BBC News vừa có bài liệt kê “6 l0ại mặt hàng bán chạy trong thời bệnh dịch” (ở Anh).
Đó là:
1. Xe đạp và dụng cụ tập thể dục;
2. Trò chơi ng0ài trời và trong nhà;
3. Vật dụng trong nhà và ng0ài vườn;
4. Sách và tiểu thuyết;
5. Hàng điện tử;
6. Cafe.
Bạn đọc Việt Nam, đọc danh sách 6 mặt hàng, có thấy gì đó là lạ, khang khác không?
Trong số hàng bán chạy, chẳng thấy “gạo”, “mì ăn liền”, “cồn”, “nước rửa tay”…
Việt Nam ta chưa có khảo sát xã hội nào về chủ đề này (mà nếu có, cũng chưa chắc đáng tin cậy).
Tuy nhiên, bằng quan sát và cảm nhận, ta có thể đ0án được những sản phẩm
bán chạy trong mùa dịch bệnh, và chắc chắn được là chúng không nằm
ngoài danh mục “đồ ăn” và “thuốc”.
Một cách lý thuyết, chúng ta biết rằng khi một cá nhân còn là người
nghèo, thu nhập thấp, thì phần lớn tiêu dùng của người đó sẽ dành cho
việc giải quyết những nhu cầu căn bản nhất: lương thực thực phẩm (ăn
uống), quần áo (mặc), nhà ở, năng lượng (điện, nước, xăng xe).
Còn giáo dục, y tế, chăm sóc sức khỏe sẽ phải xếp sau.
H0ạt động tinh thần, giải trí còn xếp sau nữa. Sách chẳng hạn, sẽ được coi như xa xỉ phẩm.
Điều ấy đúng trên bình diện một cá nhân cũng như một hộ gia đình, và rộng ra là cả nền kinh tế.
Nước nào càng giàu, tỷ lệ phần trăm thu nhập của dân chúng cho ăn uống càng thấp.
Năm 2015, theo thống kê, một số quốc gia mà dân chúng tiêu ít tiền cho
lương thực thực phẩm nhất gồm Mỹ, Anh, Canada, Thụy Sĩ, Áo, Úc…
Ngược lại, nước càng nghèo, dân càng phải lo cái ăn nhất, khi ấy thì
những nhu cầu giải trí tinh thần (du lịch, văn hóa nghệ thuật, phim ảnh,
kịch nghệ, sách, h0à nhạc) càng bị xem nhẹ phía sau.
Với hàng triệu người nghèo, người vô gia cư, người lao động tự do… ở
Việt Nam hiện nay, nhu cầu cao nhất và khẩn cấp nhất lúc này của họ có
lẽ chỉ là tồn tại, sống sót cho qua mùa dịch bệnh!
"Nơi này thật kinh tởm" - Đó là câu nói của một bạn du học sinh Mỹ nói về nơi cách ly của bạn ấy.
Mình liền qua xem, đó là một chiếc giường đơn rất gọn gàng có phủ một
tấm ga phẳng phiu của các anh bộ đội, phòng ốc sáng sủa, sạch sẽ, có bàn
học để đồ mỹ phẩm riêng.
Chưa hết, bạn du học sinh này tiếp tục tỏ ra thượng đẳng khi nói những
bạn đến từ Tây Nguyên - Buôn Mê Thuột là "Lũ nhà quê" và "Không cùng
đẳng cấp".
Đã không ít lần mình tự đặt câu hỏi thế này:
— Tại sao đợt 1, đón đồng bào từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản trở về,
rất ít xuất hiện tình trạng "đồng bào thượng đẳng" như chê bai, đòi hỏi,
hạch sách, phân biệt vùng miền.
— Nhưng đợt 2, đón đồng bào từ châu Âu, Bắc Mỹ... lại xảy ra khá nhiều
tình trạng này? Thậm chí nó đã trở thành một vấn nạn rất nghiêm trọng.
Một số bạn du học sinh được đi du học ở trời Tây, nơi được coi là văn
minh, khai sáng và chính vì thế, nhiều trong số các bạn này lại tỏ ra
mình là một "giống l0ài" thượng đẳng, cho mình là bề trên. Đúng cái kiểu, học những cái gì hay ho không học, đi học cái thứ bố láo đem về!
Trong gần 3 tuần qua, có hơn 81k đồng bào về nước, từng ấy số chỗ cách ly được chuẩn bị!
Chính phủ phải tận dụng d0anh trại quân đội, ký túc xá, khách sạn... để
lo chỗ ăn ở chỗ đảm bảo cho tất cả mọi người, cơm nuôi ba bữa đầy đủ
dưỡng chất.
Các bạn đi về, chỉ việc ăn ở, vậy mà các bạn lại có thái độ trịnh thượng như vậy!
Đặt mình vào các chiến sĩ, các bạn sinh viên đọc được những dòng ấy? Họ sẽ có cảm giác đau lòng thế nào?
"Chó không chê chủ nghèo, con không chê cha mẹ khó!"
Nhiều anh bộ đội phải ngủ trong rừng, các tình nguyện viên phải nằm "lộ
thiên", các bạn sinh viên phải "hỏa tốc" ra về ngay trong một chiều để
chuẩn bị phòng ốc cho các bạn cách ly đó.
Hay ăn ở bên Tây sướng, được ba mẹ chu cấp, có điều kiện và nghĩ rằng cả
xã hội này cũng phải cung phụng các bạn như cha mẹ các bạn?
Lúc giàu có, an nhàn thì ở trời Tây hưởng thụ, vứt về quê hương ánh mắt của kẻ bề trên.
Lúc h0ạn nạn thì chạy về nước, tỏ vẻ ta đây "thượng đẳng" và lũ người
trong nước là rác rưởi, quen thói được hầu hạ từ tấm bé để rồi nên nghĩ
rằng những anh bộ đội, tình nguyện viên phải phục vụ hầu hạ y như vậy
sao?
Nhiều người bảo rằng, ở Tây, người ta học cách bày tỏ thẳng thắn cảm xúc của mình.
Nhưng mà ranh giới giữa sự "thẳng thắn" và "vô học" lại gần nhau lắm.
Phương Tây có giá trị của phương Tây, phương Đông có giá trị của phương Đông!
Mỗi một nơi đều có những điểm hay ho, cần học hỏi.
Đây là Việt Nam, nơi gần trăm triệu người sinh sống, tuy nghèo nhưng
không hèn, nơi đang giữ cho gần trăm triệu người sống yên bình trước bão
tố.
Và văn hóa ở nơi đâu chăng nữa, cũng chẳng bao giờ đái vào quê hương cả.
Xin đừng tỏ ra thượng đẳng trước Tổ Quốc và những đồng bào khác.
Một số "đồng bào thượng đẳng" ạ!
Virus không phải là một sinh vật sống, mà là một phân tử protein (DNA)
được bao phủ bởi một lớp lipid bảo vệ (chất béo), khi được hấp thụ bởi
các tế bào của niêm mạc mắt, mũi h0ặc miệng, làm thay đổi mã di truyền
(đột biến) và chuyển đổi chúng thành các tế bào xâm lược và tự nhân bản.
Vì virus không phải là một sinh vật sống mà là một phân tử protein, nên nó không bị giết mà chỉ tự phân rã.
Thời gian phân rã phụ thuộc vào nhiệt độ, độ ẩm và l0ại vật liệu nơi nó nằm.
Virus rất dễ vỡ; thứ duy nhất bảo vệ nó là một lớp mỡ mỏng bên ng0ài.
Đó là lý do tại sao bất kỳ l0ại xà phòng h0ặc chất tẩy rửa nào cũng là
phương pháp tiêu diệt virus tốt nhất, bởi vì bọt xà phòng phá huỷ chất
béo (đó là lý do tại sao bạn phải chà xát thật nhiều: trong 2O giây trở
lên, để tạo ra nhiều bọt hơn).
Bằng cách hòa tan lớp vỏ chất béo, phân tử protein sẽ tự phân tán và tự phân hủy. NHIỆT cũng làm tan mỡ; Đây là lý do tại sao sử dụng nước trên 25 độ C để rửa tay, quần áo và mọi thứ là rất hiệu quả.
Ng0ài ra, nước nóng tạo ra nhiều bọt hơn với xà phòng và điều đó càng hiệu quả diệt virus. Rượu h0ặc bất kỳ hỗn hợp nào có cồn trên 65% Phân Huỷ mọi loại chất béo, đặc biệt là lớp vỏ chất béo bên ng0ài của virus.
Bất kỳ hỗn hợp nào với 1 phần thuốc tẩy và 5 phần nước cũng h0à tan trực tiếp protein, phá vỡ nó từ bên trong. Nước oxy già giúp giữ tác dụng diệt khuẩn lâu sau khi rửa với xà phòng,
rượu và clo, vì peroxide h0à tan protein virus, nhưng bạn phải sử dụng
nó nguyên chất và nó làm tổn thương làn da của bạn.
KHÔNG DÙNG kháng sinh. Virus không phải là một sinh vật sống như vi
khuẩn; nên không thể giết chết những gì không còn tồn tại, nhưng có thể
nhanh chóng làm tan rã cấu trúc của virus với những thứ đã nói ở trên.
KHÔNG BAO GIỜ lắc rũ quần áo, tấm ga giường h0ặc vải đã sử dụng h0ặc
chưa sử dụng. Virus dính vào một bề mặt xốp, nó rất trơ và tan rã chỉ
trong khoảng 3 giờ (vải và xốp), 4 giờ (với đồng, vì đồng có tính sát
trùng tự nhiên và với gỗ, vì gỗ l0ại bỏ tất cả độ ẩm và không để virus
thoát ra và tan rã), 24 giờ (trên bìa cứng), 42 giờ (trên kim loại) và
72 giờ (trên nhựa).
Nên nếu bạn lắc nó, các phân tử virus sẽ thoát ra và trôi nổi trong không khí tới 3 giờ và có thể đọng lại trong mũi bạn.
Các phân tử virus vẫn rất ổn định trong nhiệt độ lạnh ngoài trời, h0ặc
lạnh nhân tạo như máy điều hòa không khí trong nhà và xe hơi.
Chúng cũng cần độ ẩm để ổn định, và đặc biệt là bóng tối.
Do đó, môi trường hút ẩm, khô, ấm và sáng sẽ làm suy giảm virus nhanh hơn. Tia cực tím UV sẽ phá vỡ protein của virus.
Ví dụ, để khử trùng và tái sử dụng khẩu trang là h0àn hảo.
Hãy cẩn thận, tia UV cũng phá vỡ collagen (vốn là protein) trong da, cuối cùng gây ra nếp nhăn và ung thư da.
Virus KHÔNG THỂ đi qua làn da khỏe mạnh.
Giấm KHÔNG hữu ích vì nó không phá vỡ lớp mỡ bảo vệ.
WHISKY, COGNAC, VODKA, KHÔNG CÓ TÁC DỤNG. Vodka mạnh nhất là 40% cồn, và bạn cần tới 65% cơ! LISTERINE có thể TRỊ Virus! Đó là cồn 65%.
Không gian càng bị giới hạn, càng có nhiều nồng độ của virus. Càng mở h0ặc thông gió tự nhiên, càng ít virus.
Bạn phải rửa tay trước và sau khi chạm vào niêm mạc, thực phẩm, kh0á,
núm, công tắc, điều khiển từ xa, điện th0ại di động, đồng hồ, máy tính,
bàn, TV, vv Và khi sử dụng nhà vệ sinh .
Bạn phải giữ độ ẩm tay, tránh khô nẻ, bởi vì các phân tử có thể ẩn trong các vết nứt nhỏ. Kem dưỡng ẩm càng dày thì càng tốt.
Đồng thời cắt móng tay của bạn ngắn để virus không ẩn ở đó.
CÁC ÔNG BỘ TRƯỞNG BỊ C0N VIRUS TRUNG QUỐC “XÉ Á0 CH0 NGƯỜI XEM LƯNG”
Con virus Trung Quốc, không chỉ làm đau đầu cả Bộ Y Tế, mà còn không ngờ
lại “xé áo cho người xem lưng” – bóc t0ang năng lực yếu kém một l0ạt
các bộ trưởng khác trong thành phần Chính phủ của Thủ tướng Nguyễn Xuân
Phúc.
Trước hết là virus Trung Quốc làm rõ 2 ông bộ trưởng Bộ Công Thương và Bộ Nông nghiệp - Phát triển Nông thôn.
Không bàn đến chuyện hôm trước đề nghị ngừng xuất khẩu gạo hôm sau lại
đề nghị xuất khẩu gạo, thì cả ông Bộ trưởng Bộ Công Thương Trần Tuấn Anh
lẫn ông Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp - Phát triển Nông thôn Nguyễn Xuân
Cường đều không có khả năng trả lời cho Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc các
câu hỏi sau:
1. Hiện Việt Nam đang có bao nhiêu tấn gạo dự trữ cho an ninh lương thực quốc gia?
2. An ninh lương thực quốc gia cần dự trữ bao nhiêu tấn gạo?
3. Việt Nam dừng xuất khẩu gạo thì dừng đến lúc nào?
4. Việt Nam tiếp tục xuất khẩu gạo thì từ ngay bây giờ hay từ lúc nào? và được xuất khẩu bao nhiêu tấn?
Sự yếu kém của 2 ông bộ trưởng này mang đến ê chề cho uy tín của Thủ
tướng Nguyễn Xuân Phúc – bị đẩy vào tình thế, vừa ra lệnh đã phải thu
lệnh!
Vấn đề ngừng xuất khẩu gạo hay tiếp tục xuất khẩu gạo là một vấn đề phải giải quyết, chứ không thể né tránh.
Nếu Thủ tướng Phúc mà dựa vào tư vấn của 2 ông bộ trưởng này thì không
chỉ thành người “đẽo cày giữa đường”, mà còn rất nguy hại cho an ninh
lương thực và làm tổn hại đến lợi ích của nhân dân!
Ngoài 2 ông bộ trưởng trên, virus Trung Quốc còn “xé áo cho người xem lưng” cả ông Bộ trưởng “Bộ 4T” Nguyễn Mạnh Hùng.
Ông Nguyễn Mạnh Hùng nổi tiếng nói những điều “cao xa trên mây xanh”,
trong khi việc đơn giản là giúp ông Vũ Đức Đam theo dõi người nhiễm
virus Trung Quốc qua phần mềm định vị, thì ông Nguyễn Mạnh Hùng lại
không làm được!
Khách đi máy bay vào Việt Nam chỉ cần dùng phần mềm định vị thiết bị điện thoại hoặc SiM là theo dõi được khắp mọi nơi.
Qua các nhà cung cấp mạng là ông Nguyễn Mạnh Hùng có thể giúp ông Vũ Đức
Đam kiểm s0át người lây nhiễm virus Trung Quốc đến mọi đời
F1,F2,F3,F4,F5…
Thế mà ông Hùng cứ để mặc ông Đam phải “chạy l0ạn lên” tìm người nhiễm virus Trung Quốc theo cách thủ công.
Virus Trung Quốc đã chỉ ra sự khác biệt của ông Nguyễn Mạnh Hùng trong
lời nói “Cách mạng 4.O” và trong hành động thực tế “Công ngiệp 1.O”.
Nạn nhân đau khổ nữa của virus Trung Quốc là ông Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phùng Xuân Nhạ.
Con virus Trung Quốc x0ay ông Nhạ đến chóng mặt. Ông Nhạ cứ phải chạy
theo con virus Trung Quốc từng tuần một, mà không biết phải kết thúc năm
học bằng cách nào.
Ông Phùng Xuân Nhạ cũng chưa biết nên cắt nên bỏ phần nào trong giáo trình cho phù hợp.
Ông Phùng Xuân Nhạ cũng không chịu nghe đến bỏ kỳ thi THPT t0àn quốc, vì liên quan đến quyền lực và quyền lợi.
Ông Phùng Xuân Nhạ cũng đang phân vân liệu có nên cho bộ sách giáo khoa mới vào giảng dạy vào tháng 9 này không vì quá gấp rút.
Tóm lại, con virus Trung Quốc quá nguy hiểm. Nó đã phơi bày năng lực thật của ông Phùng Xuân Nhạ.
Bỏ qua Bộ Công an Bộ Quốc phòng Bộ Ng0ại giao, thì ng0ài 4 ông bộ trưởng
nêu trên, con virus Trung Quốc sẽ còn “xé áo cho người xem lưng” các
ông bộ trưởng nào nữa trong Chính phủ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc? Điểm chung của các bộ trưởng trong Chính phủ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc là dựa h0àn t0àn vào cấp dưới.
Điều gì cũng phải quay đầu hỏi cấp dưới. Cấp dưới trình gì thì đọc điều ấy.
Bởi thế, muốn không có các bộ trưởng phụ thuộc vào cấp dưới thì phải x0á
bỏ cách thức chọn bộ trưởng hiện thời. Việc bầu các Uỷ viên trung ương
Đảng rồi đương nhiên chuyển sang làm bộ trưởng là rất có hại.
Các vị uỷ viên này không có chuyên môn chuyên ngành, nên khi làm việc ở vị trí bộ trưởng thì luôn bị phụ thuộc vào cấp dưới. Họ không phải là cỗ máy t0àn năng.
Hãy tách các uỷ viên trung ương Đảng riêng biệt h0àn t0àn với nhiệm vụ quản trị đất nước. Chừng nào còn tồn tại luật bất thành văn, rằng cứ uỷ viên trung ương
Đảng là đương nhiên làm bộ trưởng hay đứng đầu các tỉnh thành, thì chừng
đó Việt Nam mãi còn tụt hậu.
Liệu con virus Trung Quốc cũng có phần là nguyên nhân của căn bệnh này không?
Một số thông tin để tham khảo cho mọi người nắm về gói cứu trợ 2OOO tỉ
usd nhiều nhất trong lịch sử từ đâu ra. Khi nợ công của Mỹ hiện giờ đã
là 23.597 tỉ usd và đang tăng: https://www.usdebtclock.org I. Vậy thì tiền từ đâu ra?
Tất nhiên không phải từ túi các lãnh đạo bỏ ra rồi.
Đây là tiền mà chính quyền Mỹ sẽ vay mượn của Cục dự trữ Liên bang (FED) để tiêu xài.
Và gánh nặng trả món nợ này chắc chắn sẽ đè lên vai người dân Mỹ và con cháu của họ sau này.
Vậy hãy cùng tìm hiểu bản chất thực của FED là gì?
Năm 1913, dưới sức ép không thể chống lại của giới tài phiệt, Tổng thống
Mỹ khi đó là Woodrow Wilsol đã phải ký dự luật "Cục Dự trữ Liên bang
Hoa Kỳ", mở đường cho FED, để rồi sau đó, ông đã phải cay đắng thốt lên:
“Tôi là người bất hạnh nhất. Tôi đã vô ý hủy h0ại đất nước mình. Quốc
gia công nghiệp vĩ đại này đã bị khống chế bởi chính hệ thống tín dụng
của nó. Vì thế sự phát triển của cả quốc gia và mọi h0ạt động kinh tế
của chúng ta đều nằm trong tay của một số ít người"! II. FED là gì?
Dù mang tên "Cục dự trữ quốc gia" nhưng FED chưa và không bao giờ là cơ
quan thuộc chính phủ, mà đó là tổ chức tài chính siêu quyền lực của "tư
nhân", bao gồm một số tài phiệt sừng sỏ quản lý, với chức Chủ tịch do
Tổng thống bổ nhiệm nhưng gần như là bắt buộc phải bổ nhiệm nếu Tổng
thống không muốn mất mạng h0ặc mất chức!
Rất nhiều người trên thế giới cho tới giờ vẫn nghĩ rằng quyền phát hành
đồng đô-la USD tất nhiên thuộc về Chính phủ Mỹ, tuy nhiên trên thực tế
về bản chất, Chính phủ Mỹ không có quyền phát hành tiền tệ!
Quyền lực ấy đã h0àn t0àn thuộc về Cục Dự trữ liên bang Hoa Kỳ FED, sau khi Kennedy bị ám sát.
Cách thức mà FED tạo ra tiền tệ là từ không khí, chính xác hơn là dựa trên NỢ.
Sâu xa hơn, chính đạo luật "Federal Reserve Act" hay người ta còn gọi là
"Đạo luật Nelson Aldrich" mà Tổng thống Mỹ Woodrow Wilson ký ngay trước
ngày Chúa giáng sinh năm 1913 đã tước bỏ h0àn t0àn chức năng in tiền
giấy của Chính phủ Mỹ.
Và sự thật là kể từ khi FED đ0ạt được quyền in tờ giấy bạc này, cứ bao
nhiêu tờ tiền đôla xanh in ra là người dân Mỹ phải chịu nợ FED bấy
nhiêu. III. Trên thế giới người ta biết đến rất nhiều loại tiền nhưng về bản chất thì được xem là chỉ có 2 loại:
- Tiền vay mượn: là tiền đang lưu thông hiện nay mà thành phần chủ yếu
của hệ thống tiền tệ luật pháp công nhận này là các kh0ản vay mượn tiền
tệ h0á của chính phủ.
- Tiền phi vay mượn: là tiền có vàng, bạc đảm bảo.
Trong lịch sử Hoa Kỳ đã từng có những đồng tiền "không vay mượn", thực sự được phát hành bởi chính phủ.
Quan trọng nhất và là l0ại tiền tệ hợp pháp đầu tiên được Chính phủ Mỹ
phát hành dưới thời Tổng thống Abraham Lincoln trong cuộc nội chiến,
người ta còn gọi là"Tiền xanh Lincoln " hay "Giấy bạc Nhà nước Hoa Kỳ".
Nhưng kể từ sau khi Tổng thống Lincoln bị ám sát thì việc phát hành loại
tiền này đã bị hạn chế, tổng lượng tiền phát hành bị hạn định trong
khoảng 346.681.O16 đôla, thậm chí năm 196O lượng đôla phát hành chỉ vỏn
vẹn 1% tổng lượng tiền lưu thông của Mỹ.
Ngày 22/11/1963 khi Tổng thống Kennedy - vị tổng thống Hoa Kỳ nỗ lực đòi
quyền nắm giữ đồng USD bị ám sát thì "Chứng chỉ bạc trắng" đã dần bị
l0ại khỏi lưu thông.
Thực ra trên thị trường Mỹ lúc bấy giờ vẫn tồn tại "Chứng chỉ vàng"
giống với "Chứng chỉ bạc", nhưng bản chất sâu xa của "Chứng chỉ vàng"
chính là nguồn gốc thống trị của những nhà tài phiệt ngân hàng khét
tiếng trên thế giới.
Cho tới năm 1971, mối liên hệ cuối cùng giữa vàng và đồng đôla rốt cuộc đã h0àn t0àn bị cắt đứt.
Kể từ đây nước Mỹ chỉ còn đồng đôla do FED phát hành mà thôi.
Để có thể hiểu rõ hơn, chúng ta hãy tìm hiểu về "bản vị vàng".
Tiền tệ là thước đo căn bản nhất của nền kinh tế, mọi thứ đều có thể đo
lường bằng tiền tệ và tiền tệ cũng là phương tiện tích lũy giá trị của
người dân.
“Bản vị vàng" là chế độ tiền tệ mà phương tiện thanh t0án tiêu chuẩn
được ấn định bằng hàm lượng vàng. Dưới chế độ bản vị vàng, tổ chức phát
hành tiền mặt (ở dạng giấy bạc hay tiền xu) cam kết sẵn sàng nhận lại
tiền mặt và trả vàng nếu được yêu cầu.
Các chính phủ sử dụng thước đo giá trị cố định này nếu chấp nhận thanh
t0án cả tiền mặt của chính phủ nước khác bằng vàng sẽ có liên hệ tiền tệ
ấn định (lượng tiền mặt lưu hành, tỉ giá quy đổi...). Hệ thống này đề
kháng được sự bành trướng tín dụng và nợ nần. Đồng tiền được bảo đảm
bằng vàng sẽ không cho phép chính phủ tùy tiện in tiền giấy, điều này
ngược lại với chế độ bản vị tiền giấy.
Kể từ khi hệ thống tiền tệ nước Mỹ tách ra khỏi sự ràng buộc của vàng thì cho tới nay đồng đôla Mỹ đã giảm giá tới kh0ảng 94%.
Đồng đôla Mỹ giờ đây không còn là đồng tiền dự trữ hữu hiệu và an t0àn
nữa vì nền kinh tế Mỹ đang suy yếu, tổng nợ nước Mỹ đã tăng quá cao.
Sự khác nhau căn bản giữa "bản vị vàng" và "bản vị đôla", đó là không có
sự đảm bảo đổi lại với đồng tiền nội địa. Mức cung tiền nội địa của
Anh, Pháp hay bất kỳ một quốc gia khác không cần có mối liên hệ với đồng
đôla Mỹ.
Mặt khác, vì Mỹ có thể "in" tiền đôla để chi trả nợ và một khi các quốc
gia khác đã có một lượng dự trữ đôla ổn định thì nền kinh tế thế giới sẽ
tràn ngập đôla, tất yếu lạm phát sẽ xảy ra.
Dưới chế độ bản vị vàng, lượng cung ứng tiền sẽ chỉ tăng cùng với lượng
vàng khai thác được nên cả nền kinh tế thế giới sẽ ít chịu lạm phát.
Còn một khái niệm mới, nhưng không được Mỹ công nhận đó là Bản vị dầu,
hay còn gọi là PetrolDolla, nếu muốn tìm hiểu các bạn có thể google khái
niệm này. IV. Quá trình "sản xuất” đồng đôla của FED ra sao?
Quả thật, công đ0ạn biến hóa từ công trái thành đôla là một quá trình
tuy không hẳn phức tạp nhưng bản chất hết sức tinh vi, ng0ài những người
có chuyên môn thì những ai muốn hiểu rõ được cần phải có kiến thức sâu
rộng về lĩnh vực tiền tệ tài chính.
Có thể tóm tắt chu trình như sau: Muốn có được đồng đôla, Chính phủ Mỹ
cần phải đem công trái của người dân Mỹ thế chấp cho FED, lúc này "phiếu
dự trữ liên bang" (Federal Reserve Note) do FED phát hành chính là đồng
đôla Mỹ.
Theo như Ngân hàng New York của FED miêu tả thì "đồng đôla không thể
h0àn đổi thành vàng hay bất cứ tài sản nào khác của Bộ Tài chính Mỹ. Nó
không mang ý nghĩa thực tế mà chỉ có tác dụng ghi nợ... Ngân hàng chỉ
tạo ra tiền tệ khi được người đi vay cam kết h0àn trả các kh0ản vay của
ngân hàng. Ngân hàng thông qua "tiền tệ hóa" các kh0ản nợ thương mại và
tư nhân để tạo ra tiền tệ".
Còn theo sự giải thích của Ngân hàng Chicago thuộc FED thì: "Ở Mỹ, bất
luận tiền giấy hay là tài kh0ản ngân hàng đều không có đủ giá trị nội
tại như một l0ại hàng h0á nào. Đồng đôla Mỹ chẳng qua chỉ là một tờ
giấy. Còn tài kh0ản ngân hàng cũng chỉ là những con số ước lượng ghi
trên giấy"!
Như vậy, ta có thể hiểu rằng, đồng đôla không có giá trị thực. Nó chỉ là
một ví dụ kinh điển của đồng tiền luật pháp công nhận với số lượng
không giới hạn và có thể được in ấn tùy ý bởi FED mà thôi. V. Tại sao đồng đôla lại có thể khuynh đảo thế giới?
Nên biết, nắm giữ FED từ khi nó được thành lập cho đến nay hầu hết là
các gia tộc tài phiệt Do Thái, những người nắm giữ 9O% tài sản nước Mỹ
và cả thế giới, nhưng tên của họ không bao giờ có, chính xác là không
được phép có trong danh sách những tỷ phú giàu nhất thế giới.
Và chính bởi vậy, Israel đã từng tuyên bố "không cần trở thành cường quốc, mà hãy điều khiển được cường quốc"!
Các tài phiệt đó dựng lên Chính phủ và các tổng thống Mỹ thông qua các
cuộc bầu cử “giả”, những Tổng thống này chỉ có một trong hai lựa chọn:
h0ặc ăn đạn vào đầu, h0ặc chấp nhận sự lũng đ0ạn của FED.
Tài phiệt Mỹ phát hành Đôla cho chính phủ dưới dạng ghi nợ, để có tài
sản trả những món nợ đó - Tổng thống và chính phủ buộc phải "bán nợ" ra
nước ng0ài, mà cách bán tốt nhất là thông qua chiến tranh dưới chiêu bài
"bảo vệ hoà bình, dân chủ, nhân quyền", đó chính là nguồn gốc và lý do
duy nhất cho những bất ổn ở tất cả những nơi Mỹ đặt chân đến.
Những quốc gia không chịu "mua" để trả giúp kh0ản nợ đó ngay lập tức bị
gán cho "tội danh" là khủng bố, là phi dân chủ để cuối cùng cũng dẫn tới
lật đổ, chiến tranh, bạo l0ạn. VI. Vì sao nước Mỹ giàu?
Cũng rất đơn giản, vì chỉ bằng những tờ Đôla vô giá trị, Mỹ đã cướp đ0ạt tài sản của cả thế giới.
Khi quốc gia nào đó phát hiện mỏ dầu chẳng hạn, FED sẽ in tiền để mua cả
mỏ dầu đó mà thực tế không mất bất cứ chi phí nào ng0ài chi phí vận
hành việc in ấn.
Đó cũng chính là lý do tất cả các quốc gia có ý đồ không chấp nhận sử
dụng đồng Đôla Mỹ trong thanh t0án đều bị Mỹ coi là kẻ thù và tìm cách
tiêu diệt (điển hình như Iraq, Libya, các nước khối BRICS,...)..
Vậy nên, đừng nhầm tưởng làm chủ nợ của Mỹ là có thể khống chế được nước Mỹ, mà chính các chủ nợ đó lại đang bị Mỹ bóc lột!
Trong lịch sử, Tổng thống Pháp De Gaule đã ăn phải quả đắng khi cho chở
cả một tàu thuỷ Đôla sang Mỹ để lấy vàng về đã bị Mỹ thẳng thừng từ chối
- một minh chứng cho dự trữ “giấy lộn” mang tên Đôla!
Cuối cùng, có thể tóm lược lại rằng: đồng Đôla thống trị thế giới là
chính bởi học thuyết của tài phiệt Mỹ tạo ra "hỗn l0ạn có điều khiển"
trên thế giới, thông qua những cái được gọi là "văn hoá Mỹ, giá trị Mỹ,
dân chủ nhân quyền Mỹ, vv.."..
Điều đó, đã được Zbignev Bzezhinsky - Cựu cố vấn an ninh quốc gia Mỹ nói trắng ra như sau:
"Cuộc khủng h0ảng này sẽ không chấm dứt dù trong tháng 8, hay trong
tháng 9, hay tháng 1O, không trong năm 2O1O, hay trong 2O12, hay trong
2O15… CUỘC KHỦNG H0ẢNG NÀY SẼ KHÔNG BA0 GIỜ KẾT THÚC, CH0 ĐẾN KHI, CHÚNG
TÔI VẪN CHƯA ĐẠT ĐƯỢC CÁC MỤC ĐÍCH CỦA MÌNH. Mục đích của chúng tôi các
anh biết rõ. CHÍNH PHỦ MỘT THẾ GIỚI – ĐIỀU ĐÓ LÀ CẦN THIẾT CH0 CHÚNG
TÔI. Và nó sẽ được tạo ra – các anh thích ý tưởng này, hay không. Các
anh sẽ phải cầu xin chính chúng tôi điều đó. Bởi vì tiếp theo sẽ chỉ là
tồi tệ hơn và tồi tệ hơn, tồi tệ hơn và tồi tệ hơn nữa. Các anh sẽ sớm
hiểu ra, rằng cái gọi là KHỦNG H0ẢNG mới chỉ là bắt đầu. Đó không phải
là KHỦNG H0ẢNG, bạn thân mến:
"ĐÓ LÀ HỖN L0ẠN CÓ ĐIỀU KHIỂN"
Và còn xa không nhiều trong các anh thấy, khác hơn là nó kết thúc… Xã
hội vẫn còn quá xa lạ để, không chỉ chấp nhận ý tưởng chính phủ một thế
giới, mà còn thấy trong trật tự thế giới mới sự cứu vớt duy nhất của
mình. Do đó, đầu tiên chúng tôi cần đưa xã hội vào h0àn cảnh cần thiết
cho mục đích này. Đối với điều đó, cần hơn nhiều, hơn tê liệt kinh tế -
cần chiến tranh, nạn đói và bệnh dịch khắp thế giới”.
Xét trên các khía cạnh, phải thừa nhận những bộ óc tài phiệt làm chủ nước Mỹ từ trước đến nay đều thực sự siêu việt!
Đã là ngày thứ 6O của năm thứ 1 sau Cô Vy, tuy nhiên vẫn có rất nhiều người có quan niệm sai về Covid.
Có nhiều người hiểu sai về mục đích của việc đeo khẩu trang, cách ly và
thậm chí có người vẫn tôn thờ “miễn dịch cộng đồng” với Sars-Covy 2.
Tôi xin trình bày một số ý kiến và quan điểm của mình về Em Cô Vy 19 này: 1. Virus Sars-Covy 2 là gì?
Trước hết phải hiểu Virus corona là một họ virus lớn, được tìm thấy ở cả
động vật và người, chúng có các spike nên trông giống vương miện
(corona).
Còn SARS Covy 2 hay còn gọi là Covid-19 là 1 chủng virus corona mới,
cũng gây hội chứng hô hấp cấp tính giống với Sars nhưng là một chủng
h0àn t0àn khác vì vậy mới đặt cho nó số 2 2. Virus này lây như thế nào?
Có 2 con đường lây lan virus này bao gồm:
—Một là giọt bắn, bắn trực tiếp từ người bệnh sang người tiếp xúc.
Khả năng lây lan phụ thuộc vào việc giọt bắn đi tới đâu, ở đây kh0ảng cách vào tầm 2 mét.
Trên 2 mét thì bạn có thể tránh được.
L0ại thứ hai là khí dung. Kích thước và trọng lượng của virus corona rất
nhẹ. Nó có thể lơ lửng trong không khí khi mình ho, có thể bị gió thổi
bay từ chỗ này sang chỗ khác.
Do đó khả năng lây nhiễm bệnh xa hơn, bán kính rộng lớn hơn. Chúng ta
cần hiểu rõ hai l0ại này. Như vậy virus không lây truyền trong không
khí, virus này không đủ nhẹ để bay. Chỉ khi nào giọt bắn tiếp xúc trực
tiếp với bạn thì mới có khả năng bị nhiễm. 3. Đeo khẩu trang có giúp phòng bệnh hay không?
Có cần phải đeo khẩu trang y tế hay không?
Chúng ta biết rằng virus tuy có kích thước nhỏ nhưng không bay lơ lửng
trong không khí mà nằm trong các giọt bắn, chỉ khi nào giọt này tiếp xúc
trực tiếp với bạn thì mới có khả năng bị nhiễm.
Điều này cũng giải thích cho chuyện vì sao mang khẩu trang thông thường
cũng có thể ngăn ngừa được virus, vì khẩu trang có thể cản được giọt
bắn.
Vì vậy hãy đeo khẩu trang vải thông thường rồi giặt sạch hằng ngày và để dành khẩu trang y tế cho đội ngũ y tế! 4. Rửa tay bằng xà phòng và dung dịch sát khuẩn có giúp phòng bệnh không?
Có nhé, Virus nằm trong các giọt li ti có thể bám lên tay và sau đó đi vào cơ thể qua mắt mũi miệng.
Khi ta rửa tay bằng xà phòng (kể cả xà phòng thông thường) hay dung dịch
sát khuẩn (làm từ cồn) thì lớp vỏ được cấu tạo chủ yếu từ lipid của
virus bị phá hủy và chúng bị tiêu diệt. 5. Virus nCoV có thể tồn tại trên bề mặt các vật thể trong bao lâu?
Hiện nay thì chưa có câu trả lời chính xác nhưng có đa số cho rằng các
vật thể nếu được cô lập trong 1 ngày cũng đủ an t0àn, và nhiệt độ càng
cao khả năng tồn tại của virus càng kém. 6. Tại sao virus này gây hội chứng hô hấp cấp tính?
người bệnh bị nhiễm virus nhưng nếu chết thì lại do vi khuẩn?
Căn bệnh do virus corona gây ra sẽ phát triển theo các bước sau đây: a. Virus sau khi đi tới phổi sẽ dùng các spike để bám lên bề mặt tế bào
biểu mô của phổi và tiết ra enzym chọc thủng lớp vỏ của tế bào này.
Sau đó chúng phóng chuỗi ARN vào tế bào, chuỗi ARN này sẽ yêu cầu tế bào
tổng hợp ra một l0ạt các protein và ARN để hình thành nên rất nhiều
virus mới trước khi chúng ra lệnh cho tế bào tự hủy và giải phóng ra và
những virus mới tấn công các tế bào mới.
Sau vài ngày cơ thể bắt đầu có biểu hiện bằng việc ho khan, và sau
kh0ảng 1O ngày số lượng virus trong phổi đã tăng lên hàng tỷ , lúc này
giai đ0ạn ủ bệnh kết thúc với triệu chứng sốt. b. Khi cơ thể nhận thấy phổi bị tấn công bởi virus, hệ miễn dịch được
kích h0ạt và do số lượng virus là quá lớn hệ miễn dịch sẽ h0ạt động quá
mức!
nó tiêu diệt cả tế bào bị nhiễm virus và tế bào khỏe mạnh. Lúc này hệ
miễn dịch đang phải tập trung chống virus, đồng thời các tế bào biểu mô
bị bào mòn tạo cơ hội cho vi khuẩn xâm nhập vào phổi và có khả năng gây
viêm phổi cấp. c. Với một cơ thể có thể trạng tốt, sau một thời gian hệ miễn dịch sẽ
lấy lại cân bằng nhận diện đúng tế bào nhiễm virus, tiêu diệt triệt để
các tế bào nhiễm virus và dần hồi phục.
Đối với những người có thể trạng yếu, vi khuẩn sẽ phát triển mạnh trong
phổi gây viêm phổi, giảm hô hấp thậm chí là nhiễm trùng máu rất nguy
hiểm. 7. Khi nào đại dịch này có thể kết thúc? Đây quả là một câu hỏi khó,
nhưng với l0ại dịch bệnh có khả năng lây lan và ủ bệnh dài ngày như
Covid-19 thì dịch bệnh chỉ có thể kết thúc khi có “miễn dịch cộng đồng”.
Miễn dịch cộng đồng có 2 cách:
— cách 1 đa số mọi người đều từng nhiễm bệnh và được miễn dịch tự nhiên,
— cách 2 mọi người được tiêm vacxin.
Với cách 1 (cách mà các nhà chức trách Anh từng lựa chọn) chúng ta sẽ
phải đối mặt với việc đa số dân số phải nhiễm bệnh, số ca nhiễm tăng
theo cấp số nhân, hệ thống y tế quá tải và khi đó chúng ta phải đối mặt
với việc phải lựa chọn ai là người được cứu chữa y tế và ai không!
cái giá phải trả là vô cùng lớn, đúng nghĩa chọn lọc tự nhiên.
Với cách 2 chúng ta cần cho các nhà kh0a học thêm thời gian để thử
nghiệm thành công vacxin (quá trình thử nghiệm kéo dài có thể lên đến
kh0ảng 12 – 18 tháng).
vậy làm thế nào để họ có thêm thời gian? Chúng ta cần kiểm s0át tốt số
ca nhiễm mới, để không gây quá tải hệ thống y tế, để những người nhiễm
bệnh được cứu chữa.
Tức là cần : 1. Đeo khẩu trang,
2. Rửa thay thường xuyên,
3. Ý thức tốt về việc cách ly,
4. Tránh tụ tập đông người. 8. Vậy nền kinh tế sẽ thế nào?
Việc phải làm thế nào với nền kinh tế rõ ràng là câu chuyện vĩ mô của
các chính trị gia, nhưng sớm thôi chúng ta sẽ cần tìm mô hình của một
nền kinh tế thích nghi với Covid-19 và điều này là h0àn t0àn có thể nếu
tất cả đảm bảo các 4 yếu tố trên.
Tôi có thể đưa ra VD: với du lịch, đặt hạn ngạch tối đa 1 số lượng người được tham gia một dịch vụ du lịch vào 1 thời điểm,
với sản xuất: đảm bảo khoảng cách 2m 1 công nhân,
với thương mại chuyển dịch sang thương mại điện từ, v.v.
Trong thế giới tự nhiên, chúng ta vẫn hay thấy một con đực cường
tráng, mạnh mẽ cai quản cả đàn, từ đó nó độc chiếm toàn bộ những con
cái trong đó để giao phối!
Con người tiến h0á từ động vật theo thuyết của Darwin, những thói quen đó vẫn chảy trong huyết mạch.
Trong xã hội cổ đại, khả năng tính dục là tượng trưng cho sức mạnh và địa vị của nam giới.
Ví dụ:
— Chư hầu phải có “1 vợ, 9 nàng hầu”.
— Vua thì khủng hơn, phải có “ tam cung, lục viện, cửu phi, 27 thế phụ, 81 ngự thê” (Lễ ký – Hôn nghi), ng0ài ra còn tùy ý mua, cho, tặng.
Những “cụ tổ” của thế hệ thuốc hỗ trợ tình dục hiện đại: Viagra .. đã tồn tại ở Trung Quốc cách đây hàng ngàn năm dưới cái tên “xuân dược”, chủ yếu lưu hành trong cung đình và các quý tộc.
Đó là những phương thuốc được bào chế có tác dụng tăng cường kh0ái cảm, thúc đẩy nhu cầu tình dục ở nam lẫn nữ.
Xuân dược trở thành một trong những nội dung chính yếu không thể thiếu của “phòng trung bí thuật”!
1.“Kỹ năng nam tính” và xuân dược
Nam giới luôn muốn thể hiện năng lực tính dục, lấy đó làm vinh dự ,
nhưng trong thâm tâm vẫn luôn ôm một nỗi lo sợ sâu xa khi đối diện với
khả năng tính dục của nữ giới.
Nỗi lo sợ này mang tính phổ quát trên t0àn thế giới.
Trong rất nhiều truyền thuyết và tác phẩm, nữ giới bị miêu tả là dâm đãng, không bao giờ th0ả mãn dục tính.
Những người theo chủ nghĩa cấm dục căn cứ vào đó để nhấn mạnh “tính tất yếu của cấm dục” vì nam giới vĩnh viễn không thể nào th0ả mãn được nữ giới vốn có “tính dục tà ác không giới hạn”!!
Đại biểu cho phe này là những người theo chủ nghĩa cấm dục của giáo hội trung cổ châu Âu.
Nhưng những người theo phe chủ trương th0ả mãn tình dục, thì lại căn cứ vào đó mà nhấn mạnh “tính tất yếu của việc phát triển kỹ năng nam tính” thông qua dược liệu, rèn luyện h0ặc những phương pháp đặc dị!
Đại biểu cho phe này là những người theo thuật phòng trung, xuân dược cổ đại.
Sự lo sợ của nam giới đối với nữ giới là có cơ sở!
Xét từ góc độ sinh học, trên đà tiến h0á của pháinữ, tính dục đã vượt qua khái niệm “tính phát dục định kỳ” của động vật!
Họ trở nên mọi lúc đều có thể động tình ân ái, đồng thời nữ giới cũng không có thời điểm “không đáp ứng tình dục” như nam giới, và có thể liên tục nhiều lần đạt đến cao trào.
Mặt khác, về phương diện khả năng tình dục, nam và nữ còn không đồng bộ về thời gian.
Theo sinh lý thông thường, đỉnh cao tính dục của nam giới ở kh0ảng 2O tuổi nhưng lúc này thường thì anh ta chưa “công thành danh tựu”, khó hấp dẫn phái nữ!
Trong khi đó, đỉnh cao tính dục của nữ giới là từ 3O tuổi trở đi.
Khi nam giới lớn tuổi thì sự “không đồng bộ” xảy ra, xuất hiện hiện tượng “âm thịnh dương suy”.
2.Lời dạy của đế sư
Nhưng ở nam giới thì khuynh hướng “đa phối ngẫu” luôn cao, luôn muốn độc chiếm nhiều bạn tình, do đó mới đẻ ra thuật “thái âm bổ dương”, “nhất long đa phượng”...
Như thế, rõ ràng một kẻ yếu chống lại nhiều người mạnh mà lại muốn không lo sợ ư?
Chẳng trách các phòng trung thuật giả xưa kia xem giao h0an như trận chiến đấu thật sự!
Phải luyện phép “ngự nữ” và hình dung “như dây cương mục mà điều khiển ngựa khoẻ, như sắp rơi xuống vực sâu mà phía dưới cắm đầy dao” , đấy, còn nỗi sợ nào lớn hơn nữa?
Như đã nói, nam giới vẫn luôn mang mối lo tiềm ẩn về tính dục trước nữ giới, luôn sợ bị xem là “kẻ yếu”.
Vấn đề này từ xưa đã có và nay càng khốc liệt.
Rất nhiều bậc “tu mi nam tử” đã phải khóc thầm vì không thể th0ả mãn nhu cầu cho thê thiếp h0ặc tình nhân.
Đã sợ thì phải ủ mưu tìm kế sách an t0àn.
Có 2 con đường:
— Một là“làm suy yếu đối phương trước giao chiến”!
Trong phòng trung chi thuật có vô vàn kỹ xảo nhằm làm cho người nữ
tiến gần đến mức cao trào trước, sau đó mới thực hiện bước cuối, như vậy
bên nam mới có hy vọng chiến thắng!!
— Hai là làm cho lực lượng mình thật mạnh mẽ rồi sau mới giao chiến, phương pháp này lại chia làm 2 cách: Sử dụng các “chiêu thức” như: bế tinh, di chuyển sự chú ý… h0ặc là sử dụng “xuân dược” mà chúng ta đang nói, mục đích dùng xuân dược cũng là làm cho bên nam “đánh lâu không bại”, “kim thương bất ngã”...
Các h0àng đế Trung Hoa xưa đều có nhiều phi tần, mỹ nữ, cũng như mọi đàn ông khác, vua có nghĩa vụ “ban ân mưa móc” để tạo dòng “thánh chủng”.
Vì vậy, các đế vương này đều rất lo lắng không biết làm cách nào để
lấy cái yếu của một nam nhân chọi với cái mạnh của nhiều nữ nhân.
Bọn họ có hẳn một ban (bộ) thuộc phân ngạch Thái Y, giả kim sư .. để cùng lo nỗi lo này.
Trong Ngọc phòng bí quyết dẫn lời Bành Tổ nói về tầm quan trọng của “thuật ngự nữ”: “Hoàng đế “ngự” 12OO cung nữ mà đạt đạo thành tiên, tục nhân chỉ lo một vợ mà yểu mệnh, biết và không biếtcách xa nhau biết chừng nào!”.
Vấn đề này có chứng cứ rất rõ ràng, trong các thư tịch về thuật
phòng trung giai đ0ạn đầu đều thường áp dụng hình thức kể về việc h0àng
đế đến thỉnh giáo một bậc “thầy” về thuật ngự nữ, xuân dược và thuốc
tráng dương.
Thầy có thể là nam (như Đại Thành Tử) h0ặc nữ (Tố Nữ), đều gọi là “đế sư”, tức thầy của h0àng đế.
Chẳng hạn trong sách Thập vấn chép trên thẻ tre được khai quật ở
khu mộ nhà Hán, có điều thứ hai là H0àng đế hỏi Đại Thành về các thuật
làm thế nào để kéo dài quá trình giao h0an, làm sao để người nữ đạt đến
cao trào...
3.Những bài xuân dược cổ xưa
Đại Thành Tử là nhân vật truyền thuyết, có thuyết nói ông là đế sư của vua Thần Nông, có thuyết nói là người thời Đại Vũ…
Đại Thành Tử đã giới thiệu cho H0àng Đế những l0ại thuốc tráng
dương, đại khái là khuyên nên ăn bá tử nhân (nhân của hạt tùng), uống
sữa bò để chống lão hoá, đẹp dung nhan; muốn giao h0an nhiều thì phải
thường ăn l0ài phi cầm như chim sẻ, gà trống…
“Dưỡng sinh phương” được các nhà khảo cổ phát hiện khai quật
những ngôi mộ đời Hán ở gò Mã Vương, trong đó có khắc 3 bài thuốc xuân
dược có tác dụng tráng dương cổ xưa nhất Trung Hoa - và có lẽ cũng là
xưa nhất thế giới, dược liệu được dùng chủ yếu là chim, gà.
Đây là một bài tiêu biểu: “Vào mùa xuân dùng chim, đánh tan ra, tráng chung với bột gạo, viên thành h0àn nhỏ, ăn nhiều rất tốt”. Đây chính là xuân dược thời kỳ đầu, thành phần gồm có cả động vật và thực vật.
"Nếu vợ cuả bạn và mẹ cuả bạn đều bị rơi xuống sông, thì bạn sẽ cứu ai trước?"
1. Không nên trả lời, mà hãy táng vào mồm đứa nào hỏi bạn câu đó.
Tại sao ư?
Vì nó chỉ muốn làm nhục bạn thôi, chứ nó đâu cần biết câu trả lời!!!
Táng nó xong rồi nhớ mắng thêm: "Sao mẹ mày không rơi xuống sông, mà mày cầu cho mẹ tao té sông hả mày???"
Bởi vì: Nếu bạn trả lời là cưú vợ trước -> A ha thằng bất hiếu!
Nếu bạn trả lời cứu mẹ trước -> A ha thằng mất dạy vô cảm, ai yêu phải mày đúng là khổ một đời làm dâu làm vợ thằng ích kỷ!
Câu trả lời nào cũng vi phạm đạo đức làm người!
Vậy rõ ràng, kẻ hỏi bạn câu này chỉ muốn bạn rơi vào "bẫy đạo đức", chứ nó đâu thực sự cần quan tâm bạn sẽ cứu ai? 2. Bạn không cần băn kh0ăn tìm câu trả lời cho vấn đề đó!
Bởi vì tất cả mọi nhân viên cứu hộ, cứu nạn trên đời này đều có những nguyên tắc:
- Cứu người gần nhất trước!
- Cứu người dễ cứu nhất, thuận tiện để cứu nhất!
- Mọi sinh mệnh đều đáng giá như nhau!
Nghĩa là khi rơi xuống nước, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đã biến mất!
Trên máy bay, áo phao cấp cứu của kh0ang thương gia hay kh0ang phổ thông đều giống nhau!
Nếu cứu nạn, người gần nhất được cứu trước, người dễ cứu nhất và tốn ít thời gian nhất để cứu —> sẽ được ưu tiên cứu trước.
Không bao giờ có chuyện, xuồng cứu hộ bỏ mặc 1O người chấp chới ở gần để bơi ra cứu 1 người ở xa trước!
Vì thế, nếu tr0ng thực tế, ai ở gần hơn sẽ được cứu trước. Và người trả
lời câu hỏi ấy, không phải bạn! Bạn chỉ cần hành động theo lương tri và
trực cảm thôi.
Mặc mẹ những kẻ ôm áo phao đạo đức đứng trên bờ! 3. Nhưng nếu bạn không táng được người hỏi, chỉ vì...
Người yêu của bạn hỏi câu ấy!
Cô í, thật xui xẻo, đã hỏi bạn: Nếu em và mẹ anh rơi xuống sông, thì anh cứu ai???
Cô ấy lấy một thứ giả định tàn nhẫn để bắt bạn phải chứng tỏ tình yêu?
Chia buồn với bạn!
Việc duy nhất bạn phải làm không phải là cố trả lời câu hỏi ấy, mà là chia tay với cô gái ngu ngốc ấy!
Hãy nhớ lại mệnh đề duy nhất đúng: Kẻ đưa ra câu hỏi ấy, đâu phải vì muốn nghe câu trả lời của bạn?
Mà họ chỉ đang muốn đẩy bạn vào một tình cảnh trớ trêu!
Đáng sợ hơn, đó là một người con gái mà mô thức tư duy tr0ng đầu cô ấy, rút cuộc, h0á ra chỉ là: "Em và mẹ anh, anh chọn ai?" 4.Tóm lại: tất cả những dạng câu hỏi thuộc vào loại bẫy đạo đức thế này,
bạn không cần phải trả lời!
Tốt nhất là hãy tránh xa người đã đặt câu
hỏi này!
Bất kể họ có quan tâm câu trả lời hay không, thì cũng đều là
người có bản tính không tốt lành gì!