Chương 1
Vũ trụ bao la, rộng lớn hơn tưởng tượng của nhân loại trên Trái Đất vô số lần.
Nhưng trong vũ trụ ấy, cũng tồn tại những chủng tộc có khả năng làm chủ vũ trụ.
Bọn họ có lịch sử tồn tại và phát triển hàng chục tỷ năm.
Sự sống khai sinh ngay từ khi vũ trụ hình thành.
Bọn họ, có loài dùng khoa học và kỹ thuật tiến vào vũ trụ. Có loài dùng năng lực phi thường mà nắm vũ trụ trong tay.
Tóm lại, bọn họ đều là những chủng tộc mạnh mẽ, thông minh, nhưng cũng rất ác độc.
Bọn họ luôn coi mình như thần linh, có quyền sinh sát, quyết định
sự sống còn của chủng tộc kém phát triển hơn, thậm chí là cả sự tồn tại
của 1 tinh cầu!
Đôi khi chỉ vì sự gây gổ của 2,3 người trong số họ, có thể mang đến tai hoạ cho cả một hệ sao!
Cũng may, bọn họ chủ yếu tập trung ở những thiên hà trung tâm của vũ trụ, nơi mà cách Trái Đất của chúng ta rất rất rất xa.
...
— đau quá!
Trên những khối đã lởm chởm, một thiếu niên máu me đầy mình, toàn thân khẽ run run vì đau đớn.
Nhưng nếu để ý kĩ, sẽ thấy, bên dưới lớp quần áo rách rưới bê bết
máu ấy, các vết thuơg đang lấy tốc độ nhìn thấy được mà lành lại.
— đau! Ơ, nhưng mà chết rồi thì sao thấy đau được!!
Jame nhớ tới lúc ấy, cuộc chiến giữa những dị năng giả tốt và xấu.
Hắn bị đẩy xuống miệng núi lửa. Thân thể chìm dần vào dung nham, phần
thịt xương bị cháy liên tục được tái tạo, cho đến tận khi cạn sạch năng
lượng dị năng, rồi chìm vào vô thức.
— đau thế này chứng tỏ dị năng khôi phục của ta đang hoạt động!
Jame cắn răng chịu đựng! Hắn còn sống, thật sự còn sống.
....
— A !!! Đây là ai? Ta là ai?
Jame nhìn thấy bóng của mình dưới mặt nước mà hét lên thất thanh.
Hình ảnh phản chiếu của thiếu niên đó đâu phải hắn!!
Sau khi khôi phục, hắn vui vẻ đến bên một dòng suối tắm rửa, thì tình cờ nhìn thấy ảo ảnh của mình trên mặt nước.
— A!!
Jame ôm đầu lăn lộn ngất đi.
Trong mơ, hắn được xem một đoạn phim tua nhanh về cuộc đời 1 thiếu niên.
Một thiếu niên nhân loại, nhưng ở một thế giới khác thế giới của hắn.
Nơi này đã không còn là Trái Đất!
Nửa tiếng sau tỉnh dậy, Jame đã bình tĩnh lại, hắn vốc nước vừa uống vừa rửa mặt.
— mình thật sự đã chết! Nhưng lại trọng sinh ở một thế giới mới! Vợ à, con à, ta có còn được gặp lại các người nữa hay không???
Nỗi nhớ nhung qua đi, Jack nhìn cây tiểu đao trong tay, nước thép đen bóng, sắc bén, nhọn hoắt.
Vì thứ này mà thiếu niên này vong mạng!
Jame nhìn nó biến mất rồi lại xuất hiện trên tay, dùng nó cắt đá như cắt đậu phụ, nhưng cứa vào da hắn thì lại không chảy máu.
Ở thế giới này, bọn họ gọi đây là pháp khí đã nhận chủ. Một khi đã
dùng máu nhận chủ, vũ khí sẽ không bao giờ làm tổn thương chủ nhân.
Thiến niên này may mắn đạt được nó, có lẽ cấp độ của nó rất cao, khiến đồng bạn đi cùng nảy lòng tham, ra tay ám hại.
Rất tiếc thiếu niên này thà chết nhảy xuống vực cũng không để tên tham lam kia được toại nguyện.
Ngay khi vừa chết, linh hồn Jame đã nhập thể, mượn xác hoàn hồn!
Jame khiến cây tiểu đao biến mất, chỉ còn lại một hình xăm nhỏ giống hệt nó ở cánh tay.
Hắn xếp bằng, hô hấp theo một phương pháp đặc biệt, người ở đây gọi là luyện công.
Jame cảm giác được những luồng “khí” di chuyển khắp nơi trong kinh mạch.
Tu vi của thiếu niên này mới chỉ là luyện khí kì tầng 4. Tức là vừa mới vào trung kì.
Nhưng thật ra ở độ tuổi 15, tu vi như vậy cũng không phải là xuất sắc.
— phải tìm đường trở về cái đã, gặp lại ta, tên kia chắc sẽ hết
hồn! Coi như cảm tạ thân xác này, ta sẽ giúp ngươi trả thù, Tiêu Thần!
...
Jame men theo dòng suối tìm đến chỗ thuận tiện để leo lên.
Vách vực cao vút, nhưng cũng khá là lởm chởm, có thể làm chỗ bám mà leo lên.
Lúc rơi xuống, Tiêu Thần bị gió xoáy, tàng cây làm chệch hướng 1
đoạn khá xa, lại là nơi có nhiều mỏm đá cao thấy không đều che khuất.
Có lẽ vì vậy mà kẻ kia dù có leo xuống cũng không tìm thấy xác hắn.
Chưa kể Jame nhập thể và có dị năng khôi phục tốc độ rất nhanh, liền di chuyển đi nơi khác, nên lại càng khó thấy.
Jame tụ chân khí ở bàn tay và bàn chân, khiến khả năng bám dính tăng cao, thoăn thoắt trèo lên.
Nhưng vì vách núi này quá cao, hắn mất 6 tiếng mới lên đến nơi, mồ hôi mồ kê đầm đìa nhễ nhại!
— leo núi quả là một phương pháp rèn luyện thể lực rất tốt.
Jame thầm nhận xét.
— ồ, trên này đẹp hơn dưới hạp cốc đó nhiều!
— phập!
Đang lúc thả hồn theo gió, bỗng nhiên một thanh kiếm đâm xuyên ngực Jame từ sau ra trước!
— he he, không ngờ ngươi té không chết! Làm mất bao thời gian ta tìm kiếm dưới đó!
— Cao Vân..
— Bảo đao sẽ là của ta!
— hôm đó chia bảo vật, ngươi đã nhận phần hơn rồi cơ mà!
— he he, có ai chê bảo vật nhiều 1 chút đâu!
Cao Vân túm cổ Jame, sợ hắn lại lần nữa lao đầu xuống vực!
— đúng là tham thì thâm! Định cho ngươi sống thêm mấy ngày ! Thứ mà ngươi thích đây!
— phập!
Tiểu đao trong tay Jame đâm xuyên ngực Cao Vân. Gã trợn trừng mắt,
không hiểu. Gã đã đâm xuyên tim Tiêu Thần, tại sao hắn vẫn còn sức phản
đòn!
Trong ánh mắt cuối cùng trước khi mờ hẳn, gã thấy Jame thản nhiên
rút thanh kiếm ra khỏi lồng ngực, tuy máu toé ra, mặt tỏ vẻ đau đớn!
Jame lục trên người Cao Vân lấy lại túi trữ vật, cũng chính là thứ rất có giá trị mà gã giành lấy lần trước.!!! CODE: YFi2NxFNxPivThRgKo8SfQ