mercredi 5 octobre 2022

Thần Chương 6

 Thần

Chương 6

Đoàn Dự chùm áo choàng qua đầu, cùng Mộc Uyển Thanh cưỡi ngựa đi về phía núi Vô Lượng.

Dọc đường nàng không ngừng hỏi han về ngài sinh tháng đẻ trong hộp. Nào là chuyện có phải Cung phu nhân đã hứa gả Chung Linh cho hắn. Nào là giải nghĩa tên của hắn này nọ.

Khi hắn hỏi vết thương của nàng có đau không, cần nghỉ ngơi không. Thì nàng lại giận lẫy rằng hắn muốn thúc nàng đi nhanh để giải cứu tình nhân.

Đủ thứ hầm bà lằng mà chỉ có đầu óc chanh chua đanh đá, khác thường của Mộc Uyển Thanh mới có thể nghĩ ra.

Tuy nhiên Đoàn Dự đều đã lường trước, lựa cách ngon ngọt dỗ dành, nhiều lúc khiến Mộc Uyển Thanh rất khoan khoái trong lòng.

Dần dần núi Vô Lượng cũng ở trước mắt.

— Kia là Kiếm Hồ Cung. Bọn Thần Nông Bang ở trong đó. Lát cô nương cướp Chung cô nương cùng cưỡi Hắc Mai Côi chạy.

— còn ngươi?

— ta bị Tư Không Huyền ép uống Thất Dạ đoạn trường tán, không sống qua mấy ngày nữa. Ta phải lừa chúng lấy thuốc giải, bằng không chạy cũng vô dụng. Nên các nàng chạy trước, ta ở lại cầm chân chúng.

Hai người đi tới trước, còn cách Kiếm Hồ Cung khá xa đã có 2 người xông ra chặn đường hỏi.

— các ngươi là ai?

Mộc Uyển Thanh đáp:

— Tư Không Huyền đâu? Không mau bảo y ra gặp ta!

Dưới ánh trăng, áo khoác xanh, thêu chim ưng.

— A! Tiểu nhân không biết là sứ giả của Linh Thứu Cung giá lâm! Quả là mạo phạm. Mong thánh sứ tha tội!

Giọng y run run đầy sợ hãi.

Mộc Uyển Thanh đáp:

— Cái gì Linh cái gì Thư….

Đoàn Dự vội giả giọng nữ chen ngang:

— Mau gọi Tư Không Huyền.

Hai người kia vội quay đầu chạy về Kiếm Hồ Cung.

Đoàn Dự nói khẽ vào tai Mộc Uyển Thanh:

— Linh Thứu Cung là chủ của họ!

Hơi thở của hắn phà vào tai khiến nàng rùng mình.

Mộc Uyển Thanh còn chưa hoàn hồn, Tư Không Huyền đã đạp không chạy vút đến, quỳ trước mặt 2 người.

— Thần Nông Bang Tư Không Huyền cung chúc Đồng Mỗ vạn thọ thánh an! Không kịp đón tiếp từ xa, mong thánh sứ khoan dung.

Liên tiếp sau đó thuộc hạ Thần Nông Bang lần lượt kéo tới quỳ gối dập đầu.

— đứng lên đi. Mang Chung Linh tới đây!

Hai gã đệ tử đứng dậy trở vào mang Chung Linh ra.

— cởi trói!

Đoàn Dự ra lệnh. Tư Không Huyền vội làm theo.

— đúng rồi, đưa thuốc giải thất dạ đoạn hồn tán!

Tư không huyền nghĩ bụng chắc là tiểu tử họ đoàn gặp được Thánh sứ Linh Thứu cầu cứu, nên không nghĩ nhiều, lấy thuốc giải đưa ra

— thuốc này chia 3 lần uống, mỗi ngày 1 lần, mỗi lần 3 viên nhỏ là được ạ!

Chung Linh vội nói:

— ây ây, Tư Không Bang Chủ, chớ đưa hết như vậy, để phầm một ít cho Đoàn đại ca!

— tiểu nha đầu lại đây! Đoàn Dự gọi.

— tại sao ta phải nghe lời ngươi!

Tư không Huyền quát khẽ

— Thánh sứ cho gọi, còn không mau tới!

— Thánh cái gì sứ! Các ngươi sợ, ta không sợ!

— nha đầu, còn không mau tới!

Mộc Uyển Thanh ở cạnh gắt lên.

Chung Linh nhận ra giọng nàng

— A! mộc …

Chung Linh vội bịt miệng. Cũng may đám Tư Không Huyền đang cúi đầu, mới không nhận ra cử chỉ của nàng.

— Bẩm thánh sứ, chúng thuộc hạ bị trúng độc Thiểm điện điêu, nguy trong sáng tối, cầu xin thánh sứ ban giải dược!

Đoàn Dự nói:

— Đồng Mỗ thần thông quảng đại, độc gì cũng có thể giải! Sư tỷ, cho chúng giải dược!

Đoàn Dự nháy mắt với mộc Uyển Thanh. Nàng thầm nghĩ đang bị thương, khó mà một mình đánh lại cả bang này, đành phối hợp với Đoàn Dự lừa chúng.

Nhưng trong người nào có giải dược gi, bèn lấy hộp phấn bột của mình ra

— đưa tay đây. Đây là thuốc giải bách độc của Linh Thứu Cung, do đích thân Đồng Mỗ luyện ra, dùng một ít là được!

Vừa nói Mộc Uyển Thanh vừa dốc ít phấn bột vào tay Tư Không Huyền, vừa nghĩ phấn bột do chính mình pha chế, không nên lãng phí!

Tư Không Huyền cũng là hảo thủ chế độc và giải độc. Khẽ hít mùi hương nồng nàn của giải dược cũng không khỏi kinh ngạc. Lõ chưa bao giờ thấy loại dược nào thơm như vậy.

Linh Thứu Cung quả là thần kì.

— còn một việc xin được bẩm báo. Thuộc hạ trúng độc, vẫn chưa hoàn thành được nhiệm vụ! Cầu xin thánh sứ giải thích với Đồng Mỗ. Thuộc hạ sẽ sớm giải quyết Tả Tử Mục sau khi giải độc!

— được thôi. Chỉ là ngươi chắc hiểu tính khí Đồng Mỗ, trễ quá thì có nói gì cũng vô dụng!

Đoàn Dự nói xong nháy mắt để Mộc Uyển Thanh và Chung Linh cùng rời đi.

— Cung tiễn Thánh sứ. Đồng mỗ duy ngã độc tôn!

Bọn Tư Không Huyền vội kính cẩn hành lễ.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire