Thần
Chương 16
Tới một nơi gần Vạn Kiếp Cốc, Nam Hải Ngạc Thần mới thả Đoàn Dự xuống.
— đệ tử, ngươi quay lại đây làm gì?
— Bây giờ ngươi đuổi ta khỏi sư môn, rồi xá ta 9 cái, bái ta làm sư phụ! Nhanh lên!
— ta không làm thì sao?
— ta bẻ cổ ngươi!
— Qui củ Nam Hải Phái đồ đệ có được giết sư phụ không?
— Đương nhiên là không! Chỉ có sư phụ giết đồ đệ, nào có chuyện đồ đệ giết sư phụ!
— ngươi giết ta thì sẽ là con rùa đen, quân đê tiện?
— phải!
— vậy thì ta thà chết cũng không bái ông làm sư!
— ngươi…
Quả nhiên Nam Hải Ngạc Thần không thể làm được gì, tức đến đi qua đi lại khói xịt lỗ tai!
— việc này sau này tính tiếp! Bây giờ ngươi theo ta vào Vạn Kiếp Cốc trước!
— làm gì?
— giết Chung Vạn Cừu, cướp Chung Linh và Chung phu nhân.
Nam Hải Ngạc thần một phen giải thích loạn xà ngầu thứ tự cấp bậc sư nương, sư mẫu này nọ. Do là trở về gặp Vân Trung Hạc tuy bị hoá hết nội lực, nhưng trong lòng đầy oán hận.
Y không đánh lại được Đoàn Dự, nên nghĩ cách xúi Nam Hải Ngạc Thần ra tay.
Y dự tính mượn tay Nam Hải Ngạc Thần cướp Chung Linh và Chung phu nhân về làm vợ y. Như vậy Nam Hải Ngạc Thần sẽ không còn có vai vế thấp hơn Chung Vạn Cừu nữa.
Nói chung là một phen giải thích dụ dỗ để Nam Hải Ngạc Thần cân bằng được tư tưởng với vai vế sư phụ của Đoàn Dự!
Mấy tên ác nhân này luôn tay đấu đá, nhưng đối với nhau vẫn luôn nghĩa khí.
Diệp Nhị Nương và Nhạc Lão Tam thấy lão tứ bị như vậy, liền đồng ý cùng nhau trở lại Vạn Kiếp Cốc bắt người.
Đoàn Dự thầm kêu may mắn chịu đi theo Nam Hải Ngạc Thần, bằng không to chuyện rồi!
Hắn cứ đinh ninh Vân Trung Hạc bị hắn phế nội lực, chuyện ở Vạn Kiếp Cốc sẽ không phát sinh nữa!
Không ngờ ý trời đã định, không theo cách này, thì bằng một cách nào đó, nó cũng sẽ diễn ra!
Lúc Nam Hải Ngạc Thần mang Đoàn Dự xông vào phòng Chung Vạn Cừu, một đám người đã nối đuôi nhau cầm chân trong địa đạo.
Đoàn Dự lập tức tự giải huyệt, nắm lấy bàn chân Nhạc Lão Tam đang thò ra mà thi triển Bắc Minh Thần Công, đồng thời kéo cả đám chui ra.
Quả nhiên có Diệp Nhị Nương, Chung Vạn Cừu, Chung Linh, Thôi Bách Tuyền, Hoàng Mi. Chỉ thiếu Vân Trung Hạc, do y đã không còn thực lực.
Thì ra đúng là Đoàn Chính Thuần mò tới tận đây, do tới sớm, không chỉ hôn hít Cam Bảo Bảo như nguyên tác, mà còn ân ái luôn rồi.
Đang lúc lên cao trào thì Chung Vạn Cừu phá cửa xông vào.
Đoàn Chính Thuần thân pháp trác tuyệt, cầm quần áo chui tọt được xuống địa đạo mà chạy. Mà chỉ nháy mắt Cam Bải Bảo cũng mặc lại y phục chỉnh tề. Chung Vạn Cừu chẳng thấy ai nhưng cơn ghen vẫn cuồn cuộn vì y cho rằng đã nghe thấy tiếng rên kì lạ trong phòng!
Mấy phút sau Chung Linh bị Diệp Nhị Nương truy bắt cũng xông vào.
Chung Linh hoảng sợ chui vào địa đạo, Diệp Nhị Nương phòng vào theo cầm chân nàng.
Chung Vạn Cừu muốn cứu con, nên lôi chân Diệp Nhị Nương.
Thôi Bách Tuyền phía kia kéo tay Chung Linh, Hoàng Mi đang xem lại bàn cờ nghe động tĩnh cũng xuống, kéo chân Thôi Bách Tuyền.
Vừa hay Nam Hải Ngạc thần tới kéo chân Chung Vạn Cừu.
Đoàn Dự thuận thế thành chương, cầm chân Nam Hải Ngạc Thần kéo cả bọn ra.
Đoàn Dự sử dụng Bắc Minh Thần Công đã tới mức thu phát tự nhiên. Hắn tính toán lấy đi của mỗi người một nửa công lực thì dừng tay.
Đoàn Dự nhận ra, cốt truyện có lẽ sẽ không thể thay đổi! Nếu hắn làm mọi thứ đi qua xa, sẽ phát sinh biến số khó lường.
Nên tạm thời cứ theo nguyên bản mà tiến hành.
Vì vậy cả đám người, mỗi người đều giữ lại được phân nửa công lực, lập tức vận công điều tức.
Hoàng Mi tăng công lực thâm hậu nhất, đứng dậy đầu tiên. Nhưng ông là người nhân đức chỉ đuổi đám Diệp Nhị nương đi chứ không giết.
Chung Vạn Cừu vẫn cho rằng Đoàn Chính Thuần dang trốn dưới địa đạo, nên quyết xuống tìm, nhưng chẳng thấy ai!
Sau khi mọi người rời khỏi Vạn Kiếp Cốc Đoàn Dự thấy Đoàn Chính Thuần đã chờ sẵn ngoài cửa động. Gương mặt ông có chút ngượng nghịu xấu hổ.
Sáng hôm sau Đoàn Chính Thuần và Tam công lên đường đi viếng Huyền Bi và tìm hiểu sự tình Cô Tô Mộ Dung gia.
Mà Đoàn Dự về phủ đang tính tìm nô tỳ nào có tư sắc mây mưa một phen, thì tác dụng phụ của Bắc Minh Thần Công bộc phát.
Hắn lâm vào mê man, người lúc nóng lúc lạnh.
Bảo Định Đế cũng được mời tới xem xét. Sau khi khám xét, ông phát hiện nội lực của mình bị Đoàn Dự làm cho tiêu tán!
Ông cho rằng đây là Hoá Công Đại Pháp! Và nghĩ là Đoàn Diên Khánh bằng một cách nào đó đã truyền môn võ công này vào Đoàn Dự, nhằm để hắn hại tới ông và Đoàn Chính Thuần!
Mấy thái y cũng thúc thủ bó tay.
Đoàn Chính Minh liền cho xe ngựa chở Đoàn Dự lên Thiên Long Tự.
Khi Đoàn Dự tỉnh lại, thì thấy đang ngồi xếp bằng ở giữa một đại điện thờ phật. Xung quanh là 5 vị hoà thượng đang dùng Nhất Dương Chỉ giúp mình trị thương.
Có điều các vị này dùng nội công bắn vào thân thể hắn, tới bao nhiêu đều bị Bắc Minh Thần Công đang ở trạng thái mất khống chế hấp thu sạch!
Đúng lúc này vị sư quay mặt vào tường dùng Sư Tử Hống quát lên khiến tất cả dừng tay
— Cường địch trước mặt uy danh mấy trăm năm của Thiên Long Tự sắp đổ! Thằng nhỏ này trúng độc gì cứ để đó sau hãy tính. Lẽ nào muốn vì nó mà hao tổn công lực?
— Sư thúc dạy rất phải. A di đà phật
Bản Nhân dứt lời vẫy tay một cái, mấy hoà thượng đồng loạt thối lui.
Bảo Định Đế lúc này mới lên tiếng:
— Thì ra là Khô Vinh trưởng lão. Thất lễ! Thất lễ!
Khô Vinh nói
— Việc có khinh có trọng, ước hẹn với Đại Luân Minh Vương tới từ Đại Tuyết Sơn chớp mắt là tới. Chính Minh, ngươi cũng nên biết việc này!
— Vâng!
Khô Vinh lấy một phong thư ánh vàng búng vào tay Bảo Định Đế.
Bảo Định Đế thấy kì lạ, bức thư khá nặng. Thì ra lá thư làm bằng vàng dát mỏng. Chữ được nạm bằng bạch kim. Chỉ riêng bức thư đã hao phí rất nhiều công sức và thời gian.
Thì trong thư đại khái viết rằng: Đại Luân Minh Vương xưa kia có quen biết một cố nhân họ Mộ Dung. Đương thời người này ham mê sưu tầm võ học thiên hạ. Dù là 72 tuyệt kỹ thiếu lâm cũng có đủ cả. Hối tiếc đến cuối đời của ông ta là chưa có được Lục Mạch Thần Kiếm của Đại Lý. Nên hôm nay, vị đại sư này sẽ tới đây hỏi mượn bản bí kíp Lục Mạch Thần Kiếm, rồi sẽ mang tới trước mộ cố nhân mà đốt! Tất nhiên Đại Luân Minh Vương sẽ có bảo vật tương xứng trao đổi!
Bảo Định Đế biết Đại Luân Minh Vương Cưu Ma Trí là pháp sư nước Thổ Phồn. Là người thông hiểu phật pháp tới cảnh giới cao thâm. Cách vài năm ông ta lại mở tràng giảng phật pháp, thu hút nhiều cao tăng khắp nơi tề tụ lắng nghe.
Ai cũng ca ngợi vị Đại Luân Minh Vương này.
Người đại trí tuệ như vậy mà học võ, ắt cũng là cao thủ tuyệt thế!
Khô Vinh nói
— Lục Mạch Thần Kiếm là chí bảo của bản tự, là tối cao bí kíp của Đại Lý Đoàn gia. Chính Minh, bí kíp trấn phái này đang ở trong tự. Con cháu trong nhà không phải người xuất gia tuyệt đối không thể biết những bí sự này.
— Vâng, Chính Minh đã rõ.
Bản Quan nói:
— bản tự có Lục Mạch Thần kiếm, dù là Chính Minh, Chính Thuần cũng không biết, cớ sao họ Mộ Dung ở Cô Tô kia lại biết được?
Bản Tham tức giận mắng
— Đại Luân Minh Vương được ca tụng là thánh tăng nổi tiếng thế gian, cớ sao lại không thông hiểu đạo lý, lại dám đến chùa ta xin kinh đó! Nếu họ tử tế đã không đến, nếu đến ắt không tử tế. Việc này trọng đại, bọn ta không thể làm chủ nên mới phải mời Khô Vinh sư thúc ra chủ trì.
Bản Nhân nói
— bản tự có cuốn kinh đó thật, nhưng nói ra cũng xấu hổ. Bọn ta ở đây, không ai có thể học thành võ công trong đó! Khô Vinh sư thúc tu luyện khô thiền , cũng là một thần công của bản tự, đang ở giai đoạn sắp thành. Minh Vương có lẽ biết điểm này mới tới đây lộng hành, chẳng coi ai ra gì!
— đã thế y lại còn đòi mang kinh về đốt cho người đã chết! Thật đáng giận.
Cơn đau lại ập đến, Đoàn Dự tuy không ngất đi, nhưng cũng chẳng còn tâm trí nào nghe mấy người này đối thoại.
Đến khi bớt đau nhìn lại, đã thấy Bảo Định Đế đầu trọc lóc mặc tăng bào cùng 5 người khác, nhìn chằm chằm vào 6 bức hoạ đồ hoen vàng trước mặt.
Chính là đồ phổ Lục Mạch Thần Kiếm.
Đồ phổ minh hoạ một người nam tử trần truồng, với rất nhiều huyệt đạo và các đường kinh mạch đỏ đen.
Đoàn Dự liền ghi nhớ sạch 6 đồ hình.
— Hợp Hoan Giới chỉ!
— vâng chủ nhân.
— lập tức học Lục Mạch Thần Kiếm đến viên mãn cảnh giới
— Tinh. Chúc mừng chủ nhân đã tăng trực tiếp cảnh giới Lục Mạch Thần Kiếm đến viên mãn, tiêu hao 5 tinh trùng. Số lượng còn lại: 15
Đoàn Dự lập tức ngồi nhắm mắt, nội lực trong thân thể tuần hoàn liên tục theo 6 mạch, từ từ tinh luyện mớ nội lực hỗn tạp trong đan điền.
Hắn không biết rằng lúc này mấy vị đại sư đều đã dừng tay nhìn hắn chằm chằm. Bọn họ mỗi người luyện một mạch và cảm giác chưa đạt nổi tới tiểu thành cảnh giới.
Nhưng khí tức sắc bén phát ra từ người Đoàn Dự cho thấy cả 6 mạch trong Lục Mạch Thần Kiếm đều đã thông suốt.
6 mạch quy về một mối, người khác nhìn vào chỉ có cảm giác hắn như biến thành một thanh thần kiếm bế nghễ thiên hạ, một cảm giác duy ngã độc tôn!
Khô Vinh ra hiệu cho mọi người không phát ra tiếng động tránh làm ảnh hưởng tới Đoàn Dự.
Đúng lúc này bên ngoài vang tiếng Phạn từ phương xa vọng lại. Xem ra Đại Luân Minh Vương sắp đến.
Khô Vinh nói
— ta không đi được, các ngươi ra mời Minh Vương vào Mâu Ni Đường nói chuyện!
Đoàn Dự lúc này cũng tỉnh lại, tinh thần sảng khoái, Bắc Minh Thần Công trong cơ thể cũng đã trở lên ngoan ngoãn.
— “sau này vẫn cần học Tiểu Vô Tướng Công hoặc Dịch Cân Kinh mới được!”
Các bồ đoàn được xếp ra, Đoàn Dự không được ngồi, đứng cạnh Khô Vinh.
Khô Vinh nhìn Đoàn Dự, ông có cảm giác sâu không lường được.
Thực tế lúc này Đoàn Dự có thể được xếp vào hàng cao thủ đệ nhất trong thiên hạ rồi. Với hơn trăm năm công lực, cảnh giới viên mãn đối với mấy bộ tuyệt học.
Cái hắn thiếu chính là kinh nghiệm thực chiến mà thôi.
— Dự nhi, ở đây lát nữa sẽ nguy hiểm, cháu nên ra ngoài đi!
— không được. Tên minh vương đó nghe nói rất lợi hại. Bá phụ ở đây đấu kiếm, cháu không yên tâm!
Khô Vinh gật đầu, bảo hắn lại ngồi bên cạnh mình.
— Xin mời Minh Vương.
Lúc này bên ngoài tiếng của Phương Trượng vang lên.
— bần tăng bên nước Thổ Phồn là Cưu Ma Trí xin tham kiến tiền bối đại sư.
Cưu Ma Trí hướng Khô Vinh chắp tay hành lễ.
Sau đó Cưu Ma Trí liền đọc mấy câu khởi đầu trong Khô Thiền thần công khiến Khô Vinh không khỏi giật mình. Ông ta tu luyện khô thiền trên mười năm mới đạt cảnh giới tiểu thành mà thôi.
— Minh Vương tù xa đến, lão nạp không ra đón được, xin mở lượng từ bi.
— Uy danh Thiên Long Tự, bần tăng ngưỡng mộ đã lâu, nay được yết kiến, thật hoan hỉ vô cùng.
Lần nữa Cưu Ma Trí diễn giải mối thâm tình với người bạn họ Mộ Dung xứ Cô Tô, lời nói thật sự chân thành diễn cảm, khiến người muốn đổ lệ xốn xang! Thực sự có sức thuyết phục kinh người.
Đoàn Dự thấy Cưu Ma Trí áo vải dày rơm, khuôn mặt từ bi phúc hậu, tựa như ngọc tụ phát hào quang, khiến người nhìn bất giác sinh lòng kính ngưỡng. Quả là bậc cao tăng đắc đạo!
Có điều Đoàn Dự biết y chỉ là một kẻ nguỵ thánh tăng, tự tư tự lợi, giả vờ lừa gạt chúng sinh. Trong lòng sinh ra đề phòng cao độ đối với một đối thủ tài năng như vậy.
Phương trượng nói
— Minh Vương quen biết cố nhân cũng là cái duyên. Nay người đã chết, duyên đã tận, hà tất phải cố chấp chuyện cũ! Mộ Dung tiên sinh đã về nơi hư không, có còn mang theo được chi, đâu còn để ý võ học nhân gian. Minh Vương cần chi phải vẽ rắn thêm chân!
— Phương trượng dạy chí phải. Có điều tiểu tăng chấp ngộ bất mê, bế quan mấy tháng vẫn không thể quên người cố tri. Năm đó cùng luận bàn, cố nhân khẳng định kiếm pháp đệ nhất thiên hạ chính là Lục Mạch Thần Kiếm. Có điều đến chết vẫn chưa được nhìn thấy, là điều hối tiếc nhắm mắt không yên!
— tệ tự ở nơi hẻo lánh được Mộ Dung tiên sinh để mắt thật vinh hạnh. Cớ sao khi còn đương thời, người không trực tiếp đến mượn xem?
Cưu ma Trí thở dài
— cố nhân biết Lục Mạch Thần Kiếm la trấn bảo của quý tự, không dễ để người khác xem. Mà lại nể Đại Lý Đoàn Thị vì lê dân làm bao điều thiện đức, nên ngại việc tới cưỡng ép đòi xem!
— đa tạ Mộ Dung tiên sinh để mắt. Nếu Mộ Dung tiên sinh đã biết nghĩ như vậy, cớ sao Minh Vương là tri kỉ, lại làm trái ý chí người đã khuất?
— đáng tiếc năm đó bần tăng lỡ lời rằng nếu Mộ Dung tiên sinh ngại, thì bần tăng sẽ thay mặt tới mượn hộ! Nay không thể trái ước hẹn.
Nói xong, Cưu Ma Trí vỗ tay, ba tên thủ hạ bên ngoài khiên vào một rương đúc bằng vàng
Mở ra, bên trong có 3 cuốn sách cũ. Cưu Ma Trí nói
— đây là các luyện và cách phá giải 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm do chính tay Mộ Dung Tiên sinh biên soạn!
Mọi người nghe vậy không khỏi giật mình. Từ cổ chí kim chưa từng nghe nói có người luyện được trên 30 tuyệt kỹ thiếu lâm. Vậy mà vị Mộ Dung tiên sinh này có thể thông thạo toàn bộ, lại còn có cả phương pháp phá giải. Thật khó tin!
— bộ sách này bần tăng được Mộ Dung Tiên sinh tặng, từ đó học được rất nhiều điều bổ ích. Nay mang sang đổi lấy Lục Mạch Thần Kiếm của quý tự. Rất mong quý tự giúp đỡ để bần tăng hoàn thành di nguyện của Mộ Dung tiên sinh.
Cưu Ma trí một phen phân tích lợi hại của việc trao đổi nghe cựu kì hợp tình hợp lý, cảm giác Thiên Long Tự đạt được vô số lợi ích!
Rồi y phất tay biểu diễn 3 tuyệt học Niêm hoa chỉ, Đa La diệp chỉ, Vô Tướng Kiếp chỉ khiến chúng tăng có mặt kinh hãi.
Bảo Định Đế võ công thâm hậu cũng phải hoảng hốt tự nhận không thể làm được như Cưu Ma trí.
Đến lúc này các sư đều có cảm giác cuộc trao đổi này cực kì có lợi cho Thiên Long tự!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire