Thần
Chương 3
Đoàn Dự theo lối Chung Linh chỉ, đi tới một cây cầu sắt bắc qua sông. Đầu cầu dựng một bia đá khắc ba chữ: Thiện Nhân Độ.
Cầu dài hơn trăm mét, cấu tạo bởi 4 sợi xích, mà 2 sợi dưới gắn ván gỗ để đặt chân, 2 sợi trên để vịn.
Nếu là trước kia, Đoàn Dự sẽ tốn không ít thời gian để qua cầu.
Nay hắn chỉ việc dùng Lăng Ba Vi Bộ, lướt qua cầu như một cơn gió.
— Vạn Kiếp Cốc hẳn là khu rừng kia. Nhìn thì gần, nhưng nếu đi bộ bình thường phải mất hơn 1 giờ. Có Lăng Ba Vi Bộ, vậy thì chỉ mất vài phút!
Hút được nội công của 2 người Can Quang Hào, Đoàn Dự đã có chút “tiền vốn” để dùng Lăng Ba Vi Bộ thoải mái.
Đoàn Dự tới gần rừng cây, quả nhiên thấy hàng tùng 9 cây vươn lên cao vút.
Vạn Kiếp Cốc quả nhiên là ẩn tàng rất kín. Đoàn Dự theo hướng dẫn vòng tới phía sau 9 cái cây, vạch bỏ dây leo, quả nhiên thấy một cửa hang.
Đoàn Dự tiến vào, vừa đi vừa vạch cỏ, tìm thấy một cánh cửa gỗ, dùng sức kéo lên thì thấy bậc thang đi xuống.
Nắp lại cửa gỗ, đi theo bậc thang, lúc lên lúc xuống. Sau mấy lần ngoặt thì thấy đi lên một bãi đất bằng mọc đầy cỏ thấp. Xa xa lại là một hàng tùng.
Đoàn Dự lại gần thì thấy trên một thân cây tùng đã được bóc một lớp vỏ, viết 8 chữ: Họ Đoàn vào đây tất giết không tha!
Riêng chữ “đoàn” viết bằng sơn đỏ, các chữ khác thì màu đen, trên nền trắng.
Cây bên cạnh treo một búa nhỏ, Đoàn Dự cười thầm trong lòng, cầm búa gõ liền 3 phát lên chữ “Đoàn”.
Qua một lát, có âm thanh thiếu nữ:
— có phải tiểu thư đã trở về rồi phải không ạ?
— không! Tại hạ phụng mệnh Chung cô nương tới bái kiến cốc chủ!
— A! Ngươi .. là người ngoài ư? Tiểu thư nhà ta đâu?
— Chung cô nương gặp nguy, tại hạ tới báo tin!
— Nguy hiểm gì?
Giọng thiếu nữ hoảng hốt.
— Nguy hiểm tới tính mạng! Tình thế rất nguy cấp!
— A! Ngươi chờ! Ta đi bẩm phu nhân!
Sau một lúc, cô gái quay lại mở cửa:
— Phu nhân mời vào!
Đoàn Dự thấy thiếu nữ tầm 17,18 tuổi, ăn mặc theo kiểu nha hoàn. Dáng người và khuôn mặt không ngờ lại có thể xếp vào hạng minh tinh hạng A trong kiếp trước!
— cô nương tên gọi là gì?
Tiểu nha hoàn không trả lời, gương mặt có vẻ nghiêm túc, cẩn thận.
Đoàn Dự biết nàng sợ Chung Vạn Thù biết, nên cũng trật tự đi theo nàng.
Nha hoàn dẫn Đoàn Dự men theo hàng tùng, tới phía sau, nơi có một căn nhà ngói nhỏ. Nàng mở cửa mời Đoàn Dự vào.
Bên trong trang trí đơn giản nhưng tao nhã.
Nha hoàn bưng trà:
— mời công tử. Phu nhân sắp ra!
Vừa uống trà vừa địa hàng nha đầu, Đoàn Dự nghe tiếng trang sức va vào nhau linh linh, liền biết phu nhân tới.
Hiện ra trước mắt hắn là một thiếu phụ tầm 28-30 tuổi. Nàng bảo trì rất tốt, nên Đoàn Dự biết Chung phu nhân này cũng phải gần 40 rồi.
Chung phu nhân quả thật là một mỹ nhân diễm lệ, Chung Linh có nhiều nét giống nàng.
Đoàn Dự thất thần giây lát, cố lắm mới khôi phục vẻ tự tại.
Vừa thấy, Chung phu nhân đã lắp bắp:
— cậu.. cậu.. họ Đoàn??
Chung phu nhân biến sắc hốt hoảng ra mặt. Đoàn Dự liền nói thật.
— tại hạ họ Đoàn!
— Cha ngươi tên gì? Quê quán ở đâu?
Đoàn Dự lúc này mới nói dối, rằng quê ở Lâm An, cha tên Đoàn Long.
— vậy tại sao khẩu âm của công tử lại giống người Đại Lý, vả lại nét mặt, phong thái .. rất giống!
Đoàn Dự thầm nghĩ, bản thân hắn cũng chẳng phải cốt nhục ruột của Đoàn Chính Thuần, chẳng hiểu sao Chung phu nhân có thể nhìn gà hoá cuốc như vậy.
— tại hạ ở Đại lý đã mấy năm, nên khẩu âm có chút biến đổi.
— Mời công tử ngồi!
Chung phu nhân vẫn không ngừng nhìn chăm chú Đoàn Dự từ đầu tới chân.
— tại hạ tới được đây gặp nhiều hung hiểm, nên quần áo rách rưới. Lệnh Ái hiện gặp nguy hiểm, tình thế cấp bách, nên không kịp thay đồ. Mong phu nhân thứ lỗi.
Chung phu nhân như bừng tỉnh.
— Con ta hiện ra sao?
Đoàn Dự thuật lại tình huống với Chung phu nhân. Nghe xong nàng vỗ bàn:
— Con nhỏ này, cứ ra ngoài là gây chuyện! Giờ thì chuốc lấy tai hoạ!
— Chuyện này cũng bởi tại hạ! Phu nhân chớ trách Chung cô nương!
— Đúng. Không thể trách nó. Tại ngươi cả! Trước kia cũng thế!
— Dạ?
Chung phu nhân đỏ mặt, gương mặt thẹn thùng như thiếu nữ hoài xuân khiến Đoàn Dự ngây ngẩn không rời được ánh mắt.
— à ờ.. ta nghĩ tới chuyện khác!
Chung phu nhân vội đánh trống lảng:
— Việc này khó!
Đúng lúc này bên này vang lên tiếng đàn ông.
— là phu quân ta về. Tính ổng đa nghi lắm. Công tử tạm lánh mặt!
Đoàn Dự chưa kịp trả lời đã bị Chung phu nhân bịt mồm, kéo vào gian phòng phía đông, thầm thì vào tai. Tiếng gió kèm hương thơm từ miệng nàng khiến Đoàn Dự rùng mình:
— Công tử nấp ở đây. Chớ lên tiếng. Phu quân ta tính nóng như lửa. Chỉ lỡ tay một tý là cậu mất mạng ngay!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire