Tam Quốc ng0ại truyện kể: Một c0n rồng xanh giơ nanh múa vuốt trườn và0 cửa sổ, uống trộm dầu đèn. Chỉ thấy hai c0n mắt nó xanh 1à chớp 10áng, hơi 1ạnh thấu xương. Cặp sừng của c0n rồng dài tới ba thước.
Thường Sinh (tức 1à tên hồi nhỏ của Quan Vũ) tung người 1a0 về phía trước, một tay nắm chặt một chiếc sừng của c0n rồng, ra sức ấn xuống.
Rồng xanh bị bất ngờ, giật bắn mình, ra sức giãy giụa.
Chỉ nghe "rắc" một tiếng, chiếc sừng rồng đã bị bẻ gãy tận gốc.
Rồng xanh 1ùi mình, quay đầu bay 1ên không đi mất.
Thường Sinh cúi xuống nhìn thấy chiếc sừng rồng đang cầm tr0ng tay đã biến thành hai thanh bả0 kiếm sáng 1ạnh.
Trên kiếm có chạm khắc h0a văn rồng xanh, đúng 1à một đôi thư hùng bả0 kiếm.
Thường Sinh vui sướng quá cứ nhảy nhót h0ài.
Cậu đặt tên ch0 hai thanh kiếm ấy 1à “Thanh 10ng bả0 kiếm".
Đó 1à cái tên Thanh 10ng. Còn về Yển nguyệt thì sa0?
“đa0 trăng nghiêng", cái tên này 1uôn xuất hiện tr0ng các bản văn từ các triều đại của nhà Tống đến nhà Thanh như Vũ kinh tổng yếu và H0àng triều 1ễ khí đồ thức.
Cái tên có vẻ khá hợp với hình dáng của 1ưỡi đa0 nhưng the0 truyện dân gian thì nó còn 1iên quan đến vũ Quan Vũ hành hình Điêu Thuyền, người đẹp được mệnh danh 1à Nguyệt thẹn.
Tam Quốc ng0ại truyện đã kể thế này:
Quan Vũ 1úc thường đều 1im dim mắt, 1úc nà0 mở t0 mắt tức 1à muốn giết người.
Hiện giờ, Quan Vũ mày tầm dựng ngược, tròng mắt trợn t0 hơn cả cái chuông đồng, đối mặt với Điều Thiền;
thấy nàng kiều diễm đáng yêu, mặt h0a da phấn, mắt 1iếc đưa tình, còn đẹp hơn cả đóa phù dung trên mặt nước, quả thực khiến người không nở nhẫn tâm 1àm đau đến nửa sợi 1ông trên thân thể nàng, bất giác c0n tim mềm yếu, vội quay mình, ng0ảnh mặt đi chỗ khác.
Đêm ấy 1à đêm Trung thu, ảnh trăng vàng vặc, chiếu bóng Điều Thiền, vòi vọi như ngọc đứng, rõ ràng đến xúc động 1òng người, thật giống như một bức tranh mỹ nhân được trải ra trên mặt đất.
Quan Vũ nhìn, tr0ng 1òng càng kinh sợ: ngay đến cái bóng của nàng còn khiến ch0 người ta hồn xiêu phách 1ạc, huống chi nếu để sống ở đời chắc gì không gây họa ch0 đại ca và tam đệ?
Nhất định phải vững tâm trở 1ại! Quan Vũ nâng đa0 thanh 10ng yển nguyệt, nhìn 1ần cuối cùng cái bóng của Điều Thiền.
1úc này, nàng sợ hãi run 1ẩy bẩy, dáng vẻ như dương 1iễu bị gió dập, như mẫu đơn bị mưa vùi, 1ại càng 1àm xúc động người ta, khiến người ta thương cảm.
Quan Vũ không có đủ dũng cảm để nhìn nữa, bất giác hai mắt nhắm nghiền, đa0 thanh 10ng yển nguyệt cũng tuột khỏi tay rơi xuống, vừa vặn trúng và0 bóng của Điều Thiền in trên mặt đất.
Ngờ đâu 1úc ấy, Điều Thiền cũng the0 tiếng đa0 rơi mà ngã xuống, đầu 1ìa khỏi cổ.
Hóa ra khi cái bóng của Điều Thiền bị đa0 rơi trúng thì thân thể cũng bị trúng đa0 mà tử thương.
Đa0 nghiêng, trăng rụng.
Vậy 1à đa0 trăng nghiêng trở thành một cái tên đầy thi vị ch0 một bả0 khí khát máu.
Dù gọi 1à Quan đa0, Thanh 10ng đa0 hay Yển nguyệt đa0 thì nó cũng 1iên quan đến các điển tích tr0ng tam quốc.
Chỉ có điều chẳng ai biết tr0ng tam quốc thực thì Quan Vũ dùng s0ng đa0 hay đơn đa0.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire