mercredi 26 février 2020

Dân tộc Pờ Hò


Bài viết mang tính chất giải trí. Không mang tính chất kì thị :)

Dân tộc P’Hò (đọc là Pờ Hò) là dân tộc sống rải r.á.c khắp đất nước, tuy nhiên tập trung phần lớn ở các đô t.h.ị lớn, các khu du lịch, bãi biển... và đang được xét duyệt thành dân tộc mới - d.â.n tộc thứ 55 của cộng đồng dân tộc Việt N.am.

Người P’Hò có quan hệ gần gũi với người K.in.h và các dân tộc khác, các nhà dân tộc học đưa ra giả thuyết rằng, người P’Hò và người Ki.n.h có chung nguồn gốc và ngữ hệ, tuy nhiên một bộ phận người P’Hò cũng do người Mường, người Tày giao thoa và hoà nhập th.àn.h. Quá trình thành lập dân tộc Pờ Hò chưa xác định được chính xác niên đại nhưng cổ v.ậ.t tìm thấy xác nhận họ đã sinh sống ở n.ướ.c ta từ thời Lý, Trần.




VĂN HOÁ - NGÔN NGỮ

Người Pờ Hò có văn hoá riêng rất dễ nhận biết, nếu d.ùn.g Facebook sẽ hay buông những status và tiểu sử như "hoa rơi cửa P.hậ.t", "vạn sự tuỳ d.uy.ên", "tình yêu kh.ôn.g có lỗi", "em đẹp nhất khi kh.ôn.g thuộc về ai", "là phụ nữ phải độc lập và tự c.h.ủ".... đặc biệt mỗi dịp xuân về hay đi hát ka.ra.o.ke thì nhất định phải hát tộc ca "Du.yê.n ph.ậ.n" - chưa một lần yêu ai, nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đ.ườ.ng dài.

ĐẶC ĐIỂM KINH TẾ

Người Pờ Hò chủ yếu sống di canh di cư, lấy “lỗ” làm lãi, tuy cộng đ.ồn.g chủ yếu và nguyên bản là mẫu hệ nhưng do nhu cầu bình đẳng g.iớ.i, người Pờ Hò ngày càng có những cá thể nam giới nổi bật, đóng vai trò lớn trong phong trào bình đẳng giới giữa các ngành nghề của Đảng và Nhà Nước đề ra.
Đơn cử tại thủ đô Hà Nội, có những khu vực ng.ườ.i Pờ Hò sống thành bầy đàn, hoạt động theo nh.ó.m như Trần Duy Hưng, Phạm Văn Đồng, dốc Bác Cổ... họ có mô hình tổ chức xã hội khá quy củ, g.i.á c.ả phải chăng.




Ngoài ra còn một bộ phận người Pờ Hò làm công chức hay các nghề buôn bán tự do khác nhưng cũng tham gia vào cộng đồng Pờ Hò bí mật, có khách thì đi, kh.ôn.g thì lại l.ư.ơ.ng thiện làm thủ thư, giáo viên, y tá, sinh viên v..v...

TÍN NGƯỠNG

Người Pờ Hò kh.ôn.g theo đạo cụ thể nh.ư.ng hay rao giảng Ph.ậ.t pháp.

LỊCH

Lịch cổ truyền của người Pờ Hò đo bằng các ng.à.y nghỉ lễ chính ở nước ta như Tết cổ truyền, Valentine, giỗ tổ H.ùn.g V.ươ.ng, Trung Thu, 20/10, Giáng sinh... đặc biệt tr.a.nh thủ đòi quà ráo riết càng nhiều c.à.n.g tốt.

NHÀ CỬA

Người Pờ Hò ít xây nhà mà chủ yếu đi p.h.á nhà người khác, vì những lý do đ.ạ.o đức và sự ổn định xã hội, nhà nước và các cá nhân đang cố gắng co cụm và thu hẹp sự phát triển của ng.ườ.i Pờ Hò, để tiện quản lý và đánh thế thu nhập, cũng để có bảng giá dịch vụ thống nhất.







TRANG PHỤC

Trang phục của ng.ườ.i Pờ Hò thường h.ở càng nhiều càng tốt, họ tin rằng quần áo là vật dơ bẩn và trái tự nhiên, vì thế khi kh.ô.ng có mặt các lực lượng chức n.ă.ng là người Pờ Hò thường c.ở.i quần áo, ở truồng cho thoáng mát và phù hợp với t.ậ.p tục của họ.


mardi 25 février 2020

Đừng coi cuộc sống này là cõi tạm

Tuổi thọ của con người là vấn đề được nghiên cứu t nhiều năm nay của các nhà khoa học trên thế giới.

Từ điều kiện sống, biến đổi gen, thói quen sinh hoạt ... đều đã được đặt lên bàn nghiên cứu.

Theo đánh giá cuat tổ chức Y tế thế giới, với trình độ phát triển của thế giới hiện nay, tuổi thọ trung bình của nhân loại lẽ ra phải đạt 100-175 tuổi. Nhưng trên thực tế, rất hiếm người thọ tới 100 tuổi!

Tại sao lại như vậy?

Các bác sĩ nghiên cứu trong lĩnh vực lão khoa đã chỉ ra rằng, đa số chúng ta, lúc cuối đời, chết là do bệnh tật, chứ không phải do già thật sự!

Nghĩa là nhân loại chúng ta đã bỏ qua vấn đề chăm sóc sức khoẻ bản thân, dẫn đến những bệnh tật như vậy!

Một số báo cáo cho biết, tầng lớp trí thức, tuổi thọ trung bình chỉ đạt khoảng 59 tuổi, thậm chí nhiều nhà khoa học tài giỏi lại không thể sống qua được cái tuổi này!

Bài viết xin tổng hợp một số nguyên nhân và cách nâng cao sức khoẻ, nhằm kéo dài tuổi thọ của nhân loại chúng ta.

Đầu tiên, chúng ta phải coi trọng cuộc sống này, hãy bỏ ngay suy nghĩ cuộc sống này chỉ là cõi tạm, thiên đường niết bàn trên cao đợi chờ! Đây là suy nghĩ cực kì nguy hiểm và tiêu cực, ảnh hưởng rất lớn đến sự chú ý cải thiện sức khoẻ của chúng ta!

TIếp theo, là 3 nội dung quan trọng liên quan đến bảo vệ sức khoẻ: Ăn uống cân bằng, vận động thích hợp, trạng thái tâm lý ổn định.

I. Ăn uống
cân bằng
 
1. Uống đúng.

 
Hội nghị chăm sóc sức khoẻ quốc tế chia ra 6 lọi thức uống: Trà Xanh, Rượu vang đỏ ( không phải trắng), đậu nành, sữa chua ( không phải sữa), canh xương, canh nấm.

- Canh nấm: cải thiện chức năng miễn dịch do tác dụng của nấm.


- Canh xương: chứa chất keo mềm; tốt cho xương khớp và tuổi thọ.


- Sữa chua: duy trì cân bằng vi khuẩn. Nó tạo môi trường thuận lợi cho vi khuẩn có lợi, tiêu diệt vi khuẩn có hại trong hệ tiêu hoá.


- Trà xanh: chứa phenol, giúp phòng ngừa ung thư! Nghiên cứu từ Nhật Bản cho biết, những người trên 40 tuổi, trong người không ai không có tế bào ung thư!
Nhưng tại sao có người bị phát triển thành bệnh, có người không?
Nguyên nhân là do người Nhật tiêu thụ rất nhiều Trà Xanh!
Uống 4 cốc trà xanh mỗi ngày, các tế bào ung thư sẽ không phân chia, đồng thời khiến quá trình phát triển của chúng chậm đi 9 năm so với bình thường. Do đó, sinh viên Nhật Bản được khuyến khích uống trà xanh ít nhất mỗi ngày một tách.
Thứ 2, trà xanh chứa flo, giúp ngăn ngừa sâu răng, loại bỏ mảng bám. Sự ra đời của cafe, trà túi lọc, trà đen.. làm chúng ta quên mất loại thức uống tuyệt vời này!
Thứ 3, trà xanh chứa chất giúp cải thiện sự dẻo dai của mạch máu, giảm nguy cơ bệnh tim mạch, tiểu đường, các bệnh về não như mát trí nhớ, Alzeimer..


- Rượu vang đỏ: vì vỏ quả nho đỏ có chứa chất resveratrol, chống lão hoá, giúp giảm các bệnh tim mạch.
Thứ 2, nó còn giúp ngăn ngừa chứng tim ngừng đột ngột. Nguy cơ của người mỡ máu cao, chíng là tim ngừng đột ngột.
Tuy nhiên uống nhiều cũng không tốt, liều lượng tốt nhất là dưới 300ml rượu vang đỏ mỗi ngày.
Nhiều người nói không biết uống rượu thì sao? Câu trả lời là bạn không biết uống rượu, vậy có biết ăn nho không? Ăn nho đỏ và không bóc bỏ vỏ nhé!

2. Ăn đúng

 
- Ngô: vương giả trong các loại ngũ cốc. Nghiên cứu của Hoa Kỳ chỉ ra rằng những người Mỹ gốc da đỏ, ăn nhiều Ngô, không ai bị bệnh cao huyết áp, xơ cứng động mạch. Vì ngô chứa lecithin, acid linoleic ... có tác dụng ngăn ngừa các chứng bệnh này!


- Kiều mạch: hay cong gọi là ô mạch, mạch tam giác, lúa mạch đen. Tác dụng giảm nguy cơ cao huyết áp, cholesterol, đường máu, giảm khả năng mắc bệnh ung thư đường tiêu hoá.


- Khoai: khoai lang, khoai tây, khoai mỡ đều là thực phẩm hấp thụ nước, chất béo, đường và độc tố.
Hấp thụ nước: giúp nhuận tràng thông ruôtt, giảm nguy có ung thư trực tràng, kết tràng.
Hấp thụ chất béo, đường: giảm nguy cơ tiểu đường.
Háp thụ độc tố: giảm nguyên nhân gây viêm nhiễm đường ruột, u nhọt.


- Hạt kê: tác dụng bồi bổ tì vị, ngủ ngon, tâm trạng vui vẻ.

Ăn uống đúng còn tốt hơn là uống thuốc.

3. Tập thể dục đúng

 
Tập thể dục quá sớm rất nguy hiểm cho người cao tuổi. Có thể đi bộ, thái cực quyền dưỡng sinh, yoga. Nếu tập thể dục cường độ cao, rất dễ bị tim ngừng đập.
Vì buổi sáng, thân nhiệt cao, huyết áp cao, áp suấttrong thận cao hơn buổi tối 4 lần.

Kết luận: tuổi thọ không liên quan đến giàu nghèo, mà là do sự chú ý chăm sóc sức khoẻ, thư giãn của mỗi người. Báo cáo cho thấy tỷ lệ nhóm người sống thọ hơn lại thường ở những khu nhà nghèo hơn.

Tại sao tỷ lệ người chết vì Covid19 ở Iran lại cao?


Theo báo cáo của Trung Quốc, cho biết tỷ lệ người chết vù nhiễm Covid19 ở Iran là 1:5 người nhiễm, trong khi ở chính Trung Quốc lại chỉ mới 1:50.

Giải thích cho việc này, nguyên nhân nằm ở chính phủ cũng như bộ y tế Iran không hề có kinh nghiệm trong việc xử lý dịch bệnh kiểu này.

Chưa kể sau nhiều năm bị các nước phương Tây áp dụng trừng phạt, hệ thống chăm sóc sức khoẻ nhân dân của nước này xuống rất thấp.

Nguồn bệnh được cho là bởi 1 thương nhân ở Qom (iran) thường di chuyển tới Trung Quốc đã bị lây nhiễm Covid19.

Chính phủ Iran đã tạm đóng cửa nhiều trường ở 14 tỉnh, phát khẩu trang, huỷ các hoạt động văn hoá tụ tập đông người, khử trùng hằng ngày ở các nơi và phương tiện công cộng.

Các quốc gia láng giềng với Iran cũng đã tuyên bố tạm đóng cửa biên giới với nước này hôm 23/2.

NGÃ TƯ ĐƯỜNG


Một bài viết hay đáng suy ngẫm cóp nhặt trên mạng. 

Chuyện kể xung quanh 1 cái ngã tư. Vốn chỉ là 1 đoạn đường giao nhau chả có gì đặc biệt. Nhưng sự khác nhau nằm ở con người sử dụng chỗ giao nhau này làm kinh tế.


————
Có 1 chàng Mỹ đi lang th.a.ng đến một ngã tư đường. Anh ta dòm quanh thấy trống vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây x.ă.ng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ x.ă.ng ủng hộ.

Một anh Đức ghé đổ xăng thấy chỗ này cũng được nên anh ta qua bên kia đường mở một cái Garage sửa xe để phục vụ những người ghé vào đổ x.ă.ng. 

Thế rồi 1 anh Pháp đi ngang thấy vậy bèn qua bên kia đường mở 1 cái nhà hàng ph.ụ.c vụ ăn uống.

Một anh Nhật đi ngang qua... thấy ngã 4 đường có qu.á.n ăn, cây x.ă.ng, gara có vẻ sầm uất, thế là anh ta qua góc c.ò.n lại mở 1 cái Hotel.

Chẳng mấy chốc, ngã tư đường s.ầ.m uất hẳn lên... rồi mọi người đến mở thêm tiệm hoa, tiệm thuốc, tiệm cắt tóc v.v... Khu vực trở thành 1 trung tâm thương mại đông đúc. Bà con sống h.ạ.n.h ph.ú.c với nhau.

--------------------
Chuyện có vậy thì cũng chẳng có gì phải kể. Tiếp theo này mới đáng suy ngẫm!

Có 1 anh Việt Nam đi lang th.a.ng tới một ngã tư đường. Anh ta dòm quanh thấy trống vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây x.ă.ng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ xăng ủng hộ.

Một ngày kia, có 1 anh Việt Nam đi ngang thấy có vẻ đươc bèn qua bên kia đường mở 1 cây x.ă.ng g.i.ố.n.g y ch.a.ng rồi bán rẻ hơn 1 chút.

Rồi 1 anh Việt Nam thứ 3 đi ngang, thấy 2 thằng kia làm được bèn chạy qua góc kia mở cây x.ă.ng thứ 3, giảm giá thêm chút nữa để cạnh tranh... đến đây thì chắc bạn biết rằng chẳng mấy chốc góc còn lại có thêm anh Việt Nam thứ 4 mở cây x.ă.ng thứ 4 và lại g.i.ả.m giá bán.

Anh thứ 1 chưa kịp thu hồi vốn mà cũng không thể giảm giá nữa vì giá giảm 4 lần lỗ rồi... nên anh ta buộc phải ph.a t.ạ.p chất vô xăng để mà bán kiếm sống.

Anh thứ 2 thấy anh 1 pha tạp chất nên trương cái băng rôn lên bảo rằng "Cây số 2 mới là cây xăng ... chính h.i.ệ.u"...

Anh thứ 3 đứng bên kia đường xỉa xói "Mày căng băng rôn bảo mày chính hiệu, mày là xăng gốc... thế khác nào mà bảo t.a.o bán đồ dỏm à?"... Thế là anh số 3 vác h.à.ng qua đánh lộn với anh số 2.

Anh số 4 thấy thế móc Iphone ra qu.a.y phim lại rồi post lên mạng ghi Status "Aizz... làm ăn b.â.y giờ sao bất chính quá... toàn c.ô.n đồ và l.ừ.a gạt".

Cư dân mạng share rầm rầm th.ươ.ng cảm anh số 4... báo mạng ăn cắp hình anh số 4 về g.i.ậ.t tít " Giang hồ đại chiến giành bảo kê ngành xăng dầu".... vô tình tới tai một s.ế.p Công An ...

Sếp công an thấy cái b.ă.ng rôn của anh số 2 mới giật mình "Hèn gì chiếc Masda 3s người ta cho mình đổ xăng xong thì kh.ô.ng chạy nữa.... thì ra thằng số 1 nó pha tạp chất"... thế là cho người xuống kiểm tra.

Cán bộ xuống kiểm tra anh số 1... anh số 1 chửi bới kh.ô.ng cho kiểm tra. Móc Iphone ra qu.a.y lại đoàn kiểm tra và hù "Mấy anh sao chỉ kiểm tra 1 mình tui?"

Đoàn Kiểm tra sợ bi đăng lên m.ạ.n.g nên đành làm đúng chức năng... đè 3 anh kia ra th.a.nh tra luôn.

Té ra cả 4 anh ai cũng pha tạp chất hoặc bơm kh.ô.ng đúng lượng hoặc gắn chip ăn gian. Thế là đóng cửa hết 4 cây x.ă.ng. 4 anh phá sản... lại đi l.a.ng th.a.ng.

Góc đường bây giờ lại trống vắng với 4 cây x.ă.ng bỏ hoang tàn phế theo thời gian. Một thời gian sau, ng.ườ.i ta thấy ở ngã tư ấy xuất hiện 4 anh đánh gi.à.y Việt Nam, và hằng ngày các anh này vẫn đánh nh.a.u để giành kh.á.ch...

Không chỉ ở Việt Nam, ngay cả cộng đồng Việt Nam sống ở nước ngoài cũng có chung 1 đặc điểm. Chẳng lẽ đoàn kết, thân ái, trợ giúp nhau vốn không nằm trong vật chất di truyền của chúng ta?

Đốt quán đối thủ cạnh tranh, phá vườn đào hàng xóm .. hẳn còn rất mới phải không ?
_________________

(Sưu tầm)

ĐÀN ÔNG TUỔI 40!






Tuổi 40 ở đàn ông khác lắm các cụ các mợ ạ!

Ở phụ nữ thế nào tôi kh.ô.ng biết chứ ở đàn ông tâm sinh lý nó thay đổi rõ rệt luôn.

Thế này nhé:

Đàn ông tuổi 40 có TRÍ TƯỞNG TƯỢNG vô cùng PHONG PHÚ!

Thật đấy!

Tôi chưa thấy 1 nghiên cứu khoa học nào về đề tài này nhưng xét theo các mối quan hệ tương hỗ, tôi thấy đây là 1 hiện tượng Xã hội học vô cùng lý thú.

Ví dụ thế này, tôi có thằng bạn đồng niên, nó bảo:

- Éo hiểu sao, sang tuổi 40 tao lại KHỎE RA mới bỏ mẹ chứ, ngày nào 2 vợ chồng cũng làm ăn đâu đấy xong mới ngủ ngon được!

Đấy, tôi nghe nó nói mà KINH, nể nó lắm, coi nó là THÁNH chứ chả phải người!

Tháng sau tôi vô tình gặp con vợ nó, tôi hỏi:
“Em nuôi nó bằng CÁM gì mà nó bảo ngày nào 2 vợ ch.ồ.ng cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thế?”.

Con vợ nó bảo:
“Em không biết anh thế nào chứ lão chồng em dạo này có cái TRÍ TƯỞNG TƯỢNG phong phú vãi cả ra! Cả tháng nay ông ấy bảo bị anh sút bóng vào BỆ HẠ, đang phải DƯỠNG THƯƠNG đấy!”

Mà các cụ ạ, thằng bạn tôi chưa bao giờ nó ra sân bóng chứ chưa nói đến đá bóng, quả là tưởng tượng ph.o.ng phú thật!

Đàn ông tuổi 40 có TRÍ NHỚ cực kỳ TỐT!

Là như thế này!

Đàn ông tuổi này có thể nhớ chính xác tất cả các sự kiện xảy ra trong QUÁ KHỨ!

Trong tất cả các câu chuyện mà chúng tôi kể cho gái công ty nghe bao giờ cũng bắt đầu bằng từ “NGÀY XƯA”.

Nào là NGÀY XƯA anh đẹp trai lắm, đéo béo như bây giờ đâu?

Ngày xưa anh học giỏi nhất cờ mờ nó TỈNH luôn, éo ngu như giờ đâu!

Ngày xưa anh cưa gái 10 phút là chúng nó ĐỔ vật xuống sàn nhà, éo phải mang vật chất ra câu đâu!

Ngày xưa anh hát hay, đàn giỏi, đá bóng cừ… nhưng giờ QUÊN cờ mờ nờ nó hết rồi.

Đàn ông tuổi 40 rất TỐT BỤNG! Đấy là tôi nói về cả nghĩa đen và nghĩa trắng!

đa số đàn ông ở độ tuổi này chả bao giờ nhìn thấy 2 bàn chân mình nếu đứng nghiêm, tôi thề, cúi xuống chỉ toàn nhìn thấy BỤNG.

Đấy là mới nói về hình thể, về tính cách thì đương nhiên là bắt buộc phải TỐT BỤNG rồi!

đơn giản lắm các mợ ạ, BÉO như nhợn thế thì đánh nhau được với ai, CHẠY cũng chả nhanh được, TRỐN cũng éo đủ chỗ mà núp …

thế nên ra Xã hội không TỐT BỤNG, kh.ô.ng nêu cao tấm gương đạo đức cách mạng thì nó đập cho như con gián!

Đàn ông tuổi 40 ai cũng giỏi BÌNH THIÊN HẠ!

Nam hán tử đại trượng phu là phải Tề gia - Trị quốc - Bình thiên hạ. Tề gia thì đương nhiên rồi, ở tuổi 40 không có GIA ĐÌNH vợ con thì chỉ có thằng GAY thôi!

Trị quốc thì ngày xưa thôi chứ bây giờ chắc kh.ô.ng đến lượt mình vì đã có Đảng và Nhà nước lo!

Cuối cùng chỉ còn mỗi BÌNH thiên hạ! 

Quá dễ, từ hồi có Facebook, Zalo càng dễ hơn, hễ THIÊN HẠ xảy ra cái gì là nhảy vào BÌNH ngay lập tức!

Đàn ông tuổi 40 là phải biết đánh golf và ai cũng phải biết tên. Cái này là mốt của bọn tôi đấy, nó thời trang đến nỗi đi đâu người ta cũng hỏi nhau: Đánh sân nào thế? Handicap của mày bao nhiêu? Hôm qua thằng nào sập hầm?...

Mờ ka, tôi đau hết cả đầu vì hễ ngồi caffe là các bố đem golf với gơn ra thảo luận, cứ y như cả thế giới chỉ có mỗi cái môn đó là thể thao đẳng cấp còn các môn khác đều là bình dân.

Thằng bạn tôi là tổng giám đốc công ty tư nhân, nó tên Năng, nick là Nổ - mới chuyển từ đánh kh.ă.ng sang đánh golf được 2 tháng!

nó khoe với tôi: “Tôi đánh có 2 tháng mà giờ thằng nào nghe đến tên tôi là vãi đái, ông lên sân X cứ nói tên tôi là thằng góp- phơ nào cũng biết!”

Tôi tin nó, gặp thằng góp-phơ khác tôi khoe ngay: “Thằng bạn tao là Năng Nổ, cũng đánh sân X, mày biết nó không?”

Ngay tắp lự, thằng kia nó quát tôi ngay: “Làm éo gì có tên thằng đấy, sân đó chỉ có TÊN TAO là ai cũng biết, mày kh.ô.ng tin cứ hỏi Bình Đà sân X!”....

Ôi cái mờ mờ chúng mày chứ, hóa ra đánh golf là éo thằng nào BIẾT TÊN thằng nào, nó chỉ biết mỗi TÊN NÓ thôi các cụ các mợ ạ!

Đàn ông tuổi 40 phát cuồng về TIỀN BẠC và MỐI QUAN HỆ xã hội.

Khi nghe 1 nhóm 40 nói chuyện, thì phải căng tai 1 chút vì họ luôn thì thầm tr.ô.ng như bọn buôn bạc giả, giọng thì khàn y như Mai cơn Cô lê don trong phim Bố già!

nhưng đếch phải do tuổi tác đâu, do bệnh TRĨ cả đấy.

Đầu tiên là họ nói về các hợp đồng, kiểu như thế này: “Tôi vừa ký cái hợp đồng bắt ruồi ở nhà máy nước ngọt gần 300 tỷ!”.

Hay là gọi điện thoại: “A lô! Cái gì, không được đâu, công trình dưới ngàn tỷ anh không nhận em ạ!”.

Hoặc điều hành công ty: “A lô, tôi Năng Nổ, tổng giám đốc đây, trong két còn bao nhiêu? Hả, có hơn 500 tỷ thôi à, được rồi, cầm 499 tỷ đưa cho chị X nhé, tiền ít thì đ.ừ.ng bắt chị ấy ký nhận!”.

Vãi cả đái luôn, tôi ngồi 1 lúc mà cảm giác như đang sống ở Phố Wall.

Hoặc là về các mối quan hệ xã hội, chúng tôi hay nói thế này: “Tối qua tao qua thăm bác Z ở Bộ Chính trị, sang năm chính sách sẽ thay đổi, sang tuần tao phải khởi công cái dự án 500 ha ngay, không thì căng!”.

Hoặc thân thiết hơn: “Cái gì, anh M ốm à, chiều qua tao với anh ấy còn khoác vai nhau ở sân golf X có thấy mệt mỏi éo gì đâu!”.

Hay như con cháu trong gia đình: “hic…hic… vậy là bố anh T đi rồi, khổ thân, ông cụ coi tao như con, có ĂN cái gì NGON cũng gọi điện thoại bảo: Bố ăn xong rồi, chúng mày đến mà d.ọ.n đi! Vậy mà…hic …hic..”.

Đàn ông tuổi 40 biến tất cả các môn thể thao thành thể dục dưỡng sinh.

Cái này là do quan niệm sống thôi, nhiều thằng ở tuổi ấy nó còn lẫn cờ mờ nó giữa thể thao và thể dục, có thằng nó còn tưởng ĐÁNH CỜ là thể thao vận động và ĐÁNH RĂNG là thể dục cơ!

Nói đâu xa, ngay bản thân tôi ngày xưa tuần 7 ngày 7 trận bóng đá vậy mà giờ nửa hiệp đã vãi cả phân.

Về kỹ thuật cá nhân thì khỏi phải nói, bọn trẻ nó bảo tôi vẫn NGON:

Chú đá 2 chân như 1 luôn, chân phải chú đá như chân trái, chân trái chú đá như... cờ cờ. Nhìn chú đá cứ như ô.n.g nội cháu tập DƯỠNG SINH!

Nhục éo tả được!

Đàn ông tuổi 40 đa cảm và thương người. Cái này thì chắc chắn là do tuổi tác đây.

Đàn ông tuổi này đa cảm lắm, có thằng khi nhắc đến mẹ là nó gào lên nức nở vì NHỚ, khi nhắc đến gái thì mắt nó long lanh cứ y như được gặp Bác Hồ, ấy vậy mà nhắc đến VỢ 1 cái là mặt nó biến sắc hẳn, mắt nó vằn lên những tia máu, nhòa đi, chỉ toàn lòng trắng...

Đàn ông tuổi 40 vô cùng THƯƠNG NGƯỜI. Tôi có thằng bạn, đi hát karaoke ngồi với bất cứ con bé TIẾP VIÊN nào là ngay lập tức nó tỷ tê tâm sự rồi KHUYÊN con bé đó bỏ nghề đi làm THỢ MAY!

rồi kh.uy.ên con đấy chưa đủ nó lại khuyên tiếp con bên cạnh, rồi bên cạnh nữa.

Tờ sờ bờ thằng đó nó khuyên nhiều đến nỗi chúng tôi phải chửi: Đạp con mèo, mày không còn cái nghề nào khác à? Đờ mờ, mày làm bội thực nghề thợ may rồi đấy, sao kh.ô.ng khuyên làm thợ làm đầu, thợ trang điểm đi?

Các cụ biết nó bảo sao không: Thợ may hay… lấy được chồng làm … GIÁO VIÊN!

Đàn ông tuổi 40 còn hay LO XA nữa. Thằng bạn cùng quê tôi ngán ngẩm tâm sự, suốt ngày nhậu nhẹt thế này, chỉ mong được đến 40 tuổi là tổ chức... mừng thọ!

Thế đấy.

Tóm lại, thưa các cụ các mợ, đàn ông tuổi 15 mơ ước thành đàn ông tuổi 20, đàn ông tuổi 20 mơ ước được trở thành đàn ông tuổi 30, đàn ông tuổi 30 mơ ước được trở thành đàn ông tuổi 40 và đàn ông tuổi 40 lại mơ ước được đặt ch.â.n lên cỗ máy THỜI GIAN để quay lại TUỔI 30 với toàn bộ TÀI SẢN của mình!

Phức tạp vậy đấy!

Ài, tâm sự của 1 trung niên sắp sang tuổi tứ tuần!


CÁCH NGƯỜI PHÁP DẠY BÀI HỌC "CÔ BÉ LỌ LEM”







Giờ học môn văn bắt đầu. Hôm nay thầy giáo giảng bài về đề tài “Chuyện Cô bé Lọ L.e.m”.

Đầu tiên thầy giáo nhờ một em học sinh kể chuyện Cô bé Lọ L.e.m. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn, rồi bắt đầu hỏi.

Thầy: Các em kh.ô.ng thích và thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

Học sinh: em thích Cô bé Lọ L.e.m Cinderella ạ, và cả Hoàng tử nữa. Không thích là bà mẹ kế và chị con riêng của bà ấy. Cinderella tốt bụng, đáng yêu, lại xinh đẹp. mà bà mẹ kế và cô chị kia lại đối xử tệ với Cinderella!

Thầy: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí để trở về thì sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?

Học sinh: Thì Cinderella sẽ trở lại hình dạng lọ lem bẩn thỉu như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới tồi tàn. Eo ôi, trông kinh lắm !

Thầy: Bởi vậy, điều đầu tiên các em nh.ấ.t thiết phải là những người đúng giờ, nếu kh.ô.ng thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình mà xem, ai cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc luộm thuộm mà xuất hiện trước mặt người khác! Các em nữ nghe đây: các em lại càng phải chú ý chuyện này hơn, sau này khi lớn lên, mỗi lần hẹn gặp bạn trai mà ăn mặc luộm thuộm thì người ta có thể ngất lịm đấy (Thầy giả bộ ngất xỉu, làm cả lớp cười ồ). Bây giờ thầy hỏi một câu khác: Nếu các em là bà mẹ kế kia thì các em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội của h.oà.ng tử hay kh.ô.ng? Các em phải trả lời hoàn toàn thật lòng đấy !

Học sinh: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế ấy, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội.

Thầy: Vì sao thế ?

Học sinh: Vì … vì em yêu con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.

Thầy: Đúng rồi. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ kh.ô.ng phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình mà thôi. Vì thế để đánh giá 1 người là tốt hay xấu, phải đứng ở vị trí của họ và nhìn từ nhiều góc độ khác nhau!

Bây giờ thầy hỏi một câu khác: bà mẹ kế kh.ô.ng cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được và lại trở thành cô gái xinh đẹp nhất trong vũ hội của hoàng tử?

Học sinh: Vì có nàng tiên giúp ạ, nàng cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chuột và chó thành người hầu và ngựa kéo cho Cinderella.

Thầy: Đúng, các em nói rất đúng ! Các em hãy thử nghĩ xem, nếu kh.ô.ng có nàng tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, phải không?

Học sinh: Vâng, đúng ạ !

Thầy: Nếu chó và chuột kh.ô.ng giúp thì cuối cùng Cinderella có thể về nhà được không?
Học sinh: Không ạ

Thầy: Đó, nếu chỉ có nàng tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: Dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt!

Bây giờ, đề nghị các em cho thầy biết, nếu vì mẹ kế kh.ô.ng muốn cho đi dự vũ hội mà Cinderella bỏ qua cơ hội ấy thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không ?

Học sinh: Không ạ ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Cinderella sẽ không gặp được hoàng tử, không được hoàng tử biết và yêu.

Thầy: Đúng quá rồi ! Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, thì rốt cuộc cô bé cũng chẳng có gì cả. Thế ai đã quyết định cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử ?

Học sinh: Chính là Cinderella ạ!

Thầy: Cho nên các em ạ, dù Cinderella kh.ô.ng còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cho Cinderella không biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả sử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương, hoặc lại có bà mẹ kế kh.ô.ng yêu mình như trường hợp của Cinderella, thì các em sẽ làm thế nào ?

Học sinh: Phải biết tự yêu chính mình ạ !

Thầy: Đúng lắm! Chẳng ai có thể ngăn cản các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác kh.ô.ng yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội! Nếu người khác kh.ô.ng tạo cơ hội cho các em thì các em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội cho bản thân mình. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ các em muốn có. Ngoài Cinderella ra, chẳng ai có thể ngăn trở cô bé đi dự vũ hội của hoàng tử, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé trở thành hoàng hậu, đúng kh.ô.ng?

Học sinh: Vâng, đúng ạ, đúng ạ !

Thầy: Bây giờ đến vấn đề cuối cùng! Câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý hay không ?

Học sinh: (im lặng suy nghĩ một hồi) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella lại kh.ô.ng biến mất!

Thầy: Trời ơi ! Thiên tài! Các em thật giỏi quá ! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô Bé Lọ L.e.m ) mà cũng có lúc sai sót đấy chứ! Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả! Thầy có thể cam đoan là nếu sau này có ai trong số các em muốn trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm hay hơn tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ lem ! Các em có tin như thế không ?

Tất cả học sinh đều hồ hởi vỗ tay reo hò.

lundi 17 février 2020

Bắc Minh Lục Mạch - C3



Chương 3




Nhờ chăm chỉ thực hiện nhiệm vụ, cộng với hiệu quả ám sát cực cao của Thiếu Thương Kiếm khí, chỉ mấy tháng mà Đoàn Vân đã tích luỹ đủ điểm đổi lấy lượng tụ khí đan dùng thoải mái trong 2 năm.

Dùng đan dược cũng có điều kiện nghiêm ngặt. Mỗi ngày chỉ được dùng 1 viên tụ khí đan thôi. Bằng không linh lực cũng sẽ bị ô nhiễm bởi đan độc, rất khó tẩy luyện sau này.

2 năm cộng với chăm chỉ tu luyện, tư chất tốt có thể Trúc cơ kì, nhưng bình thường như Tiêu Minh, vậy có thể đạt Luyện Khí hậu kì rồi.

Ngoài ra hắn cũng thu thập được mấy ngàn viên nội đan cấp 1,2.

Đến nỗi sau khi hấp thu hết, hắn đã quen với sự đau đớn, không còn cảm giác khó chịu khi trực tiếp dùng BắcMinh Thần Công hấp thu nội đan nữa rồi!

Bằng cảm giác của Đoàn Vân, Thiếu Thương Kiếm Khí đã càng lúc càng ngưng thật trong mạch của nó.

— không hiểu nếu tiếp tục bồi dưỡng, nó sẽ phát triển thành cái dạng gì đây?

...

..

Dịp nghỉ xuân năm mới đến. Tất cả học viên đều phải trở lại gia tộc 1 tháng. Học viện cũng sẽ đóng cửa.

Đoàn Vân cũng phải thu xếp trở về Tiêu gia. Bình thường, Tiêu Minh không thích chuyện này chút nào cả!

Bởi vì dịp này chính là lúc mấy người anh em chú bác kia sẽ được dịp khoe mẽ này nọ.

Ở Học Viện, do khác niên khoá, Tiêu Minh có thể né bọn họ, nhưng về lại gia tộc, biết né đi đâu!!

Đoàn Vân mới nhập xác chưa tới 1 năm, bình thường không cố tình né tránh nhưng lại hay ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc bế quan hấp thu nội đan nên cũng không gặp bọn họ.

Tiêu gia không nằm ở kinh thành, mà nằm ở Mạc Vân Thành, cách kinh thành 1500km. Mà học viện Tinh Hà chính là nằm cạnh kinh thành.

Đoàn Vân ngồi thuyền vận tải hành khách, đi theo dòng Ngân Giang.

Mất khoảng 1 ngày, tàu cập bến Cao Lâm Thành, nằm cách Mạc Vân Thành khoảng 40 km.

Mấy chục km này, Đoàn Vân chỉ chạy chưa tới 1 giờ là đến nơi.

Phương pháp hít thở nhịp nhàng, bước chân biến hoá theo bát quái ngũ hành tương sinh, hắn chạy như vậy mà thân thể không hề mỏi mệt, cũng không đổ mồ hôi hay hơi thở gấp gáp chút nào.

Tiêu gia là đại gia tộc ở Mạc Vân Thành. Tiêu gia gia chủ, Tiên Viễn Đồ, cũng là gia gia của Tiêu Minh, là Nam Phương Tướng Quân, khá là có uy thế trong triều, trấn thủ phương Nam Tinh Hà đế quốc.

Các Võ Tướng ít khi tham gia vào tranh đấu phe phái của hoàng tử, công chúa. Bọn họ chỉ trung thành và phục vụ đương kim hoàng đế.

Đây cũng là luật!

Nhưng luật cũng không cấm con cháu các vị tướng quân ủng hộ hoàng tiwr công chúa nào đó.

Mấy anh em chú bác của Tiêu Minh vẫn lăn lộn cùng phe của Tam hoàng tử.

Trong triều hiện nay, Đại hoàng tử, Tam hoàng tử, Bát hoàng tử, Thập Nhị hoàng tử là 4 người có khả năng trở thành Thái tử nhất.

— ngũ thiếu gia!

Đoàn Vân vừa về tới cửa, 2 gã binh lính gác cổng cung kính chắp tay chào.

Cha mẹ hắn trước khi hi sinh khá là được lòng binh lính, nên bọn họ vẫn luôn tôn kính con trai của họ.

— đứng cả lên đi, từ giờ không cần hành lễ với ta như vậy đâu! Chào hỏi bình thường được rồi!

Dù kiếp trước, Đoàn Vân cũng không thích cái kiểu lễ lạc trong cung, nên thường ra ngoài lêu lổng tán tỉnh mỹ nhân là vậy.

— ồ hố, Tiêu Minh đệ đệ, sao đúng lúc vậy ta!

— tam ca! Đúng lúc ghê!

Đoàn Vân nhận ra kẻ vừa nói là Tiêu Chí Nghĩa, con của bác ruột hắn.

— ừ, xa nhà gần 1 năm, lớn lên không ít a!

Tiêu Minh đang tầm 15-16 tuổi, là giai đoạn phát triển nhất của thiếu niên. Dĩ nhiên 1 năm sẽ thay đổi khá nhiều.

— có điều tu vi vẫn là Luyện khí trung kì, lẹt đẹt quá ! Hồi bằng tuổi chú, anh đã là Luyện khí hậu kì. Đừng nói bây giờ, anh đã là Trúc cơ sơ kì rồi đấy !

Tiêu Chí Nghĩa lớn hơn Đoàn Vân 3 tuổi, tư chất cũng cao hơn, được gia tộc cung cấp tài nguyên cũng lớn hơn, nên tu vi vượt trội Đoàn Vân cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

— Tiêu thúc, Tiêu di còn sống mà thấy Ngũ đệ như vậy, hẳn sẽ buồn đấy!

Đoàn Vân nhíu mày, sắp không vui rồi đây. Từ trong tiềm thức, Tiêu Minh hết mực kính yêu cha mẹ. Hễ ai nhắc đến cha mẹ, đều khiến hắn nổi nóng.

Dù đã chết, nhưng tiềm thức này cũng có ảnh hưởng tới Đoàn Vân.

— ế, ta không muốn mang tiếng ỷ mạnh hiếp yếu nha, đừng có mà động thủ!

Tiêu Chí Nghĩa nhếch mép cười gằn nói.

— đừng có nhắc tới cha mẹ ta bằng cái giọng đó! Mất tết đấy!

— hừ, cho ngươi chút màu sắc, lại định mở xưởng nhuộm! Sức mèo quào của ngươi há có thể khiến ta mất tết sao!

Linh lực trên thân 2 người bùng lên, chuẩn bị xuất kích.

— dừng lại! Vào nhà đi! Vừa về, đừng có lộn xộn. Muốn đánh, chờ 15 ngày nữa đi!

— đại ca!

Đoàn Vân thu lại linh lực, người mới xuất hiện là Tiêu Thanh Nhật, cháu đích tôn Tiêu gia. Người này tư chất cao nhất, nhận được bồi dưỡng nhiều nhất từ gia tộc.

Năm nay mới 24 tuổi đã là Trúc cơ trung kì kì.

Cũng là tinh anh trong thế hệ trẻ Tinh Hà đế quốc.

Tu luyện, càng lên cao càng khó đột phá, lại càng cần tích luỹ nhiều linh lực hơn.

Nhất là những lúc đột phá đại bình cảnh.

Thế gian có rất nhiều người chết già ở bình cảnh Luyện khí hậu kì đỉnh, Trúc cơ hậu kì đỉnh này nọ.

Đôi khi chỉ 1 bước nữa cũng không bước ra được!

...

Đoàn Vân chào xong, quay người đi thẳng về chỗ nhà của mình.

Căn nhà vẫn nguyên trạng như hồi đầu năm trước lúc hắn rời đi.

Tiêu gia là 1 quần thể kiến trúc tập trung, quy tụ nhiều thế hệ trên một khuôn viên hàng chục km vuông.

Một mình Đoàn Vân ở trong căn nhà 5 phòng. Hắn đi 1 vòng quanh nhà. Căn bếp lạnh lẽo lâu ngày không củi lửa. Được cái không nơi nào bị phủ bụi, bởi lẽ hạ nhân vẫn dọn dẹp nơi này thường xuyên.

Trên tủ thờ, cha mẹ Tiêu Minh vẫn được hương khói đều đặn.

Hắn vào phòng của mình, chăn ga cũng vừa được thay mới thơm tho.

Đoàn Vân ngồi xếp bằng lên giường, thần thức chìm vào Mạch Thiếu Thương quan sát.

Ở đó kiếm khí đã ngưng tụ thành hình 1 thanh kiếm to bản rất đẹp trôi tuần hoàn.

Chỉ cần hắn muốn, thanh kiếm ấy liền bay ra ngoài, lơ lửng quanh thân Đoàn Vân, toả ra khí tức Luyện khí sơ kì.

Chỉ mình hắn “nhìn” thấy nó, bởi vốn dĩ, nó vô hình vô ảnh!

Nó linh hoạt tựa như 1 bộ phận trên thân thể Đoàn Vân, hoạt động theo ý nghĩ của hắn, và không hề tiêu hao linh lực để sử dụng.

Nó có linh lực của riêng nó.

Linh lực này cũng sẽ giúp nó tăng tu vi tự thân.

Đặc biệt bây giờ khi tấn công bay ra, nó lại quay trở về, chứ không tiêu biến như trước nữa.

Nó gần như đã trở thành 1 thanh kiếm thực thụ!

— cách giúp nó tăng trưởng linh lực, chính là hấp thu từ nội đan yêu thú. Sẽ thế nào nếu đủ nội đan cho nó tăng đến cấp Trúc cơ, Kim đan thậm chí là Nguyên Anh kì?

Đoàn Vân có chút hưng phấn nghĩ.

— tập trung bồi dưỡng Thiếu Thương Kiếm hay chia đều cho toàn bộ? Có lẽ nên tập trung cho mình nó. Bởi lẽ điều khiển nó cần dùng tới thần thức. Điều khiển 2 cái thì cần nhất tâm dị dụng. Mà điều khiển cả 6 cái, chính là cần nhất tâm lục dụng, vô cùng khó làm!

Hắn muốn nhất tâm nhị dụng, cũng là cần cố gắng luyện tập nhiều năm mới được đấy!

Gạt bỏ tạp niệm, Đoàn Vân lấy ra 1 viên Tụ khí đan cho vào miệng và vận tâm pháp tu luyện linh lực Tinh Hà tâm pháp.

Hằng ngày hắn đều không quên tu luyện tăng tu vi!

...

..

Những ngày cuối năm, nhà nhà người người nô nức sắm tết, trang hoàng nhà cửa.

Khắp đường phố Mạc Vân Thành đều thấy treo lồng đèn đỏ, câu đối. Hoa thơm, pháo nổ bày bán dọc 2 bên ven đường.

Ngoài ra cũng còn có rất nhiều những kệ hàng buôn bán đủ mọi mặt hành trên đời.

Đoàn Vân từ khi trọng sinh bây giờ mới có dịp thả bước dạo phố như vậy.

Ừm, kia là .. lầu xanh!

Đoàn Vân có chút sực nhớ ra, cả năm rồi hắn chưa có đụng tới đàn bà!

Tích trữ tinh lực trong người cũng thấy trướng bụng lên rồi!

— thiếu gia, xin mời vào. Cô nương bổn quán xinh đẹp thuỳ mị giỏi nhất là bổn sự chiều người ta đấy.

Tú bà thấy Đoàn Vân tiến đến thì xun xoe mời chào.

Dù sao thì cũng là công tử Tiêu gia mà!

— ừm, gọi cô nương đẹp nhất cho ta.

Đoàn Vân lấy 1 phòng sang trọng và ra hiệu cho tú bà.

Ài, quả chơi lớn này sẽ vét sạch ngân lượng tích luỹ gần năm nay của hắn đây!

Phải công nhận lời tú bà không sai.

Mấy phút sau, đẩy cửa bước vào, đúng là một cô nương rất xinh đẹp.

Nàng mặc bộ đồ lụa mỏng tang màu hồng, khoe trọn vẹn đường cong thân thể, hút hồn nam nhân!

— Tiêu thiếu gia, đúng là rồng ghé nhà tôm. Thật vinh dự cho tiểu nữ được hầu hạ ngài!

— quả là xinh đẹp, giọng nói lại ngọt ngào dễ nghe đến vậy! Cho ta xem bản lĩnh của nàng đi nào.

— a hi hi, thiếu gia cho tiểu nữ ăn mật ngọt thế này, thật sự làm người ta không chịu nổi nữa rồi. Ngài xem, ướt quá đi!

Bàn tay thon thả của cô gái cầm tay Đoàn Vân vuốt nhẹ từ đùi non vào trong váy, khám phá mật đạo mềm mại ẩm ướt.

Qua một hồi buông lời ong bướm, hai thân thể không mảnh vải quấn lấy nhau.

— ưm .. ư .. thiếu gia .. to quá .. dài quá .. tiểu nữ sướng ...

Đoàn Vân rùng mình ghìm cương. Tên Tiêu Minh này còn là trai tân, ai đời mới vào mấy phút đã định phun thế này! Mất mặt quá.

Cô gái lại vờ như không biết, nàng rướn hông, mật đạo co bóp mạnh!

— a ..

Đoàn Vân không nhịn nổi, gồng mình phun trào.

— nàng cố ý!

— a hi hi, ngài không ngờ nha, vẫn còn trinh! Hi hi, người ta cũng là sướng không chịu được đấy!

Cô gái hé môi xinh ngậm lấy dương vật hăng nồng mùi tinh bú mút, không bao lâu đã giúp nó cương trở lại.

Đoàn Vân lần này không còn thất thố nữa, thực sự làm một cô gái đầy kinh nghiệm phải rú lên sướng khoái vài lần.

Đừng đùa, kiếp trước hắn là trùm vụ này mà. Hắn mà nhận thiên hạ đệ nhị, đố ai dám nhận thiên hạ đệ nhất!

— ư ưm ư .. thiếu gia.. kĩ thuật của ngài .. tuyệt luân .. tiểu nữ.. chết mất .. a a a

...

Đoàn Vân trả tiền cho tú bà, rời khỏi lầu xanh tiếp tục đi dạo.

Xả ra được đúng là tinh thần sảng khoái nhẹ nhõm hơn rất nhiều!

Ài, chỉ là giá thành đúng là không hề rẻ mà!

Tiền! Phải tìm cách kiếm tiền !!!

Kiếp trước hay kiếp này thì Đoàn Vân chưa bao giờ phải lo lắng vấn đề kinh tế cả. Giờ bảo hắn nghĩ cách kiếm tiền thì đúng là khó!

Muốn kiếm tiền nhanh, chỉ có đan sư luyện thuốc đem đấu giá, hắn không thể rồi!

Làm các nhiệm vụ truy nã lấy thưởng, mục tiêu toàn kim đan kì, hắn cũng không thể!

Đi ăn cướp, hắn sẽ không làm.

Săn yêu thú cấp cao, bán nguyên liệu, hắn không làm được luôn.

Thôi , chấp nhận nghèo bền vững!!

Đoàn Vân rẽ vào một trà lâu, gọi một tách trà xanh.

Hương trà thơm ngát vị hoa sen làm tâm hồn thư thái, thả lỏng.

— các người có biết không, sau trận chiến ấy, họ cùng nhau ngã xuống, nhưng dân trong thành và toàn bộ binh lính đã kịp sơ tán rút lui an toàn. Đúng là nhị tướng thủ thành vạn người mang ơn!

Một ông lão vẫn say sưa ngồi kể chuyện dạo. Chén trà trước mặt lão nghi ngút khói, cái lon bên cạnh đũng đã lưng lửng tiền xu do trà khách thưởng.

Đoàn Vân chỉ loáng thoáng nghe được đoạn cuối câu chuyện, sau 1 tràng pháo tay rầm rộ, ông lãi bắt đầu câu chuyện khác.

Lần này kể về một vị chiến thần thời xa xưa, vô địch thiên hạ, về sau phá toái hư không, phi thăng lên vị diện cao cấp hơn.

Những mẩu chuyện rất hấp dẫn, Đoàn Vân vét nốt mấy xu thưởng cho lão.

Ừ, sau khi trọng sinh, ám ảnh về sự việc bị truy sát2 kiếp, hắn đã dồn gần như toàn bộ tâm tư vào tu luyện, làm nhiệm vụ. Mà đã quên đi hưởng thụ cuộc sống.