy cơ quan hay
giấy kép gì cả!
Tuy nhiên Jack vẫn cất kĩ nó lại, nhắm mắt đi ngủ.
...
Jack đứng trên bình nguyên rộng rãi, đối mặt hắn là 5 tráng hán lực lưỡng.
Đã qua hơn 70 giờ chiến đấu liên tục. Phá Ma Chỉ, Ngũ Hành Quyền, Liên Hoàn Cước đều được sử dụng triệt để.
— đến giờ dậy rồi!
Jack nói, 5 đối thủ từ từ tiêu biến, cảnh vật cũng nhoè dần đi.
Jack mở mắt, cầm khăn vào nhà tắm.
Đây là dị năng đặc biệt của hắn. Khi ngủ, hắn có thể tiến vào Mộng Chi
Thế Giới. Trong cái thế giới đó, hắn là thần, có thể sáng tạo, mô phỏng
mọi thứ, với thời gian trôi nhanh gấp 10 lần bên ngoài.
Thế mới nói ở trên, các loại kĩ năng của Jack,dù mới 1 năm từ khi trọng
sinh nhưng đều đã trải qua 10 năm rèn luyện nghiêm ngặt là vậy!
Nhờ có dị năng đặc biệt này, Jack mới tràn trề tin tưởng giành giải quán quân trong thi đấu phàm nhân!
Jack mang xương hổ vào hiệu thuốc bán, được 145 lượng bạc. Hắn rẽ vào
hiệu quần áo, mua liền 3 bộ cho bé trai, 3 bộ cho bé gái. Tiêu Thần và
Tiêu Ngọc hẳn sẽ rất vui mừng.
Lại mua thêm 1 bịch kẹo, tổng cộng mới hết 2 lượng bạc.
Mang về cho 2 em, Jack lập tức đi Liễu gia, đến đấu võ trường của bọn họ. Hôm nay là ngày thi đấu tỷ võ.
Tỷ võ trường là 1 sân o van to như sân vận động, xung quang là những dãy
ghế, sức chứa trăm ngàn người. Giữa sân là 1 đài cao, chụp bằng 1 lồng
sắt.
Chính là nơi các võ sĩ chiến đấu.
Ở đây chính đều là sinh tử đấu. 1 bên chết mới thôi.
Có như vậy mới khiến khán giả sôi sục, bỏ hầu bao vào cá cược. Liễu gia đứng ra làm chủ, thu được rất nhiều lợi nhuận.
Jack chìa lệnh bài, mấy tên bảo vệ kinh ngạc tròn mắt nhìn 1 thằng nhóc đi vào khu vực nghỉ ngơi của võ sĩ.
Chỗ bày cũng có 1 quầy cá cược, nếu các võ sĩ có nhu cầu.
Trận đầu tiên, Jack gặp Bằng Quang, 1 trung niên hơn 40 tuổi, làm nghề thợ săn.
Tỷ lệ cá cược, đặt Jack, 1 ăn 10, cho Bằng Quang là 1 ăn 1.
Dù sao thì cũng là người lớn đánh trẻ em. Ai cũng có thể phán đoán kết quả.
Jack lấy hết số tiền, 394 lượng bạc. Hắn đặt hết vào mình!
— cheng
Jack nghe chuông hiệu, đã đến giờ đấu của hắn.
Theo con đường hầm nhỏ, Jack đi thẳng ra sân đấu, có người mở lồng sắt cho hắn vào trong.
Trên trời cao lơ lửng 1 khối thuỷ tinh lập phương khổng lồ, phát lại hình ảnh trong lôi đài trên 4 mặt cạnh.
Như vậy dù ngồi ở xa cũng có thể xem được chi tiết diễn biến trận đấu.
Phía đối diện, Bằng Quang cũng đi vào.
Là 1 nam tử cường tráng cởi trần khoe cơ bắp, mặt mũi, thân thể vằn vện những vết sẹo rợn người.
Gã làm động tác gồng người rồi chỉ chỉ Jack lại chúc ngón cái xuống đất. Kiểu nói mày chết chắc rồi.
Jack tập luyện nhiều nên cơ thể cũng rắn rỏi, cơ bắp không cuồn cuộn
nhưng ẩn chứa đầy sức mạnh, khác hẳn những đứa trẻ 10 tuổi khác!
— trận đấu bắt đầu!
Một gióng nói mà âm thanh đã được khuếch đại nhiều lần vang lên.
Bằng Quang từng bước bước về phía Jack, tiêu sái như đi dạo chơi. Bảo hắn dốc 100% sức lực với 1 thằng nhóc 10 tuổi, đùa à!
— nếu không dùng hết sức, ông sẽ chết rất thảm đấy!
— ha ha ha
Bằng Quang cười gập cả người ho sặc sụa.
Jack lắc đầu.
— vù
Hắn áp sát Bằng Quang trong nháy mắt, 1 chiêu đấm ra, Ngũ Hành Quyền, quyền pháp cơ sở, không hề hoa mỹ.
— bụp
Đấm thẳng vào bụng, Bằng Quang lại gập người, nhưng lần này vì đau, nước mắt trào cả ra, lăn lộn trên võ đài.
— hộc hộc
Bằng Quang hớp hơi cố đứng lên.
Gã thu liễm vẻ chủ quan, nắm chặt bàn tay, nghiêm túc nhìn Jack.
Lúc này gã chợt thấy Jack không phải là đứa bé 10 tuổi, mà trở lên cao lớn hơn cả gã.
Cái này là võ uy, chỉ có cao thủ khiến đối phương khiếp sợ mới tạo ra được.
Cú đấm kia khiến Bằng Quang cảm nhận rất gần cái chết. Gã không thể nào tin bàn tay nhỏ bé kia lại có sát thương như vậy.
Jack tuy chưa bước vào đại đạo tu luyện, nhưng trong suốt 1 năm qua,
tương đương 10 năm khổ luyện trong mộng cảnh, khiến các võ kĩ mà hắn
biết đã luyện đến lô hoả thuần thanh, đại viên mãn. Cộng thêm hắn không
bỏ bê tập thể lực mỗi ngày. Nên lực lượng không kém gì những cao thủ võ
công thượng thừa trong giới phàm nhân.
Dù Bằng Quang thu liễm chủ quan, tập trung tinh thần, nhưng vẫn phải nhận kết cục thảm bại.
Gã gục xuống, đã không còn tỉnh táo, khán giả bắt đầu la ó ầm ầm:
— kết liễu hắn!
— giết hắn đi!
Rất nhiều người thua trong đợt cá cược này, nhưng máu làm bọn họ hưng phấn.
Jack biết, 1 khi đã biowcs vào võ đài được mệnh danh là võ đài tử thần
này, đối phương không chết sẽ là hắn chết. Hắn muốn tha đối phương, cũng
được, nhưng phải bù mạng vào.
Kiếp trước, Jack đã không phải người nhu nhược, có thể nói là có phần
lãnh khốc. Kiếp này, bị ảnh hưởng của linh hồn Tiêu Dao khi dung hợp,
hắn có hiền hoà hơn. Nhưng không có nghĩa là hắn không dám xuống tay.
— crack
Jack vung tay vặn cổ Bằng Quang, đã đến nơi này thì cần xác định!
— hú hú hú
— sảng khoái!
— rất dứt khoát
Khán giả hò reo tựa như Jack vừa giết con gà làm cỗ cho họ ăn, chứ không phải là giết 1 con người!
...
Jack nhận hơn 4300 lượng bạc cá cược. Đây chính là khoản thu nhập không
ngờ đến của Jack. Trước đó hắn không hề nghĩ sẽ có gần 400 lượng bạc đem
đặt cược như vậy.
Nếu liên tục thắng, sau này sẽ bớt có thể dư dả cho 2 em đi học.
Bình thường, 6 tuổi đã có thể đi Học Viện. Trước kia nhà Tiêu Dao nghèo, không thể cho hắn đi học!
....
Trận thứ 2 của Jack, đối thủ là 1 trung niên 35 tuổi, Lương Hải, là 1
tên tử tù, được hứa tha bổng sau khi đánh thắng 100 trận. Gã đã thắng 58
trận rồi!
Tỷ lệ cá cược Jack thắng, 1 ăn 5, tỷ lệ cho Lương Hải là 1 ăn 0,5.
Đương nhiên, 1 đứa trẻ đấu với 1 tử tù đã thắng hơn 50 trận.
Việc cá cược là không thể bỏ qua, dẫu biết Jack thua chắc 100%, nhưng Liễu gia vẫn phải để.
Jack lần nữa đặt toàn bộ 4334 lượng bạc cho mình.
Nghỉ ngơi 2 tiếng, là lúc lên đài.
Lương Hải trông có vẻ thư sinh, nhưng khuôn mặt lại lộ vẻ nham hiểm. Gã
bị khép tội chết vì giết đệ tử, hiếp vợ và con gái đệ tử trước khi giết
nốt bọn họ.
Liễu gia là thế gia có thế lực nhất Hoàng Hà Thành, nên thiên lao của
triều đình cũng có thể lấy được người ra. Dù sao chỗ này xa kinh thành,
địa đầu xà tiếm quyền là đương nhiên!
Lương Hải đánh giá Jack, gã đã xem trận trước đó của hắn. Với con mắt
của 1 võ sư, gã không dám khinh thường Jack. Vừa nghe hiệu lệnh bắt đầu
đã thủ thế vững vàng. Gã chính là tông sư Đường Lang Quyền, chiêu thức
nhẹ nhàng, nhanh mà sắc bén.
Jack có thân pháp né tránh cấp hoàn mỹ, nhưng vẫn liên tục bị khí kình phát ra làm xuất hiện các vết thương trên người.
Lương Hải có lẽ không có linh căn, nhưng đã được luyện qua bí kíp dành
cho phàm nhân. Bí kíp này không giúp phàm nhân ngưng tụ được linh lực,
nhưng lại có thể tạo ra 1 chút chân lực, có tác dụng bổ trợ cho võ kĩ.
Ví dụ mỗi một chưởng đao của Lương Hải, đều tạo ra 1 chút khí kình sắc
bén nơi bàn tay. Điều mà phàm nhân không tu luyện qua chân lực là không
thể làm.
Như Jack, võ kĩ đã luyện viên mãn, nhưng không có chân lực, nên không
làm được. Hắn sử dụng, đơn thuần là thể lực và nội lực, thấp hơn chân
lực 1 bậc.
Bất kể nội lực, chân lực, linh lực đều gọi chung là chân khí. Nhưng chỉ
có ngưng tụ ra linh lực, mới giúp con người vượt qua phạm trù nhân loại.
Chiêu thức của Lương Hải đều rất sắc bén dù không dùng tới vũ khí, nhưng
gã thua Jack ở tốc độ và sự linh hoạt. Chiêu thức của Jack đơn giản
nhưng thu phát tự nhiên, phát ra là mang theo lực lượng viên mãn nhất
của chiêu số, nên vẫn ở thế cân bằng.
Qua lại hơn ngàn chiêu vẫn giằng co bất phân thắng bại.
Jack lăn 1 vòng né cú trảm xuống của Lương Hải, cú chém này không ngờ có thể làm sàn đá bị vỡ mẻ 1 mảng.
Không ai chú ý, tay Jack đã vơ lấy 1 mẩu đá vụn trên sàn.
Hắn lăn thêm mấy vòng nhảy lên không lui mà tiến, ngón tay cũng bắn ra Phá Ma Chỉ.
Lương Hải rú êm ôm mắt, cùng lúc Jack áp tới đấm vỡ hạ bộ của gã.
Lương Hải sùi bọp mép, mắt trọn trắng ngất xỉu, người giật giật. Đúng là
nhân quả, bộ phận gã dùng làm ác, hôm nay cũng chết vì nó.
Jack vặn gãy cổ Lương Hải, kết thúc trận đấu. Đồng thời nhặt một quyển
sách nhỏ rớt ra từ ngực áo gã. Jack thoáng nhìn qua, là 1 cuốn dạy tu
luyện Chân Lực.
Jack nhận về hơn 2 vạn 5000 lượng bạc thắng cá cược.
Hắn cũng cẩn thận suy nghĩ lại trận đấu với Lương Hải, hắn đã quá coi thường anh hùng thiên hạ rồi.
Trong số phàm nhân, không hề ít cao thủ.
Thực tế đã chứng minh, từng có phàm nhân, dùng chân lực, giết chết tu tiên giả cấp thấp!
...
Sau 2 trận đấu, Jack được nghỉ 1 ngày.
Tuy không được đến trường, nhưng Tiêu Dao thông minh, có thể tự học đọc
học viết. Vì vậy lúc này Jack đang ngồi xem quyển bí kíp lấy từ Lương
Hải.
Là 1 quyển vận hành khí huyết giúp ngưng tụ chân lực. Mà nếu có tồn tại
nội lực, thì chúng cũng sẽ được ngưng luyện, chuyển hoá thành chân lực.
Jack cho các em ăn xong thì tiến vào mộng cảnh tu luyện luôn. Hắn có 1 ngày nghỉ, nhưng có dị năng này, chính là 10 ngày.
Chỉ mấy vòng chu thiên, Jack đã ngưng tụ thành công 1 tia chân lực. Tia
chân lực này vận hành trong đan điền, kinh mạch kéo theo từng đám nội
lực, đồng hoá và chuyển đổi chúng.
Hắn cũng không ngờ mình lại có thể sinh ra chân lực nhanh như vậy.
Thêm vài ngày trong mộng cảnh trôi qua, toàn bộ nội lực đã chuyển thành
chân lực. Jack cảm giác mình mạnh lên rất nhiều. Chỉ là chất lượng chân
lực cao hơn nội lực nhiều, nên tổng lượng chân khí trong người Jack giảm
1 nửa.
Điều này có nghĩa là chiêu thức của hắn mạnh hơn, sát thương cao hơn, nhưng lại kém hơn về sức bền, khả năng kéo dài trận đấu!
Mấy ngày còn lại, Jack diễn hoá ra đối thủ để đấu luyện cho quen lực
lượng mới, đồng thời cũng không quên tu luyện tăng thêm chân lực.
...
Trận thứ 3, đối thủ của Jack là Lâm Bân, 1 thanh niên 26 tuổi. Tuổi này
cũng được xem là rất trẻ trong đấu trường sinh tử, tất nhiên Jack là
ngoại lệ.
Lâm Bân xuất thân từ Môn Phái giang hồ, chiến tích rất đáng nể, chỉ vài
trận nữa là đạt thành tích 100 trận thắng liên tiếp. Dĩ nhiên, nếu bại
thì gã đã chết rồi!
Ngoài Học Viện, là nơi đào tạo chính quy toàn diện, tồn tại các môn phái
giang hồ, bọn họ chủ yếu chỉ dạy đệ tử võ công hoặc các kỹ thuật, tiểu
xảo sinh tồn.
Do Jack thể hiện chiến lực ngoài sức tưởng tượng của mọi người, lần này
tỷ lệ cá cược của hắn giảm còn 1 ăn 2. Tỷ lệ cá cược cho Lâm Bân là 1 ăn
0,5.
Thực lực Lâm Bân hơn hẳn Lương Hải kia, tuy không ngưng tụ được linh
lực, nhưng chân lực rất sung mãn, cho thấy đã trải qua nhiều năm khổ
luyện.
Nếu Jack không kịp thời thay thế nội lực bằng chân lực, trận này rất khó toàn mạng!
Thân pháp dùng chân lực kích phát nhanh gấp mấy lần trước kia, thế mà cũng chỉ nhỉnh hơn Lâm Bân 1 chút xíu.
Lâm Bân chủ tu trảo pháp, 5 ngón tay như móc câu, lập loè chân lực. Nếu trúng chiêu, không khác gì bị gấu trảo!
Jack có kĩ thuật né tránh hoàn mỹ, nên chỉ bị rách quần áo, xượt da chứ chưa bị thương nghiêm trọng.
Quyền cước hắn dùng chân lực thay thế nội lực kích phát, nên Lâm Bân cũng phải dè chừng, không dám chủ quan.
— ầm
Trảo và quyền va chạm, cả hai bị đẩy lui.
Chân lực của Jack đang trên đà tiêu hao, xem ra trong vòng trăm chiêu nữa sẽ cạn.
Hắn thử vê ngón tay, a, chân lực có thể ngưng tụ!
Phá Ma Chỉ búng ra.
Chân lực đúng là có thể ngưng tụ, nhưng bắn ra được thì không võ kĩ phàm giới nào làm đươc!
Môn chỉ pháp mày không đơn giản!
Tốc độ đạn chỉ cực nhanh, Lâm Bân không thể né tránh, mắt trái bị nổ banh, Jack tranh thủ xông lên dứt điểm.
Sau trận này, Jack đã có 5 vạn lượng bạc. Với những gia đình trong xóm ổ chuột đó, là 1 gia tài lớn!
...
Có khá nhiều người liều, đặt cược vào Jack, làm cho lần này Liễu gia lỗ 1 khoản lớn.
Nên tạm thời bọn họ chưa tìm được đối thủ cho Jack.
Hắn được cho về nghỉ ngơi, khi nào có đối thủ sẽ gọi.
...
Trong xóm ổ chuột có hơn 20 gia đình nghèo.
Thời gian đầu, khi 3 anh em Tiêu Dao còn nhỏ, được họ giúp đỡ không ít.
Jack có 5 vạn lượng bạc. Hắn bỏ ra 5000 lượng bạc biếu các gia đình 1
chút, là tiền hỗ trợ học phí để bọn trẻ được đi học. Hầu như trẻ con ở
xóm đều thất học.
Học phí mỗi học sinh là 100 lượng bạc 1 năm. Không hề rẻ.
Hắn giúp đỡ 50 đứa trẻ được đi học trong năm tới. Như thế đã là rất tốt rồi.
Ai cũng cảm tạ Jack không thôi.
Có tiền Jack có thể mua đồ ăn, không mất công vào rừng săn bắn. Nên có nhiều thời gian hơn dùng để vào mộng cảnh tu luyện.
Dị năng đặc thù, có thể để hắn vào đó bất cứ khi nào hắn muốn.
...
Nửa tháng trôi qua, Liễu gia đã xác định được đối thủ cho Jack.
Là 1 thanh niên mới 17 tuổi, chưa từng xuất hiện ở đấu trường sinh tử.
Người này tên là Triệu Hoàng.
Gã là cháu bên ngoại nhà Liễu gia, không ngờ lại tham gia thi đấu.
Từ trước đến giờ, Triệu Hoàng sống mờ nhạt không có gì nổi bật, dù trong gia tộc hay trong học viện cũng thế.
Tỷ lệ đặt cược, Jack thắng, 1 ăn 1, Triệu Hoàng thắng, 1 ăn 5.
Đúng như Liễu gia dự đoán, gần như toàn bộ dân cá đặt cửa Jack.
Qua 3 trận, không ai còn nghi ngờ chiến lực của hắn trong giới phàm nhân nữa cả.
Jack trở thành hiện tượng của đấu trường sinh tử trong thời gian gần đây.
Jack lại bổn cũ soạn lại, đặt hơn 4 vạn lượng bạc cho bản thân mình.
— ngoan ngoãn bó tay chịu chết! Ta sẽ cho ngươi chết được thoải mái!
— mày chập mạch à? Chưa đánh đã muốn thắng!
— láo! Ông cho mày nếm đủ đau khổ mới giết!
— bùng!
Hai bàn tay Triệu Hoàng bốc lên ngọn lửa nhạt, chính là chân lực kích phát ra, tốc độ của gã cũng cực nhanh lao vào áp sát Jack.
Ngọn lửa trên tay Triệu Hoàng không bắn ra được, nhưng nhiệt độ rất cao,
dù không đánh trúng, nhưng Jack vẫn cảm giác bỏng rát trên da.
Kĩ thuật né tránh nhập vi xem ra không thể áp dụng.
Đây là kĩ thuật né tránh trong phạm vi hẹp, thân thể mình không rời xa
đối phương, vừa đủ cách 1 đoạn điểm rơi hết lực lượng của chiêu thức đối
phương.
Là kĩ thuật cực kì khó học chứ đừng nói đạt đến hoàn mỹ.
Nhưng từ khi đối đầu với những cao thủ chân lực, Jack nhận ra yếu điểm
của thân pháp này. Vì chân lực mạnh hơn nội lực, dù đòn đánh đã hết lực,
nhưng sự công phá do chân lực phát ra vẫn còn ảnh hưởng không nhỏ.
Mà đây mới là chân lực, chứ chưa nói đến linh lực!
Xem ra kĩ thuật Nhập Vi chỉ có thể xưng bá trong quần thể phàm nhân dùng nội lực!
Áo trên người Jack cháy tả tơi, thân thể nhiều chỗ bỏng rộp.
Triệu Hoàng cố ý cho hắn nếm đau khổ xác thịt!
— bụp
Rồi đến lúc những hoả khí kia thật sự làm Jack loạng choạng, trúng trực tiếp 1 quyền của Triệu Hoàng bên ngực phải.
Chân lực sắc bén làm toạc ra vết thương lớn, máu chảy đầm đìa, ướt hoàn toàn cả phía trước người. Nhìn như huyết nhân.
Jack đau không đứng lên nổi.
Từ lúc trọng sinh, chưa từng bị thương chứ đừng nói bị thương nặng như vậy.
— ha ha, ta đã nhắc nhở ngươi, không chịu nghe!
Triệu Hoàng dương dương tự đắc gẩy chân vào người Jack.
Gã dí bàn tay đầy lửa nóng vào vết thương nơi ngực Jack làm hắn rú lên đau đớn.
Là tra tấn, là hành hạ.
Khán giả hưng phấn hò reo. Bọn họ thích nhất là xem những màn hành hạ như vậy.
— ha ha ha
Triệu Hoàng sảng khoái cười lớn.
— vù vù
Jack nhịn đau áp xúc chân lực ở ngón tay từ nãy, giờ mới phát ra Phá Ma Chỉ.
— phập
1 chỉ xuyên trán Triệu Hoàng!
Phá Ma chỉ tụ lực càng lâu, sức công phá càng mạnh.
Chân lực Triệu Hoàng mạnh hơn Lâm Bân nhiều. Nếu chỉ là hời hợt ngưng tụ
như lần trước, dù là mắt Triệu Hoàng, cũng chưa chắc bị tổn thương!
lần này khác, Triệu Hoàng quá tự mãn, cho Jack thời gian, dù là khoảng
thời gian không dễ chịu gì. Nhưng đủ để Phá Ma Chỉ tụ được phân nửa
lượng chân lực của Jack.
Khán đài ngưng bặt, rồi như nổ tung vì hò reo khi Triệu Hoàng ngã xuống.
Bọn họ, đâu cần biết ai thua ai thắng! Chỉ cần xem máu me và người chết!
Người Liễu gia có mặt ở đấu trường đều tái mặt. Vì lần này, bọn họ cũng
bị tổn thất 1 lượng lớn tiền cược. Mặt khác, Triệu Hoàng tuy là họ hàng
bên ngoại, nhưng cũng là Liễu gia. Nghe đâu đã được Học Viện Tiên Hợp
chấp nhận cho năm sau được tu luyện linh lực.
Thật ra ở thế giới này, điều kiện để tu tập linh lực cũng không dễ.
Ngoài việc có linh căn, còn cần được sự cho phép của cao tầng học viện
hay môn phái.
Tất cả bí kíp tu luyện linh lực đều được quản lý nghiêm ngặt. Những
người được học, đều phải lấy Tâm Ma ra thề, không được tự ý truyền thụ
cho người khác và phải trung thành với triều đình.
Nguyên nhân là vì ngàn năm trước, sau khi đạt được giang sơn, Thái Tổ
Hoàng đế cho binh lính càn quét 1 lượt khắp lãnh thổ tịch thu mọi loại
bí kíp, đồ diệt tán tu linh lực!
Bọn họ muốn triệt để loại bỏ những mầm mống nguy hại đến sự thống trị của bọn họ.
Chỉ có ai thề trung thành với triều đình của họ, nếu có linh căn, mới được tu tập linh lực.
Những người đạt đến tu vi cao, đều được triều đình trọng dụng, ban thưởng hậu hĩnh, thu mua lòng trung thành.
Vì thế tuy dân nghèo khắp nơi từng mấy pần muốn khởi nghĩa lật chính quyền, đều bị đè bẹp 1 cách đơn giản.
Trong con mắt phàm nhân, người có thể sử dụng linh lực, đều không khác gì những siêu anh hùng, những vị thần!
...
Tản mạn 1 chút như vậy thôi, quay lại chuyện chính.
Jack lảo đảo đứng lên đi về phòng nghỉ.
Nhận lấy gần 9 vạn lượng bạc.
Hôm nay đã không còn trận nào cho hắn nữa.
Luật chiến trường có điều khoản không ép đấu thủ lên đài khi đang chịu thương thế.
Tất nhiên Jack không dại gì lên đài lúc này. Tuy hắn không sợ, nhưng có
thể sẽ bị thương nặng hơn, lúc đó lấy ai chăm sóc 2 em nhỏ!
...
Về nhà, Jack nấu nướng cho các em ăn, rồi đi ngủ. Trong mộng chi thế giới, tốc độ khôi phục của hắn sẽ nhanh hơn!
Nửa ngày sau Jack mới tỉnh. Thương thế đúng là đã tốt lên nhiều, vết thương đã đóng vảy!
Jack ta rửa 1 chút mới lấy đồ trong áo rách ra xem lại.
Quyển bí kíp màu đen không có chữ đã thấm đầy máu tươi.
Jack mở ra xem thử, vẫn không có chữ, nhưng lại có những đốm sáng lấp
lánh nhẹ nhàng. Nhìn hồi lâu, Jack chợt nhận ra xung quanh đã thay đổi.
Hắn xuất hiện trong 1 không gian mây trắng bồng bềnh, hắn đang ngồi trên
1 đám mây.
Không phải mộng chi thế giới của hắn.
— e hèm
Jack giật mình nhìn ra sau, có người!
Là 1 người tiên phong đạo cốt, râu dài trắng muốt!
— râu giả!
— a, sao ngươi biết!
— tóc đen thế kia mà râu bạc trắng, da dẻ vẫn căng, đâu giống ông già!
— thật à, ài ở đây không có gương, ta cũng không chú ý điểm này!
Ông ta tháo bộ râu giả, hiện nguyên hình là 1 trung niên tầm 34-35 tuổi thôi.
— đây là ai và ông là đâu? Ý lộn, đây là đâu và ông là ai?
— ha ha, đây là không gian ý thức ta lưu lại trần thế!
— không gian ý thức? trần thế?
— hửm, thường thức như vậy mà cũng không biết?